9.
Hai người nhìn nhau, định giải thích lại không biết phải nói sao với ông. Chẳng lẽ gian tình mỏng manh giữa bọn họ lại dễ nhận thấy đến vậy?
"Nếu yêu thật tâm thì nên nắm bắt, đừng bỏ lỡ người ấy của đời mình."
Ông lại nói, sau đó nhìn bụng anh hiển hoài dưới lớp áo khoác
"Đứa trẻ là thứ kết nối hai người. Duyên phận ba người."
Hai người nghe ông nói xong ngồi nghỉ chân một lát rồi rời đi. Trên đỉnh núi khung cảnh rất đẹp, có một thảo nguyên xanh mướt để đi dạo. Hai người tới đó liền đứng ở trên thảo nguyên nhìn xuống cảnh vật bên dưới. Vùng đất yên mình, chỉ có sương mù cùng con người. Taehyung bất giác đưa tay vuốt bụng bầu của anh, từ khi Jeongguk đến nó đã to hơn rất nhiều, anh cũng hay bất giác âu yếm nó như thói quen. Cảm giác sợi dây kết nối anh và đứa trẻ trong bụng rõ rệt hơn. Jeongguk nhìn anh, lấy mũ lông đang rơi xuống vai giúp Taehyung đội lên, tránh cho anh bị lạnh, tay cũng vô thức trượt xuống vỗ về lên bụng anh. Mọi thứ cứ như vậy, thuận theo tự nhiên đi.
Sau chuyến du lịch quan hệ của bọn họ không ai làm rõ, nhưng cứ tự nhiên như nước chảy. Taehyung hàng ngày sẽ làm việc với những con số chứng khoán, Jeongguk ở bên anh nấu nướng, chăm sóc anh.
Thời tiết ở thành phố đã bước vào mùa hè, người mang thai như Taehyung sẽ rất sợ hãi, cả trốn trong phòng điều hòa. Anh mang thai nên thân nhiệt cao, cả người cũng nóng nảy theo. Bây giờ cũng bước sang tháng thứ 7 của thai kỳ, bụng lớn khiến anh ngủ không ngon, cả đêm trằn trọc, Jeongguk đành thường xuyên thúc ép anh vận động nhẹ, bổ sung canxi và vitamin C tránh đau nhức.
Buổi chiều hôm ấy khi Jeongguk mang lên một bát tổ yến chưng đường phèn thì thấy Taehyung đang ngủ gục trên bàn. Cậu lắc đầu nhìn anh, bởi cả đêm ngủ không ngon mà sắc mặt kém, liền khẽ khàng bế anh lên đưa vào giường.
Dù hiện tại Taehyung đã tăng 8 cân trong thai kì, nhưng vóc dáng nhỏ so với Jeongguk chỉ cần một nhấc nhẹ là người nọ bị bế lên rồi.
Cậu bế anh về phòng, đặt anh nằm xuống, lấy gối chèn ở lưng và bụng cho anh đỡ khó chịu. Sau đó xoay người định đi ra kéo rèm. Nhưng cậu vừa quay lưng, người nọ lại nằm góc áo cậu khẽ nói
"Đừng đi, đừng bỏ tôi."
Jeongguk nghi hoặc nhìn Taehyung, xác định xem anh đang tỉnh hay mơ. Nhưng anh không nói nữa, chỉ có góc áo cậu bị anh nắm không buông. Cậu định gỡ tay anh ra, lại thấy anh nắm chặt hơn. Cậu cười, có lẽ người nọ bị cậu đánh thức rồi, nhưng lại mệt quá không muốn mở mắt. Cậu thì thầm vào tai Taehyung
"Em chỉ đi kéo rèm thôi, sẽ quay lại ngay."
Sau đó cậu gỡ tay anh, bước tới cửa sổ kéo rèm lại. Chỉ vài giây sau khi rời đi, cậu lại trở lại bên giường, ngồi xuống cạnh anh. Jeongguk đưa tay vuốt tóc Taehyung, có vẻ anh rất mệt, lông mày vẫn đang nhíu sâu.
Ngồi một lúc, cậu biết anh vẫn chưa ngủ sâu. Cậu khẽ thở dài, cái người này khó dỗ ngủ kinh khủng. Vì vậy Jeongguk đi tới bên mép giường bên kia, tháo dép đi trong nhà, nhẹ nhàng nằm xuống giường. Cảm thấy độ lún của chiếc giường, ngay lập tức người kia nhích người chìm vào trong cái ôm đầy dịu dàng của cậu. Tay cậu để anh gối lên, một tay còn lại xoa nhẹ vùng bụng anh vỗ về. Một lúc sau, tiếng thở nhè nhẹ của anh dần vang bên tai cậu. Cậu mỉm cười, hôn khẽ lên tóc anh, tay vẫn phủ lên bụng bầu căng tròn của anh, dần chìm vào giấc ngủ.
Khi hai người thức giấc đã là xế chiều, Jeongguk cảm giác người nhỏ trong lòng khẽ trở mình, sau đó bụng bầu to lớn chen vào giữa hai người, người nọ ở trong lồng ngực cậu cọ cọ như con mèo lười.
Jeongguk mở mắt, cười cười nhìn người nọ, tay khẽ mân mê đôi tai đỏ ửng vì bị phát hiện làm chuyện gì đó. Taehyung cúi đầu nhìn bụng mình đang áp sát lớp áo cậu khẽ nói
"Ngủ thật ngon"
"Ừm, anh đó, ngủ gật trên bàn làm việc."
Jeongguk đưa tay phủ lên bụng anh
"Đừng qúa sức, hiện tại đã 7 tháng rồi, phải để ý tới đứa bé."
Taehyung không nói gì, đầu nhỏ trong lòng cậu khẽ gật gật.
Hai người nằm như vậy một lúc, cậu hít lấy hương thơm trên người anh, si mê quyến luyến. Bỗng anh lên tiếng
"Từ nay ngủ như vậy đi, đừng về phòng nữa."
Đây là người nọ đang câu dẫn cậu sao? Muốn cậu tới thị tẩm cho người nọ sao? Jeongguk giả bộ suy nghĩ, khiến Taehyung gấp muốn chết rồi.
"Nhưng mà, cho em trực tiếp sờ được không?"
Jeongguk ngập ngừng hỏi. Taehyung không hiểu ý của cậu là gì, một lúc sau mới hiểu ý cậu muốn da thịt tiếp xúc với bụng bầu của anh.
Taehyung gật đầu. Jeongguk mừng rỡ đỡ anh ngồi dậy, chèn gối dưới lưng anh cho đỡ mỏi, sau đó nhẹ nhàng kéo áo anh lên. Đây là lần đầu tiên cậu được tiếp xúc trực tiếp với đứa bé.
Bụng bầu của Taehyung tròn căng, phần vân nâu chạy dọc qua rốn nhìn vô cùng gợi cảm. Jeongguk xúc động đặt tay lên, sự ấm áp phủ lên bụng anh, sau đó cảm nhận được đứa bé rộn ràng như đang giao lưu với cậu.
Taehyung cười nhìn biểu cảm ngây ngốc xen lẫn hạnh phúc của cậu, bất chợt nghĩ nếu cậu thực sự là bố đứa bé có phải hạnh phúc biết bao. Jeongguk qùy gối ngồi bên anh, nhẹ nhàng đặt nụ hôn xuống bụng anh, chứa tất cả sự dịu dàng khiến Taehyung bật khóc.
________________________________
niên hạ này...ôn nhu quá mng à:)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro