Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8 : promise

⌣⌣⌣⌣⌣⌣⌣⌣⌣⌣⌣⌣⌣⌣

࿐ ࿔*:🖇

❝ [ tôi thật ngu ngốc khi nghĩ rằng anh sẽ giữ lời hứa của mình. ] ❞

࿐ ࿔*:🖇

⌣⌣⌣⌣⌣⌣⌣⌣⌣⌣⌣⌣⌣⌣

Kenma tát vào má Kuroo, cậu nhíu mày khó chịu, "Ý anh là gì?! Em chưa bao giờ muốn nhìn thấy anh trong tình trạng này, Kuroo. Em rất lo lắng cho anh, phản ứng của em là như vậy."

Kuroo quyết định bị lạc trong trò chơi của Kenma, anh giả vờ như không biết, "Được rồi, haha, xin lỗi," anh cười khúc khích.

Người đàn ông tóc bánh pudding đã chọn mời anh đến nhà, bởi vì cậu biết rằng tình trạng của Kuroo hiện đang rất sa sút. Trái tim cậu đau nhói khi chứng kiến ​​tình trạng của người bạn nhỏ của mình, mặc dù trong sâu thẳm vẫn còn đó sự hận thù kể từ khi Kuroo giết Yamaguchi.

Kuroo phụ việc ở một cửa hàng tiện lợi giữa thành phố. Thường thì anh ấy bắt đầu bỏ đi sau khi tan học, cũng như để tránh mặt cha mình. Anh luôn giấu số tiền trong một bản di chúc trong nhà ngay cả khi anh chưa được sinh ra, nhưng cha Kuroo không bao giờ biết.

Tay chân run dữ dội, bụng chưa nhận được gì từ sáng nay. May mắn thay Kenma đã nấu được món cơm rang với rong biển, mẹ và bố của cậu vẫn ở ngoài thị trấn trong ba ngày tới. Ồ, đừng đánh giá thấp cậu ấy, chắc cậu ta nấu ăn giỏi hơn chúng ta đấy các cô gái.

"Hãy ăn đi, Kuroo."

"Ittadakimasu," anh nói.

Miệng anh chậm rãi nhai cơm Kenma tự làm. Ngon, anh nghĩ.

May mắn thay, người đàn ông đã bình phục sau cơn sốt, và bây giờ đến lượt cậu chăm sóc cho người bạn của mình. Cậu mang theo một hộp chứa băng gạc, thuốc sát trùng và thuốc bôi vết thương. Dù có ghét Kuroo đến mấy, nhưng chứng kiến ​​anh ấy đau khổ vẫn để lại vết xước trong lòng Kenma.

"Anh làm gì với bộ quần áo đó vậy? Bố mẹ anh đuổi anh ra ngoài à?" Kenma hỏi thẳng thắn, Kuroo tự nhiên sặc sụa và phải với lấy cốc nước gần đó.

"Tất nhiên là không," anh cười. "Anh chỉ muốn cảm nhận không khí một mình không có bố mẹ ở bên, nhiều khi bố anh khó chịu nên anh chỉ muốn bỏ bố đi", anh cười nhạt nói.

"Vậy, bây giờ anh định sống ở đâu?"

"Anh không biết."

Kenma cảm thấy Kuroo thật tội nghiệp, cuối cùng cậu quyết định để Kuroo sống trong nhà mình ba ngày bắt đầu từ hôm nay. Tiền tiết kiệm của Kuroo không đủ để mua một căn nhà dù nhỏ nên anh chỉ định đi ở trọ một thời gian.

"Kuroo..."

"Hửm?"

"Mấy ngày nay, em rất ít khi thấy anh cười."

Dù sao thì Kenma cũng nhận thấy.

Kuroo cố nặn ra một nụ cười, "Có lẽ đó chỉ là cảm xúc của anh." Sau đó đứng dậy rửa bát và thìa trong bồn rửa bát. Anh cảm thấy Chúa thật sự rất công bằng trong việc ban tặng nghiệp chướng. Quá khứ đen tối của Kuroo khiến tương lai của anh trở nên bất ổn.

"Này Kenma."

Kenma nhìn Kuroo để đáp lại, sau đó người đàn ông tiếp tục lời nói của mình.

"Khi tốt nghiệp đừng quên anh. Đừng rời xa anh, được không?"

Cậu mỉm cười, nắm chặt tay Kuroo, "Tất nhiên rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro