bốn mươi sáu
đến chiều tối có tiếng khóc trẻ con mới khiến tôi và gã thức giấc, cả hai vì mệt mà ngủ luôn trên đống chiến tích của cuộc hoan ái lúc trưa. chúng tôi lật đật đi tắm sạch sẽ để kịp xuống dùng bữa tối
"khi ăn xong anh sẽ cùng em tập đi, được chứ?"
tôi ngồi trên thành bồn rửa tay mà đánh răng, đầu nhỏ gật gật đồng ý. bác sĩ bảo chân tôi cũng không phải bị nặng lắm nên chỉ tập đi lại cho quen sau một năm không hoạt động để giãn gân cốt, cũng sẽ đi lại nhanh chóng thôi
sau nửa tiếng tôi xuống dưới nhà cùng gã, ngay bây giờ tôi đã tập trước với gã khi đi từ trong toilet ra tới cầu thang, tôi giẫm lên chân gã để gã bước đi, lâu rồi không hoạt động nên khi đi lại có chút khó khăn vì chân không thể di chuyển theo ý muốn, gã vòng tay qua eo tôi, mặt đối mặt
"có khó chịu không vợ?"
"hơi hơi thôi, nhưng chắc sẽ ổn thôi vì giờ có lẽ em chưa làm quen được"
đang chim chuột với nhau thì người giúp việc tay bế một thằng nhóc chỉ tầm bốn năm tháng tuổi đang khóc từ dưới cầu thang lên
"thiếu gia"
tôi ngại ngùng vội đẩy gã ra một chút, gã nhìn đứa con gã đang khóc, tôi cũng có chút tò mò mà nhìn lấy đứa bé. trông thằng nhóc ấy kìa, đáng yêu hết sức, đôi má phính còn tay chân thì bụ bẫm, gương mặt có đường nét rất giống gã nhất là chiếc mũi cao và khuôn miệng đang khóc oa oa kia
"đáng yêu quá.." miệng tôi tự động cảm thán, mắt vẫn dán chặt lên thằng bé này
"nó tên gì vậy anh?" tôi quay sang nhìn gã
gã xem biểu hiện tôi mà bật cười: "thằng bé tên kim woojin"
"woojin đáng yêu quá, em cũng muốn bế nữa"
tôi tiếc nuối, bây giờ gã còn phải giữ chặt tôi để tôi có thể đứng vững huống hồ chi tự tay bế cháu trong tay. thật sự thằng nhóc woojin bụ bẫm lắm, không thể nào rời mắt được, từ nhỏ đã đẹp trai như thế thì lớn lên còn như thế nào nữa? bố đã sở hữu nhan sắc được đánh no1 thế giới, mẹ còn là người mẫu nhan sắc cũng không tầm thường, sinh ra thằng nhóc có đủ sắc đẹp từ bố mẹ, hỏi làm sao nhìn vào tôi lại bị thu hút như thế
"tối nay tôi sẽ chăm woojin, hôm nay cô có thể nghỉ ngơi một hôm. giờ thằng bé đói rồi cô mau chóng cho thằng bé uống sữa đi"
"vâng thưa thiếu gia"
cô bảo mẫu của bé woojin bế bé vào căn phòng bên cạnh phòng gã. gã định bế tôi lên thì tôi lập tức cựa quậy không cho gã bế, gã đưa ánh mắt khó hiểu nhìn tôi
"em muốn tự đi"
"chân em đi chưa vững xuống cầu thang sẽ nguy hiểm"
"có anh bảo vệ em mà~ nha nha anh" tôi xoa xoa hai lòng bàn tay với nhau, vươn ánh mắt cầu xin nhìn gã
tất nhiên là gã không muốn cũng phải muốn thôi, gã đành nghe theo tôi cho tôi bám vào thành cầu thang mà từ từ bước xuống còn gã đi trước tôi, lại còn đi ngược nữa chứ, hai người này định chơi trò mạo hiểm gì vậy?
cũng may rằng mọi sự cố gắng và cẩn thận đều được đền đáp, tôi và gã đã đặt chân xuống nền đất an toàn, tôi để gã đi trước còn tôi đi đằng sau, hai tay tôi bám lấy hai cánh tay gã. gã đi một bước thì tôi đi một bước nếu cảm thấy tôi sắp té gã liền quay sang đỡ lấy tôi nhanh chóng
cuối cùng cả hai cũng bước vào phòng bếp, bên trong bà kim đang đặt hết thức ăn trên bàn, những món ăn bày biện đầy ắp trên bàn khiến tôi trố mắt
"hôm nay có ai đến nữa ạ?"
nhận được câu hỏi ngô nghê của tôi bà kim liền bật cười lắc lắc đầu: "taehyung và bố nó rất cầu kì, một lần ăn phải có nhiều món"
gã đưa tay ho khan một tiếng khiến bà kim và tôi bật cười
"anh ấy cầu kì thật bác ạ, mãi không thể bỏ được" tôi bĩu môi lắc đầu nhớ lúc nào nấu ăn cho gã cũng phải nấu bốn năm món liền mà chỉ có hai người ăn, buổi chiều gã cũng không ăn lại món ăn cũ nên khiến tôi khó để điều chỉnh nguyên liệu để nấu cho đủ dùng không thừa cũng không thiếu
"nó giống bố nó đấy" bà kim bật cười
"ehem"
tiếng hắng giọng từ phía sau phát ra khiến bà kim không cười nữa, giấu nụ cười vào trong không để cười lớn, ông kim cũng rất quyền lực nha
"chào bố/bác" tôi và gã cúi người đồng thanh chào ông kim
ông kim có đôi chút bất ngờ, từ khi taehyung đủ tuổi trưởng thành thì gã không chào ông kim một cách tự tế vì lúc đó cả hai bắt đầu một mối quan hệ xấu
"vào ăn cơm thôi, đừng gọi bác nữa, sau này cũng phải đổi xưng hô thì đổi bây giờ đi"
tuy ông kim không nhìn tôi mà nói nhưng câu nói đó khiến tôi rất vui, nhìn ngang thái độ của ông kim rất hờ hững đối với tôi nhưng lời nói thì không như thế
"vâng thưa bố"
tôi và gã vui vẻ ngồi vào bàn ăn, bữa tối bắt đầu trong không khí ảm đạm, tôi cứ liên tục gắp thức ăn cho ông bà kim còn gã thì liên tục gắp cho tôi
"ami, sao em không gắp cho anh? anh gắp cho em nảy giờ rồi?" gã nói nhỏ vào tai tôi nhưng với không khí im ắng này đến tiếng muỗi còn nghe huống hồ chi câu nói của gã
"anh có tay mà, tự gắp đi chứ"
"nhưng anh muốn em gắp cho anh à, em đã gắp cho bố mẹ nhiều rồi, hãy gắp cho anh đi" gã mè nheo khiến tôi phải gắp cho gã một miếng thịt vào bát
"anh ba gai thật đó"
"hehe" gã giở giọng cười gợi đòn
chứng kiến cảnh hai người nhỏ nói chuyện cũng khiến bà kim bật cười, ông kim cũng cảm thấy vui vẻ mà ăn cơm ngon hơn nữa, dù ông kim vẫn không bày tỏ ngoài mặt nhưng trong lòng vẫn cảm thấy gã có sự khác biệt giữa tôi và minji
kết thúc bữa ăn, người giúp việc dọn dẹp căn bếp còn gã và tôi ngồi ngoài phòng khách với bà kim. ông kim khi ăn xong liền cảm thấy buồn ngủ nên về phòng ngủ trước
tôi nhìn quanh phòng khách, có rất nhiều khung ảnh để trên bàn trang trí, đa số đều là ảnh gia đình thôi. gã lấy ảnh cho tôi xem, công nhận rằng bố gã đến giờ vẫn mang nét đẹp lai châu âu ấy
"đây là taehyung lúc nhỏ này, thằng bé bụ bẫm lắm đấy"
tôi và bà kim bật cười trước hình ảnh của taehyung còn nhỏ, đặc biệt bức ảnh này gã không có mặc quần áo mà hoàn toàn loã thể cười toe toét khi chụp ảnh
"woah, đẹp trai quá" tôi cầm khung ảnh lên xem, tôi không thể ngưng cười được
"nè em đừng có xem ảnh của anh"
gã đưa tay định lấy lại thì tôi giấu ảnh ra sau lưng
"ơ đẹp mà"
"đưa cho anh"
"hong, mẹ taehyung định ăn hiếp con"
"anh không có sợ mẹ đâu, nhanh lên, con gái mà coi mấy ảnh này hả??"
"ơ hay, trông xịn thế cơ mà" tôi giơ ảnh lên chỉ vào cậu bé đang loã thể bên trong bức ảnh cho gã xem
bà kim nhìn hai đứa trẻ đang ríu rít mà vui vẻ chắc do kim gia lâu rồi không có tiếng cười đùa thế này nay lại vừa có tiếng của đôi vợ chồng son vừa có tiếng của em bé, thật khác với những năm khác kim gia chỉ một màu tĩnh lặng
@justmintt
HAPPY BDAY JIMINAAAA 💜
best wishes to jiminie , i love uuuuuu 🥰
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro