7.
Jeongguk chọn lấy mấy món dễ ăn nhất với khẩu vị của Taehyung. Nhưng đúng như cậu đoán, Taehyung dường như không đụng đũa nhiều, dù buổi chiều tới giờ hai người không ăn bữa lót dạ nào. Vì vậy, sau khi dùng bữa, cậu nói anh về phòng khách sạn, để cậu đón xe ra ngoài khu resort kiếm cửa hàng bán đồ có thể chế biến về nấu cho anh.
"Không cần đâu, tôi không no rồi."
"Không được, ăn uống qua loa như vậy sao cho em bé lớn được."
Jeongguk nhất định nói, nhưng Taehyung không đồng ý. Cuối cùng cậu đành thỏa hiệp về phòng khách sạn với anh. Dù sao trời mưa, cậu cũng không muốn để anh mang thai mà phải ra ngoài dầm mưa cùng mình.
Nhưng quả nhiên cậu đoán không sai, đêm hôm đó chuẩn bị lên giường liền nghe thấy bụng Taehyung kêu báo hiệu đang đói.
Jeongguk nhìn qua lớp áo ngủ, đứa nhỏ không yên nháo đạp vì đói. Vì vậy cậu đành tìm cách mò xuống nhà bếp của khu resort hỏi mua mấy thứ nguyên liệu để nấu.
"Bên chúng tôi có các món ăn đêm, cậu muốn phục vụ không?"
Dù là ban đêm rồi, nhưng ở khu resort cao cấp phục vụ cả ăn đêm cho những vị khách đi chơi về muộn.
"Xin lỗi, anh nhà tôi chỉ quen tay nghề của tôi thôi."
Jeongguk ngại ngùng gãi tai
"À à. Ra là thê được chiều hư, chỉ quen tay nghề lão công."
Người phục vụ xem như cũng hiểu biết, liền đi vào bếp đem ra một ít thịt bò, trứng, mì, một ít rau
"Xin lỗi nhé, trong bếp của chúng tôi chỉ còn nguyên liệu cho món ăn nhẹ."
"Cảm ơn, thế này là đủ rồi."
Jeongguk vui vẻ về phòng. Người nọ đang nằm trên ghế ôm bụng đói xem những con số chứng khoán. Qủa thật là được chiều sinh hư, trước kia anh dù nhìn từ sáng tới tối cũng không thấy đói, bây giờ thì tối ăn ít đi một chút là liền không chịu được rồi. Nhưng bởi vì đói nên đầu không thể tập trung làm việc, đứa nhỏ trong bụng cũng liên tục kháng nghị. Taehyung đành buông máy tính, khẽ vỗ về bụng
"Chờ chút, tiểu quỷ."
Jeongguk mở cửa vào phòng liền thấy một màn này, cười nói
"Nhanh thôi"
Sau đó xách đồ đi vào phòng bếp nấu nướng. Chỉ một lúc sau trong phòng bếp bay ra mùi hương của thức ăn. Taehyung đứng dậy bế bụng đi vào bếp. Người đàn ông trẻ tuổi kia đeo tạp dề, khí chất không hề biến mất, mà tạo thành sự quyến rũ lôi cuốn. Taehyung nghĩ, anh dường như thật sự rung động vì cậu rồi.
Đang ngẩn ngơ thì người nọ quay ra, bưng bát mì nóng hôi hổi, thấy anh ngây ngốc nhìn mình liền nở nụ cười ấm áp như mọi khi
"Anh, ăn thôi."
Cậu đặt bát mì xuống bàn, sau đó đi tới kéo ghế cho anh ngồi xuống, lấy đũa thìa đặt vào tay anh. Từng cử chỉ đều thuần thục chu đáo. Taehyung cúi đầu chậm rãi ăn, khẩu vị rất vừa. Cậu ngồi cạnh vẫn mỉm cười nhìn anh. Taehyung hơi dừng lại sau đó nghiêm túc nhìn cậu
"Cậu đừng cười nữa được không?"
Jeongguk hơi khó hiểu
"Sao vậy?"
"Thật sự không thể ăn được."
Taehyung cúi đầu nhìn đũa
"Quá chói"
Jeongguk giả vờ ho khan mấy tiếng, sau đó đứng dậy lấy nước đặt trên bàn cho anh, lúng túng
"Vậy, em ra phòng khách xem phim một lúc, khi nào ăn xong gọi em vào dọn."
Taehyung khẽ liếc bóng dáng cao lớn của người nọ ra khỏi phòng, giờ này còn có phim để xem sao?
Dĩ nhiên người nọ không có đầu óc xem phim rồi, cứ ngồi ngẩn ngơ rồi cười một mình khi nhớ tới biểu cảm vừa rồi của Taehyung. Đáng yêu, đúng rồi, rất đáng yêu.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, Jeongguk hắt xì liên tục, quả thật là ốm rồi. Hôm qua dính mưa, lại thêm buổi đêm lạnh còn chạy đi khắp nơi tìm đồ ăn cho anh, không ốm mới lạ.
Vì thế Taehyung nhìn cậu vẻ hối hận, còn cậu thì bịt miệng xua tay đuổi anh tránh ra
"Em không sao, anh đừng tới đây. Đừng để lây em."
"Tôi chỉ xem xem cậu có sốt không thôi mà."
Taehyung tìm cách đến gần cậu.
"Không sốt."
Kết qủa anh phải gọi bác sĩ y tế của khu resort lên khám cho cậu. Bác sĩ nói cậu chỉ cúm nhẹ, uống thuốc sau đó đi tắm suối nước nóng cho toát mồ hôi là khỏi. Nhưng dù vậy cậu vẫn không cho anh đến gần mình.
Ăn sáng xong hai người đi ra suối nước nóng, anh thật sự phì cười khi cậu nhất định đeo khẩu trang xuống ngâm mình
"Nếu lây cho anh thì em tội to rồi"
Cậu lấy lý do đó nên nhất định không tháo khẩu trang xuống.
Hai người chọn một phòng tắm tình nhân cho riêng tư, sau đó đi vào cởi đồ chuẩn bị xuống ngâm mình. Vì khu biệt lập nên khá yên tĩnh, chỉ nghe tiếng nước chảy, không gian cũng không qúa lớn. Hai người thay xong đồ, mỗi người quấn một chiếc khăn lông quanh eo, sau đó Jeongguk xuống trước rồi đỡ Taehyung xuống sau
"Cẩn thận, chú ý thân mình."
Cậu đưa tay đỡ anh, một tay đỡ eo anh. Khi Taehyung đứng vững trong hồ tắm rồi cậu mới thả tay ra. Hai người kéo khăn tắm ở bên hông vứt lên trên mặt nước, sau đó cậu giúp anh ngồi xuống một mỏm đá.
"Anh ngồi xuống đi, em cọ lưng cho anh. Bụng anh lớn rồi, phần eo sẽ chịu áp lực lớn, hay nhức mỏi, ngâm nước thế này giúp giảm đau nhức hiệu quả."
Cậu nhẹ nhàng chà phần vai gáy do ngồi nhiều mà nhức mỏi của y, sau đó tay trượt dần xuống vùng eo, bàn tay to lớn bao trọn eo của anh vuốt nhẹ. Taehyung ngồi im nhắm mắt thư giãn, cảm nhận tay cậu trượt trên bụng mình vuốt nhẹ, sau đó chuyển tới eo tiếp tục mát xa. Jeongguk nhìn phần đường cong mượt mà của anh ẩn hiện dưới nước, khẽ nuốt nước bọt. Thật sự y rất quyến rũ, dù bụng bầu vượt mặt nhưng vẫn mang một sức hấp dẫn mãnh liệt.
"Cậu thấy tôi là người thế nào?" Bỗng nhiên Taehyung lên tiếng hỏi, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh lúc ấy
"Một người rất ấm áp, nhưng luôn giấu kín chính mình."
________________________________
còn em thì thấy taetae đáng yêu vs gất quyến gũ luôn aaaa
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro