Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 29

Bọn con trai mười chín hai mươi tuổi, cơ thể tráng kiện huyết sung khí mãn, mải mê xem đến mức chẳng buồn màng đến thời gian. Lúc bất đắc dĩ phải leo lên giường nằm thì một chút buồn ngủ cũng không có. Mà nằm không thì chán, thế là quay sang to nhỏ bàn tán với nhau về những cảnh phim vừa xem xong.

Pond cũng bị giữ lại, phân cho ngủ chung với Phuwin. Tên nhóc này từ lúc cấp hai đã biết mua thuốc giảm đau cho bạn gái, nói đến những việc dạng này thì chẳng khác gì như cá gặp nước, hết chuyện này đến chuyện khác thao thao bất tuyệt, người xung quanh ngoài việc há hốc miệng nằm nghe, sửng sốt kinh ngạc, cảm thán luôn miệng: “Ồ, à, hóa ra là vậy, là vậy sao? Chậc, chậc, chậc…” thì chẳng có cơ hội để nói thêm gì khác.

Chỉ đến khi bị Phuwin nhéo cho một cái đau điếng vào mặt, Pond mới chịu ngừng lại, nhưng vẫn không quên ghé vào bên tai ai đó nhỏ giọng trách cứ: “Đau mà, nhẹ tay một chút đi.”

Hơi thở ấm áp phả đầy vào mặt, Phuwin ấm ức ném cho cậu ta một cái trừng mắt, bặm môi không nói thêm lời nào. Pond cười cười, xoay người ôm lấy Phuwin, tư thế hệt như một đôi trẻ song sinh, cùng bào thai, chung cuống rốn, trong bụng mẹ.

Phía nhà lá bên kia đã chuyển mục tiêu sang mấy nhỏ con gái trong trường. Buổi tiệc tối mừng tân sinh viên vào trường hôm kia, có một cô bạn xung phong lên hát bài Savila giúp vui, người xinh, da trắng, tóc xoăn chấp chới ngang vai, ánh mắt mãnh liệt như có lửa, rất có phong thái của một ca hậu trên sân khấu huy hoàng. Cô bạn đi bên cạnh, người tuy hơi gầy nhưng cũng rất đẹp, gương mặt trái xoan, eo nhỏ, nhìn cứ như là cô tiên nhỏ trong các câu chuyện thần thoại của Tây Âu.

Anh cả Bean bỗng nhẹ giọng nói: “Trong ký túc xá của nhỏ ấy còn có một cô bé kia rất đáng yêu.”

Giọng nói mơ hồ hiện ra một tâm tình nho nhỏ, dường như còn muốn nói thêm điều gì nữa mà lại thôi. Phuwin biết, người anh cả Bean vừa nói đến tên gọi là Minin. Cô bạn này ở chung ký túc xá với Jun Sữa, có mái tóc rất dài, gương mặt nhỏ nhắn, dáng người so với cô bạn tiên nữ tinh linh kia thì đầy đặn hơn một chút.

Mọi người nghe thế, không hẹn mà ý tưởng lớn gặp nhau, đồng loạt “À——” lên một tiếng: “Cậu đã phải lòng con người ta rồi phải không?!!”

Đêm. Phòng ngủ vốn yên ắng không tiếng động trong phút chốc đã vì một sinh vật tên gọi “con gái” mà nhốn nháo cả lên.

Đằng này anh cả Bean vội vã thanh minh: “Không, không có đâu…”

Đằng kia tiếng cười đã rúc rích vang lên như chuột, rồi người bâng quơ nói qua một tiếng, kẻ lơ đãng đáp lại một lời, tiếng cười càng lúc càng vang.

Anh cả Bean nóng cả mặt: “Người ta dù gì cũng là con gái… Đám tiểu quỷ các cậu không nên ăn nói lung tung…”

Câu này nghe ra càng nhiều ẩn ý.

Pond trêu chọc: “Không sai a, con gái nhà người ta~~ Người anh em này giỏi lắm, nhanh như vậy mà đã chấm được mục tiêu rồi? Ra tay cũng thần tốc quá đi!”

Phía bên kia anh cả Bean biết thân biết phận im tịt không dám nói thêm câu nào. Phuwin thấy bạn lâm vào cảnh khó xử, cũng mủi lòng thấy thương thương, không hùa theo bọn còn lại trêu chọc thêm nữa, chỉ thật tình phát biểu một câu: “Nhỏ đó trông cũng được lắm, phải nắm chắc cơ hội nha!”

Im lặng vài phút, bỗng nghe thấy giọng nói chán chường của anh cả Bean vang lên: “Ngày sinh tháng đẻ của người ta còn chưa biết đây này.”

Bọn còn lại ngay tức khắc làm ầm lên: “Vậy thì đi sang đó xin ngay đi thôi!”

Nhân cơ hội tốt để dò ý anh em, siêu sao Jack lên tiếng hỏi luôn: “Khai thật hết đi, còn có ai đã nhắm được mục tiêu nào nữa không? Anh em chúng ta đều là người một nhà, có để ý nhỏ nào rồi thì nhanh nhanh khai báo, nghìn vạn lần đừng để xảy ra cảnh anh em tương tàn vì nữ nhi, đau lòng lắm. Thôi được, để mọi người bớt ngại ngùng, để siêu sao Jack tôi là người đứng ra làm gương tiên phong trước luôn vậy, cuối tuần này tôi có hẹn với mỹ nữ tinh linh rồi~~”

Cả đám cười rần lên, tranh nhau nói: “Cái thằng này nhanh tay lẹ chân gớm!”

Đáp lại, siêu sao Jack đắc ý cười khanh khách.

Đến phiên bé sáp Manow, lắp bắp mãi mới nói xong một câu: “Không, không có…”

Cậu này đi học sớm hơn tuổi, là người nhỏ tuổi nhất trong ký túc xá, so với mấy tên tiểu quỷ dày dạn phong sương kia thì thật thà chất phác hơn rất nhiều. Mọi người thế nên cũng tự nhiên xem bé sáp Manow như là em trai mình. Bây giờ nghe giọng cậu ta run như vậy, sợ rằng cả mặt cũng đã đỏ ửng lên rồi, chỉ là phòng tắt đèn tối quá không nhìn thấy mà thôi.

Phuwin cũng nói: “Tôi không có.”

Mọi người không tin: “Xét điều kiện của cậu, ở cấp ba lẽ ra phải tìm được bạn gái rồi chứ?”

Phuwin bình thản đáp: “Mãi vẫn không tìm được.”

“Vậy anh muốn người như thế nào?” bé sáp Manow tò mò hỏi.

“Người tốt thì được rồi.”

“Tưởng gì——” Biết là Phuwin chỉ trả lời cho qua chuyện, đám còn lại cũng than trời một tiếng rồi thôi.

Anh cả Bean triết lý một cách sâu sắc: “Ở đại học, yêu đương chính là một môn học chui nhưng bắt buộc và cả tự nguyện đối với bọn sinh viên.”

Đáp lại, Phuwin chỉ là khách sáo tán thành: “Đúng vậy.”

Cánh tay quàng bên thân người bỗng nhiên dùng lực siết chặt, cơn đau đột ngột từ nơi thắt lưng truyền đến khiến Phuwin trong thoáng chốc tỉnh hẳn cả người.

“Buông ra.” Cậu trở tay đẩy Pond ra, trong lúc vùng vằng qua lại, thân dưới của hai bên vô tình chạm phải nhau. Phuwin gần như nín thở, lập tức nhích sát về phía tường.

Trái lại, Pond chẳng tỏ ra thái độ gì khác thường, trước sau vẫn cứ một mực sấn lại gần ương bướng ôm lấy Phuwin, còn sôi nổi tán chuyện với đám anh cả Bean thêm một trận nữa, sau đó cả phòng mới dần dần rơi vào giấc ngủ.

Phuwin nãy giờ vẫn im lặng, thấy cậu ta cũng không có vẻ gì như là để ý đến chuyện đó, mới len lén thở ra một hơi đầy nhẹ nhõm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro