Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 3


Theo thói quen, sau mỗi giờ học, Ngô Phàm sẽ tới trường Tử Thao để đợi. Lớp của Tử Thao ở ngay tầng một, cửa sổ trong cùng nơi Tử Thao ngồi luôn hướng ra ngoài.Do đó, mỗi lần đến đợi Tử Thao, Ngô Phàm thường đứng gần cửa sổ mà nhìn vào lớp học. Dần dà, bạn bè trong lớp Tử Thao ai cũng biết Ngô Phàm hết. Những lúc như vậy, Tử Thao thường lén quay ra cửa sổ, nói nhỏ.

- Anh đợi em một chút nữa nhé, tí nữa tan học em về rồi chơi với anh nha.

Và y như rằng một tràng cười lại nổ ra châm chọc.

- Nghe bảo anh nó chỉ là con nuôi thôi, trước ở cô nhi viện.

- Ê mày, anh nó bị thần kinh. Tao thấy anh nó học ở trường dành cho những đứa tâm thần mày ạ.

- Xem cái cách thằng Thao nói chuyện với anh nó kìa, thật nực cười quá.

- Ê thằng kia, đi về lớp của mày đi, ở đây không ai chào đón mày đâu nhá.

Hàng loạt những lởi nói vang lên như lưỡi dao đâm thẳng vào trái tim Ngô Phàm. Dần dần rỉ máu. Tử Thao hoảng hốt đứng bật dậy, không thèm để ý đến gương mặt đang xám lại của thầy giáo, lật đổ bàn mà đi đến nơi những đứa vừa thốt ra những lời nói ác độc kia. Hình ảnh một Hoàng tử Thao bé nhỏ đáng yêu trong lòng Ngô Phàm giờ đã hoá thành một hoàng tử Thao mạnh mẽ, nhưng cũng không hoàn toàn là tốt. Ngô Phàm dù rất đau đớn nhưng gương mặt không hề chuyển biểu cảm ý gì, duy nhất chỉ có đôi mắt là ra hiệu cho Tử Thao bình tĩnh.

"Tử Thao à, bình tĩnh lại đi em."

Tử Thao bối rối phản ứng lại.

"Nhưng chúng nói xấu anh"

"Anh không quan tâm về những lời nói đó. Quay lại mà học đi. Anh đợi."

Tử Thao bắt đắt dĩ quay trở lại, nhặt sách vở đặt lên bàn, không quên ném cho  những đứa kia ánh mắt đe doạ. Ngô Phàm không đứng ở đó nữa, tiến tới ngồi ào chiếc ghế đá dưới tán cây cổ thụ râm mát trong vườn. Trời trở tối nhanh hơn và gió cũng lạnh hơn một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro