Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

12.


Taehyung  vòng tay ra trước ôm chặt cậu, sau đó ra dấu cho cậu bắt đầu đạp đi.

"Tôi có nặng lắm không?" Taehyung ngại ngùng hỏi khi thấy mồ hôi chảy trên lưng cậu, khiến phần lưng áo dán lên tấm lưng rắn chắc hữu lực của cậu.

"Nặng chứ, cả thế giới của em mà"

Taehyung nghe cậu trả lời liền phì cười, tựa đầu lên lưng cậu. Như thế này thật tuyệt, ông trời có lẽ cảm thấy anh chịu đủ khổ rồi nên ban xuống cho anh một người để bù đắp những đau thương trong lòng

Khi hai người trở về nhà đã là buổi xế chiều, hai ông bà Kim cũng đã trở về. Dừng xe ở sân, Jeongguk xuống xe đỡ Taehyung ra khỏi xe. Vừa lúc đó đã nghe thấy tiếng bé gái gọi "Anh" rất to, từ phía vườn cây chạy tới, định nhào vào lòng Taehyung

"Ấy, em gái"

Jeongguk chắn trước người nọ, tránh cho vật nào đó đâm vào anh

"Anh em đang mang thai, thỉnh nhẹ nhàng"

"Anh là ai?"

Cô bé nheo mắt nhìn cậu đánh giá

"Anh thật đẹp trai, đẹp trai như anh rể lớn nhà em vậy"

Taehyung đảo mắt, thật sự gu của anh không tệ, người nọ ai gặp cũng đều khen không tiếc lời. Anh cảm thấy người yêu anh không khác gì yêu quái, ai gặp cũng bị mê hoặc, quả nhiên không sai, từ lúc đó tới khi đi ngủ, Kim Juyeon không lúc nào rời khỏi Jeongguk quá ba bước chân.

Hai người đi vào cửa, theo sau là Kim Juyein, ba mẹ Kim đang ngồi nghe lão quản gia bẩm báo chuyện trong nhà. Nhìn thấy hai người trở về, mẹ Kim liền đứng dậy

"Aigo, đây là đứa nhỏ Jeongguk đây sao? Nhìn thật đẹp mắt."

Sau đó lại quay sang bên Taehyung

"Con trai cưng của ba, không gặp mấy tháng con quả thật khác nhiều rồi. Aigo, mông má có da thịt ghê, cháu nhỏ của ông thế nào rồi?"

Nói rồi ông liên tục xoa bụng bầu của anh, mặc cho ah né tránh

"Anh xem, đứa nhỏ Jeongguk thật tốt, chăm sóc cho Kim nhỏ nhà chúng ta mập mạp trắng trẻo như vậy."

Ba Kim gật gù nghe lời vợ mình nói, lại đánh gia qua Jeongguk. Cậu chưa kịp hành động, lúc này mới cúi đầu chào hai người

"Chào hai bác, cháu là Jeongguk"

"Đừng khách sáo, gọi chúng ta là ba Kim
và mẹ Kim là được rồi"

Ba Kim nhanh miệng

"Hai đứa quấn quýt nhau như vậy, chẳng mấy chốc mà là người một nhà cả thôi. Phải không em?"

Ba Kim nói, không quên cùng chồng mình phụ hoạ thêm

"Đúng, đúng vậy".

Jeongguk không biết nói sao, cũng đành vâng lời

"Vâng, thưa hai vị nhạc phụ tương lai."

Taehyung mặt đã đen như đít nồi, kéo tay Jeongguk

"Tôi muốn tắm, mệt rồi."

"Hai bác, con xin phép đưa anh ấy lên phòng tắm rửa nghỉ ngơi"

"Ừ, lát nữa xuống dùng bữa với cả nhà nhé."

Ba Kim gọi với theo.

Lên phòng Jeongguk đỡ Taehyung nằm xuống giường nghỉ ngơi, dù sao thai cũng đã lớn, cả ngày vận động nhiều lưng eo đau mỏi. Sau đó, cậu vào phòng chuẩn bị nước tắm cho anh, cho một chút thảo dược cho anh ngâm mình lâu một chút.

"Anh, mệt lắm sao?"

Jeongguk khỏi phòng, thấy Taehyung nằm trên giường mắt nhắm nghiền, liền ngồi bên cạnh vuốt má anh.

"Ưʍ..."

Taehyungkhông đáp lời, xê dịch người, nằm gối đầu lên đùi cậu. Jeongguk biết ang đang mệt, chỉ vuốt vuốt tóc anh rồi ngồi cạnh nhìn Taehyung.

"Anh đẹp trai, anh ở đây với anh em sao?"

Kim Juyeon không biết xuất hiện từ khi nào, khoanh tay đứng cửa hỏi

"Đúng vậy, anh trai em hiện giờ thân thể bất tiện cần anh ở bên chăm sóc"

"Ồ, vậy em cũng phải mang thai mới được, sẽ có một người đẹp trai như anh tới chăm sóc"

Hai người kia nghe cô bé nói vậy, đầu đầy hắc tuyến.

Khi hai người đi xuống cũng vừa lúc tới giờ cơm tối, lúc này hai vị họ Kim kia ngồi bên bàn ăn trò chuyện, Kim Juyeon nhìn đồ ăn trên bàn nuốt nước miếng hy vọng anh trai mình nhanh xuống đi.

Taehyung và Jeongguk xuất hiện, bọn họ cùng nhau ăn tối. Cũng không ai nhiều lời, hai vị lão ba hỏi một chút tình hình ở nhà.

Lúc này Jeongguk mới nhìn rõ bọn họ, tuy đều qua 50 tuổi, nhưng cả hai đều rất trẻ. Có lẽ do bảo dưỡng tốt, đường nét trên khuôn mặt họ không hề có nét già nua.

Lại nhìn qua cô bé Kim Juyeon, năm nay mới 8 tuổi, nhưng lại rất được hai vị nọ cưng chiều, đưa đi khắp thế giới cùng bọn họ.

Taehyung tuy tính tình lạnh nhạt , nhưng với em gái rất dịu dàng, hỏi han cô bé đi chơi thế nào, có quen được nhiều bạn mới không. Jeongguk không nói nhiều, chỉ lặng im gỡ xương cá bỏ phần thịt vào bát anh, múc thêm canh cho anh uống, gắp thịt cho anh. Từng cử chỉ của cậu như rất quen thuộc. Ba mẹ Kim nhìn cũng thoáng yên tâm

"Jeongguk, may mắn Kim nhỏ nhà bác gặp được cháu. Chúng ta còn nghĩ cả đời này nó không biết yêu, thật sự đau khổ".

Taehyung không nói gì, chỉ cúi đầu ăn đồ trong bát của mình. Jeongguk cười cười đáp lời

"Cháu cũng cảm thấy thật tốt, gặp được anh ấy, ở bên anh ấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro