
Chap 2: Ngồi cạnh?
Suốt buổi lễ khai giảng, Jimin nó cứ lải nhải liên hồi làm cậu đang có máu "nhiều lời" cũng phải điên hết cả đầu. Thằng này á hả, phải công nhận nó xàm cực luôn. Xàm mọi lúc, xàm vô tổ chức.
Taehyung lầm bầm than thở mong sao thầy hiệu trưởng đang phát biểu trên bục kia có thể nói nhanh lên để cho học sinh vào lớp, không thì với lời ca được sáng tác từ thằng Chim lùn "Đại xàm nhân" kia kết hợp với những lời căn dặn giúp " khơi thông đầu óc" cho học sinh này của thầy hiệu trưởng sẽ trở thành một quả bom phá tan dây thần kinh nhẫn nại của cậu. Lúc ấy, Taehyung chỉ còn phương án tát trẹo mỏ thằng bạn lắm mồn này thôi, mà cậu thì không muốn chuyện đó xảy ra tí nào.
- Ê. Thằng kia.
Nghe tiếng gọi, cậu theo bản năng quay ra, và suýt đột quị vì bản mặt kinh tởm của Jimin nó đang dí sát mặt cậu.
- Hết hồn !! Thằng hâm này !
Cậu vuột ngực, gắt cho thằng lùn này một câu.
- Nghĩ gì vậy? Nãy giờ không nghe tao nói phải không?
Taehyung toan trả lời "Ừ" thì lập tức bị áp đảo bởi ánh mắt của nó. Nhìn giống như người kia chỉ cần trả lời không đúng ý nó thì nó sẽ nhào vào xé xác người đó vậy.
- Đâu ! Tao có nghe ! Nghe rõ mồm một luôn !
-Thế thì được ! mày nghe được những gì nào?
- À À... Không biết bao giờ mới kết thúc nhỉ ? Tao muốn đi ngắm thằng soái ca tóc đỏ kia quá.
- Ừ. Ông hiệu trưởng sao mà đọc lâu quá !
Taehyung đánh tróng lảng để tránh câu hỏi của Jimin. May cho cậu thằng nhóc này cũng thuộc diện não phẳng nó quên luôn chuyện vừa hỏi cậu.
"Tùng ! Tùng ! Tùng !"
Tiếng trống báo hiệu kết thúc buổi lễ. Jimin nhanh nhảu đứng dậy kéo cậu đến lớp mới được phân.
Hai đứa chạy nhanh nên vào trước lũ kia. Vừa men tới lớp, cậu sững sờ.
Ở phía góc lớp, đúng chỗ ngồi của cậu, xuất hiện một thứ
Nó... Có dáng người cao ráo.
Da của nó hơi ngăm... Như mật ong.
Đôi mắt nó... Vừa đen lại vừa sắc hiếm thấy.
Tóc nó... Có màu đỏ rượu.
Tổng thể có thể nói là... Đẹp trai.
Nhưng hắn ta không ai khác chính là... Jeon Jungkook, người mà cậu ghét nhất trên đời.
Chính là kẻ mà cậu đã cho no nước sông Hàn 2 năm trước !
Taehyung đưa đôi mắt kinh ngạc nhìn cái thứ đáng ghét trước mặt mình. Gì chứ. Soái ca tóc đỏ chúng nó nói đây sao? Huhu, soái ca này thì cậu thề cho cậu thêm 10 thằng nữa cậu cũng trả thèm đâu ! Jungkook thấy cậu, anh đẩy ghế ngồi dậy, tiến đến phía cậu.
- Đã lâu không gặp, em yêu à !
Anh cúi sát tai cậu, thì thầm. Taehyung cảm nhận được sự nguy hiểm từ anh, tự nhiên lạnh toát sống lưng, không dám nhúc nhích. Jimin cũng sợ xanh mặt, tiệt không nói một câu nãy giờ.
Đúng lúc Cậu sợ đến mức không còn biết gì nữa thì lũ bạn trong lớp ùa vào. Jungkook khẽ chép miệng, lững thững bỏ về chỗ mình. À không, là chỗ cậu mới đúng.
Đến hết trống tiếp theo rồi mà Taehyung vẫn ngồi chỗ của Jimin, người vẫn run cầm cập không dám hé mắt nhìn về góc lớp. Cậu sợ rằng nếu Jungkook thấy cậu nhìn anh, có khi sẽ cho rằng cậu đang lườm nó rồi lấy lí do ấy để đập cậu một trận cho xem.
- Thôi nào ! Có gì đâu chứ ! Mày sợ nó đến mức ấy sao ? Mày đâu làm gì nó đâu !
Chim lùn vỗ vai trấn an cậu. Taehyung không trả lời. 'Jimin ơi, mày mà biết tao đã làm gì nó thì liệu mày có còn khuyên tao kiểu đấy không ?' Cậu gào khóc trong lòng.
Cậu đã đá anh xuống sông đấy! Đá đấy!
Nếu là cậu, cậu còn chẳng tha cho đứa nào dám làm vậy với cậu nữa là thằng côn đồ như anh !
Nhân lúc cả lớp đang nhao nhao như cái chợ, Taehyung mới dám lén nhìn Jungkook. Anh thay đổi nhiều quá. Ngày trước khi còn yêu cậu, anh là một thằng con trai thuộc diện mới nhìn đã thấy hiền như cún cảnh rồi. Vậy mà bây giờ. Đầu tóc anh đỏ chót, quần áo tới trường không có tí gì gọi là giản dị cả.
"Không biết 2 năm nay anh sống thế nào mà thành ra thế này !" Cậu thầm nghĩ.
Cửa lớp bật mở, thầy giáo bước vào. Thầy đi thẳng tới bục giảng. Khẽ đưa ánh mắt sắc sảo nhìn một lượt "cái chợ trời" mà năm nay mình sẽ chủ nhiệm, thầy rút từ cặp ra một cái thước nhôm một mét khổng lồ, đập mạnh xuống bàn. Thầy không cần lời nói kèm theo nào, lũ học sinh lập tức dừng mọi hoạt động chen nhau chạy về chỗ. "cái chợ trời" giải tán.
- Chào Các em. Tôi họ Min tên Yoongi, chủ nhiệm lớp ta năm nay.
Thầy cầm phấn viết đầy đủ họ tên lên bảng. Cậu nhận ra đây là ông thầy đứng đầu trong top giáo viên nghiêm khắc nhất trường. Thầy Min nổi tiếng là người luôn đưa nề nếp lên hàng đầu, học là học chơi là chơi. Ai trong trường cũng có phần kính lể. Nhưng được cái thầy rất đẹp trai và luôn quan tâm chăm sóc học sinh của mình.
Kết thúc màn giới thiệu, thầy Min chủ nhiệm năm nay bắt đầu phân chỗ.
- Bạn Kim Taehyung đâu ?
- Dạ ! Có em ạ !
- Em ngồi với bạn JungKook nhé.
Cậu nghe như sét đánh ngang tai, đứng trơ ra ù ờ không nên câu. Jimin hiểu ý, đứng dậy lễ phép.
- Thưa thầy ! Không được đâu ạ ! Bạn Tae bị cận nặng 4 độ, ngồi đấy sẽ không thể thấy chữ trên bảng đâu ạ !
Ôi trời ơi cậu yêu nó quá cơ ! Mỗi tội điêu vừa thôi... Mắt cậu 10/10 mà bảo như sắp mù đến nơi....
-------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro