Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

10.

  Hôm nay là lễ Nguyên Tiêu
  Nhà nhà đều treo lồng đèn trước cửa , cảnh trí vô cùng rực rỡ.
  Giai Kỳ và Vũ Hân quyết định ra ngoài chơi để tận hưởng không khí vui vẻ này .
  Dòng người dạo phố mỗi lúc một đông , ai cũng háo hức ngắm nhìn cảnh vật .
  Những xe hàng rong cũng nhiều thêm , người bán hàng rao những điệp khúc chào hàng .
  Hai đứa sà vào hầu như tất cả các hàng quán , và mua tất cả những gì có thể mua .
  Từ những thanh kẹo hồ lô , màn thầu , những chiếc vòng đủ màu sắc đến đèn lồng .
  Và một việc khá kỳ lạ cũng xảy ra .
  Sau khi mua bất cứ vật gì và đã xử lí xong phần của mình , kiểu gì Giai Kỳ cũng xin Vũ Hân thêm một ít phần của nó .
  Việc này cứ lặp đi lặp lại . Đến lần thứ 5 thì Vũ Hân không thể nén được sự khó hiểu pha lẫn một chút yêu thương mà nói :
- Thôi được rồi. Sau này chị muốn cái gì em cũng cho tất . Khỏi phải xin nữa .
- Thật á ? - Mắt Giai Kỳ sáng lên
- Thật
  Vũ Hân dứt câu , Giai Kỳ liền cười hì hì . Không hiểu sao , Vũ Hân cứ cảm thấy có cái gì đó ẩn ý đằng sau nụ cười đó .
.
.
.
.
  Sau khi đi chơi khá lâu rồi , Giai Kỳ liền kéo Vũ Hân ra một góc ngoài bờ sông thoáng đãng trong khi người kia vẫn không biết đang bị dắt đi đâu
- Chị dẫn em ra đây làm gì vậy ?
- Từ từ đã .
  Giai Kỳ nhìn thẳng vào mắt Vũ Hân, hít một hơi thật sâu :
- Lưu lão sư !
  Người qua đường bắt đầu quay lại ngó hai đứa .
- Gì vậy ? Chị nói nhỏ thôi , người ta nhìn kìa .
  Nhưng Giai Kỳ phớt lờ lời của nó , tiếp tục nói :
- Lưu lão sư ,  Hứa học trò thích người. Đây là lời tuyên bố chủ quyền. Từ nay không cho phép Lưu lão sư thích ai khác . Lưu lão sư đã hứa cho học trò bất cứ cái gì học trò muốn , nên giờ học trò sẽ lấy luôn trái tim của Lưu lão sư .
  Cô nói một hơi không ngừng , mắt nhắm chặt . Đến khi nói xong mới dám mở mắt ra nhìn hậu quả .
  Đúng như cô dự đoán , Vũ Hân đứng đó , há hốc mồm vì sốc . Cô thật muốn đào lỗ chui xuống đất quá
- À ... Ờm ... Thật ra thì Lưu lão sư có thể không thích học trò ...nhưng mà học trò sẽ từ từ khiến lão sư thích học trò .
  Vũ Hân lúc này mới hoàn hồn , khóe miệng vẽ lên một nụ cười không thể hạnh phúc hơn
- Ai bảo em không thích chị nào ?
- Thật á ? Em vẫn còn thích chị á ?
- Uhm - Nó cười thật hiền
- Chết rồi ... Hứa Giai Kỳ , mày lại mơ rồi , tỉnh lại đi
  Cô còn chưa nói xong thì liền cảm nhận thấy cái gì đó ấm nóng chạm lên môi mình . Vũ Hân đã hôn cô chụt một cái .
  Gần như ngay lập tức , cô nhảy ra sau 3 bước , mặt đỏ tía tai , thét :
- Lưu manh
- Xì , chẳng phải chị bảo thích em sao ? Vậy từ giờ chị là người yêu em rồi mà - Nó trề môi tỏ vẻ giận dỗi
- Em... Em...tôi nói đồng ý lúc nào hả ? Mà ai dạy em cái kiểu bạo dạn thế hả ? Ai đó trả lại Lưu Vũ Hân cho tôi đi .
- Chị nói thêm câu nữa thì em thơm thêm một cái nữa đó .
- Này này !!!
  Và hôm đó có hai đứa nhóc tranh cãi trong đêm . Cả hai đều vô cùng mãn nguyện.
  Yêu và được yêu , còn gì tuyệt vời hơn nữa nào ?
.
.
.
.
.
.
Sắp hết rồi nhoa 😊😊
Nếu được, tôi sẽ viết thêm fic mới
Không biết có ai đọc không chứ cặp này tragik quá tôi soi moment gần chớt 😕😕

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro