chương 3
Thời gian dần trôi qua thiên đình lại có tin đồn là có một thiếu niên mặc trang phục thiên tướng trên tay ôm một chú cáo trắng đã lập chiến công đánh bại Hắc Long trừ hại cho nhân gian.
Chân Nguyên đi đến cổng Mã cung liền thấy Gia Kỳ một tay ôm cáo trắng một tay đang tưới hoa trong vườn nhìn như một chàng thư sinh nho nhã chứ ai nghĩ rằng đây là một thiên tướng nổi tiếng của thiên đình chứ?
Chân Nguyên nhìn cáo trắng trong tay Gia Kỳ rồi nói "Đinh ca, huynh có thể nào biến thành người có được không? Mà đệ cũng thắc mắc huynh đã biến được hình người lâu như vậy rồi tại sao không như vậy luôn mà cứ trở lại hình dạng cũ a?"
Trình Hâm nghe Chân Nguyên hỏi thì nhắm mắt đuôi phe vẫy trả lời "thứ nhất ta không thoải mái khi ở hình dáng con người, thứ hai ta lười a không muốn biến tới biến lui." Chân Nguyên nghe xong thì gật đầu xem như đã hiểu. Nhớ lại lúc trước ngày mà Trình Hâm có thể hóa thành người và nói chuyện được thì mọi người đều rất tò mò hỏi "ngươi có tên không?", Trình Hâm vì lần đầu hóa người nên có chút hao tổn khí lực nên chỉ trả lời "ta tên Trình Hâm, Đinh Trình Hâm" nói xong liền trở về hình dạng cáo nhỏ.
Khi ấy Gia Kỳ vừa thấy được hình dáng người của Trình Hâm thì đã bị hút hồn mà suy nghĩ "không ngờ cáo nhỏ lại đẹp như vậy."
Trở lại hiện tại Gia Kỳ tưới cây xong thì nhìn qua Chân Nguyên thấy cậu vò đầu bức tai liền hỏi "đệ đến đây để tìm Á Hiên và Hạo Tường à?", Chân Nguyên nghe nhắc đến hai đệ đệ liền lắc đầu "đệ cũng vì chuyện hai đứa mà đến đây tìm huynh để bàn bạc đây, hai đứa chúng nó không biết chạy loạn nơi nào liền quen được hai người phàm nhân, nghe nói một người là tướng quân nơi sa trường còn một người là quan văn trong triều đình nên bây giờ chúng nó cứ trốn xuống nhân gian để tìm hai người đó rồi.", Gia Kỳ nghe xong liền nhíu mày hỏi Chân Nguyên "đệ không khuyên hai đứa nó à?".
Chân Nguyên nhướng mày nhìn ca ca "Mã ca huynh cũng biết đệ thương hai đứa nó như thế nào mà nhưng huynh xem tụi nó có khi nào nghe lời của đệ đâu?", nghe thế Gia Kỳ thở dài rồi nhìn sang Trình Hâm rồi nói "Đinh nhi, huynh có thể nào giúp ta khuyên hai đứa nhỏ cứng đầu kia không? , chúng nó nghe lời huynh nhất. Dù sao ta cùng huynh nhìn tụi nó lớn lên nên ta không muốn chúng nó chịu khổ a."
Trình Hâm vung vai biến thành người rồi nói với Gia Kỳ "ta cũng không biết khuyên được chúng nó không? Nhưng ngươi đã nói như vậy thì ta cũng thử một chút vậy", nói xong Trình Hâm quay người đi vào phòng và nói "ta buồn ngủ rồi, ngươi đừng cho ai vào phòng làm phiền ta", Gia Kỳ nghe vậy liền gật đầu. Còn Chân Nguyên lầm bầm nói một câu "đãi ngộ thật khác biệt a" nhưng Gia Kỳ đã nghe thấy thì chỉ mĩm cười mà nói trong lòng "Đinh nhi thật sủng ái ta a."
Chân Nguyên nhìn Gia Kỳ rồi hỏi "Mã ca huynh chiều Đinh ca như vậy đừng nói với đệ là huynh đã.." chưa kịp nói xong đã bị Gia Kỳ bịt miệng lại "đệ có thể nào nhỏ tiếng một chút không a? Thật ra ta cũng không biết có phải ta đối với Đinh nhi có phải là yêu không? Nhưng khi huynh ấy muốn thứ gì ta liền không muốn nghĩ ngợi mà cho huynh ấy, khi ở cạnh huynh ấy ta có cảm giác rất thoải mái, rất vui."
Chân Nguyên nghe xong liền lắc đầu nói với Gia Kỳ "Mã ca à Mã ca huynh bị tình yêu dính vào rồi, nhưng như vậy huynh có biết một khi Đinh ca có tình cảm đối với huynh thì sẽ có hậu quả gì không?"
Gia Kỳ nghe xong liền im lặng một lúc rồi trả lời Chân Nguyên "ta biết phải trải qua lịch kiếp cùng huynh ấy mới có thể đến được với nhau."
Chân Nguyên nghe vậy thì nhíu mày nói "lịch kiếp thôi thì đệ nói làm gì nhưng ca có biết ca là thiên tướng không? Chức càng cao huynh càng phải gánh rất nhiều trách nhiệm và phải cách càng xa phàm tục mặc dù huynh ấy có tiên khí trong thân nhưng huynh ấy vẫn là của nhân gian. Nếu huynh ấy yêu ca thì huynh ấy sẽ bị giam ở trụ lôi rồi sẽ bị sét đánh ba lần nếu vượt qua được coi như mới được lịch kiếp còn không vượt qua được thì nhẹ sẽ bị đánh trở lại nguyên thân hoặc nặng hơn có thể sẽ bị hồn phi phách tán." Gia Kỳ nghe xong mắt đỏ hoe nói "ta không thể để Đinh nhi chịu những điều như vậy, thà là ta yêu thầm Đinh nhi chứ không thể cho huynh ấy biết để huynh ấy nảy sinh chút tình cảm nào với ta, ta không muốn vì ta mà huynh ấy phải gánh chịu đau khổ như vậy."
Nhưng Gia Kỳ và Chân Nguyên không ngờ cuộc nói chuyện giữa họ đã lọt vào tai của Trình Hâm không thiếu một chữ, khi hai người họ rời đi thì Trình Hâm đứng sau cánh cửa cuối đầu rơi nước mắt rồi nghĩ "Gia Kỳ, ngươi là đồ ngốc sao? Ngươi không nhìn ra được ta đã yêu ngươi rất lâu rồi sao?", Trình Hâm đứng suy nghĩ một lúc rồi bỗng đưa ra một quyết định.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro