Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4:Đụng mặt oan gia (tt)

~~~~Flashback~~~~
Cônh nhận là cậu không giỏi chờ đợi người khác. Đang chán, cậu đi ra khu vườn đằng sau sân thể dục. Thật tình cờ, cậu phát hiện một thằng con trai nằm vắt vưởng trên cây hoa anh đào.

- Nè bạn gì ơi. Bạn giúp tôi một chút được không?_Taehyung gọi với lên

Tên con trai giật mình quay sang nhưng...hắn ta quên rằng là mình đang nằm trên cây. Một cú đo đất diễn ra ngay sau đó. Cậu ôm bụng, cố gắng nhịn cười.

- Cười cái gì? Chưa thấy trai đẹp ngã bao giờ à?

- Trai đẹp sao?_Lần này cậu không thể nhịn cười nữa

" Thằng nhóc này dám khinh thường nhan sắc mình hả? Phải dạy cho nó một bài học mới được"_ Hắn thầm nghĩ_ Được rồi. Cậu muốn tôi giúp gì?

- Cậu có thể chỉ đường cho tôi được không? Tôi bị lạc mất rồi!

Nghe không rõ

- Cậu chỉ đường cho tôi được chứ?

- Hả? Cái gì cơ?

- CẬU CHỈ ĐƯỜNG CHO TÔI ĐƯỢC KHÔNG??_Taehyung hát với mã volume cực lớn khiến mấy đứa học sinh lớp dưới chỉ trỏ nói cậu khùng. Quê độ, cậu nói nhỏ:
 
- Tôi là học sinh mới nên chưa biết rõ đường, cậu chỉ đường giúp tôi được không?

- À, không sao...

- Gì? Sao cậu nghe được?

- Tôi có bị điếc hay ù tai đâu mà không nghe được!

Khi Taehyung nhận ra mình đã bị troll thì đã quá muộn màng. Nhịn cục tức trong người, cậu cố năn nỉ tên kia chỉ đường. Hắn ta đồng ý.
Thằng bé ngu ngơ, vui mừng đi theo hướng hắn chỉ. Nhưng thay vì tới lớp học thì hiện giờ cậu an toạ tại khu thay đồ của nữ sinh.

Sung sướng vì đã tìm thấy lớp, Taehyung vui mừng mở cửa ra, và.....lập tức theo một phản xạ có điều kiện, cậu hét toáng lên, che lại khuôn mặt đang đỏ ửng của mình và chạy ra ngoài thật nhanh. Thế mà cậu lại bị YuGyeom mắng.

~~~End flashback~~~~

" Đúng là ông trời thương ta mà. Thù này ta nhất định sẽ trả " _ Cậu tự nhủ với lòng mình_Cứ chờ đấy

- Ra là học chung lớp với tôi. Chúng ta có duyên nhỉ?

" Duyên cái đầu khỉ nhà ngươi "_ Nghĩ một đằng nhưng lại nói một nẻo_ Ở, chắc duyên

-Ưm, được rồi. Taehyung ngồi ở đâu đây các em?

- Cạnh lớp trưởng đi cô ơi_ Cả lớp đồng thanh

- Đừng cô ơi! Ai cũng được, ngoại trừ lớp trưởng _ cứ thế, cậu và cả lớp nói qua nói lại

- Im lặng_ Jungkook bỗng hét lên. Mặt lạnh lùng lên bảng. Đứng sau lưng thằng bé, nắm chặt một bên vai, cuối sát xuống tai thằng bé thì thầm đồng thời chỉ tay về phía lớp.

- Cậu có thấy cả lớp đều có chỗ ngồi rồi không? Trong phòng này chỉ có tôi ngồi 1 mình. Cậu không ngồi cạnh tôi thì ai có thể chứa chấp nổi cậu đây? Hay là cậu sợ tôi nên không dám ngồi cùng?

- Con khỉ nhá! Ngồi thì ngồi, sợ gì chứ?

- Chu choa mạ ơi, lớp trưởng nói là nghe theo liền hà_ Một cô bạn nói giọng địa phương chọc nó.

- Thôi nào các em. Vậy là ổn rồi đúng không? Chúng ta vào bài học nhá! Taehyung, em có gì thắc mắc cứ hỏi lớp trưởng và các bạn nhá.
- Vâng ạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro