Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Trúc mã của lão nương thật quỷ dị

Yuki không để ý đến Kise nữa, cô kéo góc áo của mình ra khỏi tay của hắn, đỏ mặt lại gần Kasamatsu:

"Tiền, tiền bối..."

Kasamatsu cũng bị cô làm cho bối rối:

"Có, có chuyện gì?"

"Không biết anh đã—" có bạn gái chưa.

Không đợi cô dứt lời, Kise đã tươi cười rạng rỡ nhảy lên khoác vai cô một cách đầy thân mật, nhộn nhạo nói:

"Kasamatsu tiền bối~ Đây là người em đã nói với anh, Yukicchi!"

"Hả?" Kasamatsu kinh ngạc, sau đó mất tự nhiên vươn tay gãi đầu: "Anh nhớ rồi."

"Kise khốn khiếp..." Các đội viên bắt đầu ghen tị hắn.

Vì cớ gì cô bé xinh đẹp như thế này lại là bạn gái của hắn? Không công bằng!

Nanami Yuki không biết tâm lí hoạt động của bọn họ. Cô đỡ trán, nghiến răng nghiến lợi nói nhỏ:

"Nhị Hoàng, buông lão nương ra."

Kise làm bộ như không nghe thấy, tiếp tục giới thiệu cô với mọi người:

"Yukicchi, đây là đội trưởng, là Kasamatsu tiền bối!"

"Chào em, Nanami, anh là Kasamatsu Yukio."

Yuki lập tức thay đổi thái độ:

"Nanami cái gì, rất xa cách. Anh gọi em là Yuki được rồi!"

"Ách..." Kasamatsu có chút mất tự nhiên. Mặc dù cô bé này thật sự rất hợp khẩu vị của anh. Nhưng mà... Nanami không phải là bạn gái của Kise sao?

Yuki hoàn toàn không biết bản thân đã bị gắn mác hoa đã có chủ, cười tủm tỉm làm quen với mọi người.

"Anh là Nakamura Shinya."

"Anh là Hayakawa Mitsuhiro."

"Moriyama Yoshitaka."

"Kobori Koji."

"Chào mọi người."

Tính tình của Yuki rất sáng sủa, bởi vậy rất nhanh đã chơi quen với các chính tuyển. Kise nhìn các tiền bối cùng cô gái của mình trò chuyện vui vẻ với nhau, im lặng rất nhiều.

Đặc biệt là khi nhìn thấy Yuki vẫn luôn để ý Kasamatsu, ánh mắt có chút đăm chiêu.

.
.
.

"Tạm biệt mọi người!" Yuki vẫy vẫy tay: "Tạm biệt anh, Kasamatsu tiền bối!"

Kasamatsu cũng cười vẫy tay: "Tạm biệt em, về nhà cẩn thận."

"Hì hì." Kise cười hì hì: "Yên tâm đi! Có em mà! Cô ấy sẽ không có chuyện gì đâu, tiền, bối."

Kasamatsu không hiểu sao lại cảm thấy lời này của hắn có ý gì khác, nhưng anh nghĩ có lẽ chỉ là ảo giác, bởi vậy cũng không nghĩ nhiều.

"Ừ."

Kise thấy vậy, nụ cười càng thêm sáng lạn:

"Vậy, mình về nha, Yukicchi?"

"Không—"

"Yukicchi." Giờ phút này hắn vẫn đang cười, nhưng mà trong thoáng chốc, cô thấy ánh mắt của hắn lạnh như băng: "Về nhà, ngoan."

Nanami Yuki sợ run một chút, theo bản năng lùi về phía sau. Nhưng mà Kise đã bắt được tay cô.

Bàn tay hắn vẫn ấm áp như thế, vẫn tươi cười đầy mặt, vẫn là ngữ khí nhộn nhạo. Thế nhưng nhạy cảm như Yuki, rất nhanh đã phát hiện ra điều bất thường.

Cô hé miệng không biết nói gì cho phải, lúng ta lúng túng nói:

"Về, về nhà thôi."

"Ừ ừ!" Hắn rối rít gật đầu: "Các tiền bối, em về nhà đây!"

Sau đó, hắn nhìn thoáng qua cô gái đang có chút hoảng hốt bên cạnh, chậm rãi cười.

Thâm trầm và vặn vẹo như thế.

Hắn nói:

"Đừng không để ý tớ nữa nha, Yukicchi."

"...Ừm."

Sau đó, cô gái của hắn trả lời như vậy.

Luôn ngoan ngoãn, không phải tốt lắm sao?

Kise Ryota cúi đầu đùa nghịch chiếc điện thoại trên tay, vẻ mặt bất cần. Một lúc sau, có một tin nhắn gửi tới. Hắn mở ra xem, nhịn không được cười lên.

"Aominecchi thật sự là thiếu kiên nhẫn~"

[Aomine: Cô ấy vừa định trốn khỏi, bị tôi đánh ngất rồi.]

[Kise: Quá mạnh bạo là sẽ bị ghét bỏ nha~]

[Aomine: Hừ. Hiện tại cũng chỉ có mình cậu thôi, à, còn có Akashi.]

[Kise: Hi hi~ Bởi vì Yukicchi thích tớ mà.]

[Aomine: Hừ... Đồ ngu.]

Ngu sao? Hắn nghiêng đầu nhìn thoáng qua thiếu nữ nằm trên giường, hô hấp có chút dồn dập.

Không, không sao...

Bởi vì Yukicchi...thích hắn mà?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro