Phần Không Tên 8
Một đàn kiến khát máu bị thu hút bởi miếng thịt thối rửa,
Gương mặt anh vô hồn ngắm nhìn cảnh tượng cô độc.
Mất em rồi, yêu và hận đã trở nên rõ ràng.
Mất em rồi ,chẳng còn gì đáng để anh quan tâm.
Khi chim bồ câu không còn là biểu tượng của hòa bình,
Cuối cùng anh cũng đã nhận ra rằng
Lũ chim đang ăn trên quảng trường chỉ là lũ kền kền
Anh dùng những vần điệu ước lệ để hình dung tình yêu đã bị cướp mất
Mây đen đang dần che phủ. Đêm tối đã bị vẩn đục.
Âm vang đám tang trong công viên đang lan tỏa giữa không gian
Đóa hồng trắng anh trao em giờ đã rũ rượi trong điêu tàn
Lũ quạ trên cây bỗng nín lặng một cách kỳ lạ
Chúng lắng nghe chiếc áo của anh đang sưởi ấm những hồi ức đang dần dần băng giá
Những ngày tháng bên nhau của chúng ta đang dần trôi đi
Sương mù bao phủ khắp mọi nơi
Anh đứng lặng trong nghĩa địa âm u
Anh sẽ nguyện yêu em đến đầu bạc răng long
Anh vì em đàn lên bản dạ khúc của Chopin
Kỷ niệm tình yêu đã chết của chúng ta
Âm thanh tan vỡ của trái tim đang lan đi trong không gian
Như tiếng xào xạc của làn gió đêm nay
Tay anh lướt nhẹ trên những phím đàn
Tưởng nhớ từng chi tiết về em...
Giờ em đang yên nghĩ dưới chốn u minh
Anh vì em đàn lên bản dạ khúc của Chopin
Kỷ niệm tình yêu đã chết của chúng ta
Anh sẽ vì em mà ẩn danh, chơi đàn dưới ánh trăng
Nhịp tim em sao vẫn gần gũi và nồng nàn
Anh đang hoài niệm về đôi môi đỏ thắm của em
Đàn chuồn chuồn gãy cánh như cơn mưa giữa khu rừng
Nhưng trong mắt anh không một chút thương tiếc
Mất em rồi, dòng lệ anh đã vẩn đục
Mất em rồi, nụ cười anh mang vẻ âm u
Cơn gió ngồi vắt vẻo trên mái nhà rêu phong cười nhạo anh
Như cái giếng cạn khô khốc
Anh dùng những vần chữ trong nét đẹp thê lương để miêu tả nỗi hối hận tột cùng trong tình yêu này
Anh vì em đàn lên bản dạ khúc của Chopin
Kỷ niệm tình yêu đã chết của chúng ta
Âm thanh tan vỡ của trái tim đang lan đi trong không gian
Như tiếng xào xạc của làn gió đêm nay
Tay anh lướt nhẹ trên những phím đàn
Tưởng nhớ từng chi tiết về em
Giờ em đang yên nghĩ dưới chốn u minh
Anh vì em đàn lên bản dạ khúc của Chopin
Kỷ niệm tình yêu đã chết của chúng ta
Anh sẽ vì em mà ẩn danh.Chơi đàn dưới ánh trăng
Nhịp tim em sao vẫn gần gũi và nồng nàn
Anh đang hoài niệm về đôi môi đỏ thắm của em
Đàn chuồn chuồn gãy cánh như cơn mưa giữa khu rừng
Nhưng trong mắt anh không một chút thương tiếc
Mất em rồi, dòng lệ anh đã vẩn đục
Mất em rồi, nụ cười anh mang vẻ âm u
Cơn gió ngồi vắt vẻo trên mái nhà rêu phong cười nhạo anh
Như cái giếng cạn khô khốc
Anh dùng những vần chữ trong nét đẹp thê lương miêu tả lại một tình yêu hối tiếc suốt cuộc đời...
Em đừng suốt ngay lo giảm cân được không. Chỉ cần là em thì thế nào anh cũng thích. Nuôi em béo tròn thì anh mới có cảm giác được thành tựu.
Dù gì anh cũng chưa vị thành niên nên em đợi anh lớn lên nhé. Trước khi anh lớn lên cấm em được ở bên ai khác.
Là ai đã mang thời gian đi mất,khiến giấc mộng chìm vào ngủ đông.
Tình yêu kiếp này đã đi quá xa, kiếp sau tới trước lại là nỗi đau.
Khi tóc tôi đã bạc trắng , cậu vẫn còn trẻ như vậy. Nếu như trên đường đơi gặp nhau hy vọng cậu còn nhớ hình dáng của tôi.
Mỗi lần em mỉm cười với anh, nụ cười của em như bỏ độc dược , khiến anh mê hồn nhìn theo mà đánh rơi thuốc giải.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro