Phần Không Tên 5
-Tại sao anh hát hay như vậy mà lại không đi làm ca sĩ.
-Bởi vì anh phải bảo vệ bờ biển này.
-Tại sao anh lại phải bảo vệ bờ biển này .
-Vì người anh yêu đang ở sâu trong lòng biển này .
Đào kép vôn vô tình lại định duyên cảm mến yêu tận một đời. Sĩ quan có lòng lại vì cơ mưu ân hận một đời. Chuyện tuổi trẻ năm ấy ai đúng ai sai rốt cuộc bỏ lỡ một đời.
Nếu như số mệnh hồng nhan chẳng hề mong manh.
Thì thế gian này liệu có truyền thuyết hay không.
Thiêu thân sinh ra nếu chẳng dám lao vào lửa.
Thì cuộc sống này biết dựa vào thứ gì mà trở nên vĩ đại...
Nếu như gương mặt trong giấc mộng của nàng trước giờ chưa từng là ta.
Thì trái tim này không cam chịu bị nàng nắm giữ dễ dàng như thế.
Khi ta có được toàn thiên hạ dễ như trở bàn tay.
Phát hiện không có nàng, thì ra ta chẳng hề có gì hết.
Phát hiện ra ta chẳng còn là ta...
Trước giờ không có người nào từng nói cho ta biết.
Không hạnh phúc mới là sự vĩnh hằng chân chính.
Thỏa hiệp là hy vọng của vết thương đã vỡ vụn.
Bản thân liệu có thể dùng tình yêu để bù đắp ?
Giọt lệ của người, nỗi bi ai của người.
Là món nợ cả đời của ta.
Ta nguyện ý dùng sinh mệnh của mình đánh đổi.
Để người cho ta chịu những khổ đau...
Nửa vui nửa buồn , tình yêu vốn dĩ hai mặt như vậy.
Ánh sáng rực rỡ là vậy như hoàng hôn sắp buông xuống rồi.
Nếu đời này không thể cùng người nói chuyện tình sâu, đường xuống hoàng tuyền hãy để ta đi trước một bước.
Đã từng kề vai, rốt cuộc đôi ta cũng để mất nhau ở ngã rẽ kia. Dùng mực nhạt vẽ lại dáng hình của nàng, đề bút viết điệu nhạc kể về giấc mộng hoạn nạn có nhau thuở nào, nhẹ vuốt dây đàn, chợt thấy nàng ở trong bức tranh như ngoái đầu nhìn lại.
Nàng ngồi đấy, mặc áo đỏ thắm, theo tiếng cầm sắt gảy, nàng múa như gió về cuốn tuyết bay, cánh bướm lả lướt, ta đang vẽ lại chợt bừng tỉnh. Hồi ức quá ngắn ngủi, mà nhớ mong lại vô hạn. Thấm thoát lại qua một đêm. Đôi ta từng dựa sát vào nhau sưởi ấm bên lửa hồng, nàng vá tay áo cho ta thật cẩn thận, cũng đã buộc lụa hồng trên cây liễu tượng trưng cho sống chết quyết không rời... Vậy mà giờ đây chỉ còn gió mát thay cho lời thư, cùng bao nhung nhớ ngập tràn cổ họng, khó mà nói chuyện yêu hận. Trang thư hiện lên giấc mộng hè, chẳng nhận ra hoa râm đã phủ hai hàng tóc; bao đợt đông hè trôi qua, nàng gầy hẳn đi, áo quần cũng rộng ra mấy phần?
Năm tháng như sương sớm đọng hoa quỳnh.
Đường quanh co nơi sơn thủy rơi vào giấc mộng hè.
Ta cúi đầu mài mực vẽ dáng nàng xinh đẹp như kí ức.
Bao nhiêu chuyện cũ vẫn mãi quẩn quanh.
Muôn nghìn sợi kết trên nhành liễu khó lòng tháo gỡ.
Mà nàng ở ngoài tranh đã phí hoài bao thanh xuân.
沏一壶清茶映着月光
许一世诺言徒增牵挂
昨日梅花 染红了晚霞
Ngâm một ấm chè xanh có ánh trăng chiếu rọi.
Lời hứa hẹn trọn đời trói buộc bao vướng mắc.
Đóa mai ngày trước nhuộm thắm cả nắng chiều.
城外月色带孤独入画
想念透过了谁家
Vầng trăng đơn chiếc ngoài thành đẹp như tranh.
Đem nhớ mong xuyên thấu qua nhà ai.
是否她也会在
我入梦时 想我吗
Liệu nàng có ở nơi ấy..
Lúc ta chợp mắt, nàng có nghĩ về ta không.
画里的她为我 翾风回雪
如旋于云朵
寄小笺三两匣 那些情话 语之沙哑
Trong bức tranh, nàng vì ta múa như gió về cuốn tuyết bay.
Tựa mây trôi lượn lờ.
Cất đôi ba câu từ vào tráp, khàn giọng giãi bày bao tâm tư.
画外的我握笔 轻描花落
明艳又褪色
而今她还在那 但却依然无法 伴我华发
Ngoài bức tranh, ta nâng bút, phác họa nhạt nhòa.
Đường nét cũng phai màu.
Mà nay nàng tuy vẫn thế, cũng chẳng thể bầu bạn cùng ta tóc đã bạc rồi.
画里的她为我 独立寒雪
尽千年烟火
寄小笺三两匣 那些情话 语之沙哑
Trong bức tranh, nàng vì ta múa như bông tuyết lạnh trơ trọi.
Phủ đi khói lửa nghìn năm.
Cất đôi ba câu từ vào tráp, khàn giọng giãi bày bao tâm tư.
画外的我握笔 黯然泪落
几经冬与夏
而今满鬓白发 却再也听不到 你的回答
Ngoài bức tranh, ta nâng bút, rơi nước mắt bi thương.
Bao đợt đông hè qua.
Mà nay tóc bạc phủ trắng mái đầu, vẫn không nghe được đáp án của nàng.
Frendship often ends in love, but love in frendship-never
In lover's sky, all stars are eclipsed by the eyes of the one you love.
(Dưới bầu trời tình yêu, tất cả những ngôi sao đều bị che khuất bởi con mắt của người bạn yêu.)
Beauty is not the eyes of the beholder.
(Vẻ đẹp không phải ở đôi má hồng của người thiếu nữ mà nằm ở con mắt của kẻ si tình)
To the world you may be one person, but to one person you may be the world.
(Có thể với thế giới, bạn chỉ là một người. Nhưng với một người nào đó, bạn là cả thế giới)
It only takes a second to say I love you, but it will take a lifetime to show you how much.
(Tôi chỉ mất 1 giây để nói tôi yêu bạn nhưng phải mất cả cuộc đời để chứng tỏ điều đó)
If water were kisses, I'd send you the sea
If leaves were hugs, I'd send you a tree
If nite was love ,I'd send you the stars
But I can't send u my heart cause that where you are
(Nếu giọt nước là những nụ hôn, anh sẽ trao em biển cả)
(Nếu lá là những ôm ấp vuốt ve, anh sẽ tặng em cả rừng cây)
(Nếu đêm dài là tình yêu , anh muốn gửi em cả trời sao lấp lánh)
(Nhưng trái tim anh ko thể dành tặng em vì nơi đó đã thuộc về em)
"Người cười ta điên cuồng. Ta cười người không thấu"
"Ôm bóng trắng hương tiêu ngọc vẫn
Nhìn lạc hoa phiêu vũ rợp trời
Dòng lệ nóng tuôn trào khóe mắt
Khắp không gian tịch mịch tiêu điều
Tiếc thương người thanh cao khí ngạo
Một kiếp đào hoa, một kiếp tài"
"Lá lìa cành là vì gió cuốn đi hay vì cây không giữ lại"
"Yêu cũng tốt, hận cũng tốt, thậm chí là cái khác cũng được. Chỉ cần trong lòng ngươi có ta là được rồi"
"Cát trong sa mạc tuy rằng nhiều, thế nhưng nếu như có một người thực may mắn, nhất định có thể ở trong sa mạc mênh mông đó tìm được một hạt cát thuộc về chính mình"
"Ta không muốn chết, trừ phi địa ngục có ngươi"
"Nữ nhân xinh đẹp là tai họa, nam nhân xinh đẹp là bi kịch"
"Người ta nói trăm năm ngoái đầu lại nhìn nhau mới được một kiếp kề vai. Vậy kiếp trước người ta phải cần bao nhiêu yêu thương quyến luyến mới được nhân duyên kiếp này..."
"Ôn nhu của Bạch Ngọc Đường vĩnh viễn chỉ dành cho Triển Chiêu."
"Đùa giỡn mỹ nữ gọi là vô chi hạ lưu. Đùa giỡn mỹ nam mới gọi là phong lưu tình thú."
-Cá vì sao lại thích nước ?
-Bởi vì chung quanh đều là nước, cá có thể mặc sức rơi nước mắt, không bị người khác phát hiện nó đang khóc. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro