Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5 : Tai nạn ( 1 )

Trời mưa suốt mấy ngày liên tục làm cho không khí trở nên se se lạnh , mặc dầu cơn mưa đã đi qua nhưng vẫn giữ nguyên cái lạnh . Phải chăng đã Đông rồi sao ?  Những cơn gió lạnh khẽ ùa vào khiến cậu chợt rùng mình , xoa xoa khắp người nhằm làm  cơ thể thon gọn của cậu có thể ấm hơn một chút . Cậu xốc đống tài liệu dày cộp mà hắn giao cho cậu mà khẽ chửi thề . Chết tiệt ! Tên đại ác ma đó quả là người không có trái tim  . Không .... hắn không phải người mà là ma vương  thì đúng hơn . Có lẽ từ " độc ác " chỉ dành riêng  cho hắn . Từ ngày nhận việc , cậu đã bị hắn bắt nạt rồi . Mẹ nó ! Hắn giao cho mình những công việc mà không thuộc công việc của một quản lí . Có quản lí nào bị sai vặt như cậu không ? Hết đi lấy cà phê cho hắn ,  rồi còn phải dọn bàn làm việc ,  mỗi buổi trưa phải chạy 3 cây số để mua cho hắn món sườn xào chua ngọt mà hắn thích..... Nếu cậu không làm thì có thể sẽ bị trừ lường . Nặng nhất là mất việc . Vì  vậy mà mỗi ngày cậu phải cắn răng chịu đựng cơn tức như muốn trào ra ngoài mà làm việc cho hắn .
" Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa! " - cậu hét lên  đầy tức giận .
Tại sao cậu lại phải làm osin cho hắn chứ ? Một thư kí như cậu mà phải làm như một đứa osin sao ?  Thật là gen tị với thư kí Kim , anh ta được giám đốc đối đãi rất tử tế , hôm qua anh ta còn được giám đốc đưa đi ăn đấy . Thật quả là một giám đốc chu đáo , không như một tên ác ma nào đó .

" Taehyung ! Nhanh chân lên ! Sao cậu chậm như con rùa vậy ? Mẹ nó ! Cậu đi còn chẳng bằng một con rùa nữa sao ? "
" Ôm một đống tài liệu như này thì tất nhiên là chậm rồi ! Mà cậu quan tâm tới tôi làm gì ? " - cậu vừa nói , vừa lườm xéo cái gã đàn ông trước mặt cậu

" Thì để xem tôi có giúp cậu được không ? Trông cậu khá nặng nhọc "

" Cậu hôm nay có ý đồ gì mà lại giúp tôi vậy ? Thường ngày tôi nhờ cậu mà cậu có giúp đâu ? Hay là ..... "

"  Cậu đang suy nghĩ cái gì vậy ? Tôi hôm nào chẳng đối xử tốt với cậu . Tôi ăn giùm cậu nè ! Giúp cậu làm việc nè ! À ! Còn tính cả việc ....."

" Stop ! Cậu giúp tôi cái gì ? Cậu khiến nó nặng nhọc hơn thì có ! " - chưa để gã đàn ông trước mặt mình nói hết thì cậu cũng hiểu  cậu ta định nói gì , chặn đứng họng cậu ta mà buông một cậu lạnh lùng

" Có mà " - cậu ta giương đôi mắt cún con nhìn cậu

" Không " - và sự thực là cậu đã đập nát cái lòng tiêm (tin ) của chú chó nhỏ kia một cách phũ phàng .À không ! Ngựa mới đúng hơn chứ !
" Có mà ! "
" Không "
" Có "
" Không "
" Có "
" Không "
...

Có lẽ cuộc đấu khẩu " có " " không " này sẽ diễn ra mãi mãi nếu không có sự xuất hiện nào đó của người thứ ba

" Ơ ! Chào chủ tịch Jeon ! "
" Chào chủ tịch " - cậu cúi đầu 90 độ mà chào hắn ( nhờ đôi tay của tên ngựa kia mà cúi  chứ thường ngày cậu không chào hắn thế này )
" Tae Hyung ! Ra đây tôi nhờ tí . Còn Hoseok ! Cậu đi làm việc tiếp đi "


Xin lỗi vì chưa giới thiệu với mọi người cái con ngựa kia !  Cậu ta tên là Hoseok . Là một tên có mặt tiền rất đẹp , là một trong những hot boy   ( bao gồm : Jungkook , Namjoon , Seokjin ) , làm xao xuyến biết bao nhiêu trái tim thiếu nữ . Và có lẽ là người có thể hiểu được nỗi thống khổ của cậu nhất trong cái tập đoàn đứng đầu Hàn Quốc này

" Chắc tên ma vương này chuẩn bị sai tôi cái gì rồi "  - cậu khẽ thì thầm với Hoseok . Âm thanh cố giảm lại đủ để hai người nghe thấy .

" Chia buồn " - Hoseok vỗ vai cậu bộp vài cái mà  ( giả vờ ) an ủi  .

"......" - cậu lườm nguýt cái tên có mặt tiền đẹp kia . Quan sát kĩ thì thấy cái bản mặt ngựa của hắn có vẻ đắc thắng . Con ngựa chết tiệt kia dám cười trên nỗi đau của bổn vương ta sao ? Ta hờn ...


------------
Phòng chủ tịch
Jeon Jungkook ngồi như một ông hoàng , hơi ngả người về phía sau , quoay quoay chiếc bút trên tay , đôi mắt nhìn chằm chặp vào cậu khiến cậu khẽ rùng mình
Một linh cảm xấu khẽ ùa về trong cậu

" Taehyung ! Lát nữa cậu đi theo tôi đi khảo sát thị trường "

Linh cảm của cậu quả là không sai .

Tưởng tượng cái cảnh mà hắn cứ nhìn mình chằm chặp như vừa nãy quả thật đáng sợ

======

" Taehyung ! Cậu vào nhà kho lấy đồ với tôi cái đã "

Cậu lắc đầu , khẽ lùi ra đằng sau .

" Cậu đang miễn cưỡng đó hả "
"......"
" Gan cậu cũng to thật ! Dám không coi tôi ra gì ? "
" ...."
" Trừ lương tháng sau ......"
Có lẽ nhờ sức công phá của " lương " mà bây giờ cậu mới ra khỏi chỗ đứng , tiến đến nhà kho  , khuôn mặt thoáng một chút sợ sệt ....





--------------
Tại nhà kho

" Hờm !  Chúng ta cần lấy tập tài liệu năm ngoái , Tae Hyung ! Cậu đi lấy cho tôi ! "
"....."
" Tae Hyung ? "
"......"
Cậu vẫn giữ mãi sự im lặng . Mặc kệ hắn có gọi thế nào . 

Rầm ! Cánh cửa đột nhiên đóng sầm lại . Cậu giật mình , hoảng hốt nhìn xung quanh . Căn phòng vừa nãy có lẽ do mở cửa mà rộng hơn một chút thì nay nó lại trở nên hẹp hơn . Còn không kể cái bóng đèn kia cũng trêu ngươi cậu mà mất điện

" Ai đó ! Mở cửa ra ! Trong này có người !" - Jungkook vừa nói , vừa xoáy khoá cửa ....có lẽ vì cửa đã bị khoá mà nãy giờ hắn không mở được  .

Taehyung lúc đầu đứng ở khá xa Jungkook không dám ho he một tiếng . Nhưng sự im lặng này chỉ kéo dài trong một khoảng thời gian ngắn , mười phút sau , cậu dường như có thể cảm nhận được cơ thể của mình bất giác run lên bần bật , tim đập dồn dập , mồ hôi vã ra như tắm . Cậu cố gắng dựa vào chiếc kệ bên cạnh để cố  đứng thẳng , cắn cắn môi dưới khiến nó sưng tấy hết cả lên . Khuôn mặt tái nhợt . Nhưng đối với đôi mắt tinh anh của Jeon Jungkook thì có lẽ hắn đã nhận ra tình trạng của cậu
" Taehyung ? Cậu làm sao vậy ? Trong mặt cậu rất xanh a....."
Lúc này , Jungkook thoáng sợ hãi . Nhìn cái con người đã đạt đến giới hạn trước mặt mình ngã khuỵu xuống , đôi môi bị cắn chặt tới rỉ máu , khuôn mặt xanh xao hơn vừa nãy liền không ngừng lo lắng mà chạy lại , xốc nách của cậu khẽ đặt vào lòng , tay miết nhẹ đôi môi rỉ máu của cậu , nhẹ nhàng hỏi

" Chứng sợ không gian hẹp ? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro