Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1

Tôi là một cây trà, đúng vậy, một cây trà tám trăm năm.

Một cây trà vừa gây ra đại họa.

"ARDA GULER ĐỨNG LẠI ĐÓ!!!!"

Ngu mới đứng lại.

Phía sau tôi là Mèo tinh ngàn năm, Brahim Diaz. Anh ấy là người đã bứng cả gốc rễ của tôi đem về nhà trồng, biến tôi từ cây trà vô tri vô giác thành một cây trà tinh. Anh ấy cũng giúp tôi tu luyện thành hình dạng con người, cầm tay chỉ tôi từng con chữ.

Nói không sai chứ anh giống mẹ tôi vậy đó, tôi là con trai của anh ấy.

Khi tôi có thể hóa thành người, anh Brahim liền xách tôi xuống núi, sống như một con người ở một thị trấn nhỏ.

Mà hôm nay, 'người mẹ' này đang cầm cây đuốc muốn đốt trụi tôi.

"Em xin lỗi mà", tôi vừa chạy vừa hét.

Huhu, tôi xin thề với tổ tiên các loài cây là tôi không cố ý làm rụng lông của anh Brahim đâu.

"Là anh kêu em mua thuốc mượt lông mà"

Chuyện là gần đây anh Brahim cảm thấy lông mèo trên người anh không mượt nữa, lại vô tình nghe mấy cô thôn nữ nói chuyện với nhau.

Cô kia than rằng mèo nhà mình cho ăn đầy đủ, chăm sóc đủ kiểu mà lông chả mượt tẹo nào, sờ chả thích.

Thế là chị khác nói ở trấn, tiệm thú y mới nhập về loại dầu dưỡng chỉ cần thoa lên lông mèo là giúp lông vừa óng ả vừa mượt mà.

Thế là anh sai tôi đi mua, tôi cũng đi mua, chỉ là lúc mua về thì thấy mùi sao hăng quá. Tôi cũng không nghĩ nhiều, nghĩ chắc mùi nó vậy.

Anh Brahim mặc dù cũng giống tôi, cảm thấy mùi này là lạ nhưng anh ấy vẫn hóa lại thành con mèo, nằm ngửa bụng cho tôi thoa dầu.

Sau đó, mượt đâu không thấy, chỉ thấy từng cọng lông mèo rụng dần.....

"Em không biết vì sao mà, anh đừng đốt em"

Tôi khóc hết nước mắt chạy tới tiệm ông chủ hỏi thì mới biết, cái dầu tôi mua hóa ra đó là loại thuốc trị ve dành cho chó mèo.

Brahim giận run người, anh ấy thích sạch sẽ, dính xíu bụi cũng phải về tắm thì làm gì có ve.

Đây là đang xúc phạm 'mèo phẩm' của anh ấy.

"Thế sao tôi....à không, mèo nhà tôi lại rụng lông", nếu tôi không lầm thì hình như anh ấy còn nghiến răng cơ.

Dáng vẻ này của Brahim, làm mấy bé mèo trong tiệm sợ dựng ngược lông lên chạy trốn tán loạn.

Ômg chủ tiệm thú y sửng sờ, nhưng vẫn giải thích rằng lúc tôi đến mua, cứ bảo là thuốc làm mượt lông. Mà ổng chủ lúc đó đang bận nên nhờ con gái mới ba tuổi lấy rồi đưa cho tôi, mà ai ngờ cô con gái nhầm hai lọ thuốc cho nên từ mượt lông thành trị ve.

Mà loại trị ve này là dùng để trị loại thú cưng có ve nặng, không chỉ ve chết mà lông cũng đi theo luôn.

Tôi: ".......", đó, đâu phải tại em.

Ông chủ: "Mèo nhà hai đứa rụng nhiều không, đưa tới đây chú khám cho"

Brahim: "ha ha", để tui biến hình cho ông khám nhé?

Ông chủ cũng biết bản thân đuối lý, liền đưa cho chúng tôi loại thuốc mọc lông.

Anh Brahim tức giận đạp cửa bỏ đi, tôi thì nhận lấy thuốc mọc lông kia chạy theo anh.

"Hay anh uống...."

Tôi chưa kịp nói hết thì đã bị anh Brahim la, "Không uống, thứ thuốc này anh không thèm, lông của mèo ngàn năm anh đây muốn mọc thì sẽ mọc, đâu cần dựa vào thứ thuốc này"

Nghe anh nói vậy, tôi gật gật muốn quăng thuốc đi thì anh lại ngăn cản.

"Loài người là giống loài suy nghĩ nhiều, người ta cho em mà em đem vứt thì họ sẽ ghét em. Chúng mình đang sống ở địa bàn họ, nên ý tứ chút xíu"

Đúng là mèo ngàn năm có khác, suy nghĩ thấu đáo quá chừng. Bởi vậy, tôi không bỏ đống thuốc này nữa, cứ quăng đại vô tủ vậy.

Trong các loài yêu tinh, thì loại cây cỏ như tôi là loại vô tri nhất trong muôn loài yêu. Nếu tôi thông minh hơn xíu, thì lúc phát hiện anh Brahim lén lút uống thuốc mọc lông thì nên lờ đi, chứ không phải là....

"Ủa, sao anh bảo không uống mà? Hay anh sợ anh không mọc lông được nên uống hả?"

Viên thuốc anh Brahim ngậm trong miệng, nuốt vào cũng không được, nhả ra cũng không xong.

Thế là tôi bị anh đuổi ra khỏi nhà.

"Đi hòa nhập cộng đồng cho thông minh đi em"

Anh Brahim bảo thế.

Tôi hoang man đủ thứ, cũng thử năn nỉ làm nũng các kiểu làm anh Brahim cũng hơi hơi xiêu lòng. Vậy mà đúng lúc này, anh Fede Valverde, chim ưng tinh, bạn của anh Brahim lại hỏi một câu.

"Vậy là em thành mèo trụi lông rồi hả Brahim?"

Brahim: "......."

Rất tốt, chỉ một câu này mà tôi đã bị anh Brahim đá ra khỏi nhà. Tôi khóc lóc thế nào cũng vô dụng, cuối cùng ôm balo theo anh Fede lên thành phố để sống.

Hu hu cây trà bị bỏ rơi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro