Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

16

Lời gã phát ra tuy nhỏ nhưng lại khiến em suy nghĩ rất nhiều. Nhớ gã? Thú thật rằng Kim Taehiong em còn mụ mị trong phương diện tình cảm lắm. Có khi em toàn hiểu sai ý gã mà thôi.

Kim Taehiong lúng túng, đôi má trắng nõn từ lúc nào đã đỏ rực, em ngại ngùng vò lớp vải phủ trên đôi chân xinh đẹp, đôi mắt láo liên ậm ừ :" e.em.."

Jeon Jeongguk thấy em thẹn thùng cũng không gượng ép mà hỏi tới, gã toang cười một cái, xoa mớ tóc bông bông kia nói :" không sao, nhưng mà mốt tôi không đến chơi với em thì sao? Lúc đó em có nghĩ đến tôi không?"

" có mà, em có nghĩ đến chú cơ" em nhanh nhảu đáp lại gã.

" thế à, xem ra vẫn nghĩ đến tôi"

Dứt lời gã nói, em liền nhanh chóng hỏi lại:" thế chú đi bao lâu ?"

Gã niểng đầu nghe em hỏi, xem ra hôm nay em có nhiều câu hỏi để gã trả lời rồi. Chứ những ngày hôm trước toàn gã hỏi em mà thôi.

Gã ôn nhu lên tiếng :" 2 năm thôi"

" gì cơ? Tận 2 năm luôn á" em trợn tròn đôi mắt xinh, đôi môi lúc nào đã bỉu dài cả ra.

Jeon Jeongguk gật đầu xát nhận, tiện tay nhéo cái môi hồng đang bỉu ra. Gã yêu chiều đôi má đào ép chúng lại gần nhau nói :" thời gian trôi nhanh lắm Taehiongie"

Trong tình thế bị ép má, em cũng chẳng buồn bảo ra bỏ ra. Đôi môi chu chu nói nhỏ :" nhanh lắm ạ, thế mốt chú về chú có tới thăm em không?"

Em ngây thơ hỏi, bởi em chưa biết rằng đến năm đó gã không đến thăm em mà chỉ đến rước em về nhà mà thôi. Nhưng em nào biết, cứ nghĩ rằng gã không đến thăm em thì em đã buồn lắm rồi. Nếu gã nói gã không đến gặp em chắc em khóc mất thôi.

Vừa nghĩ là tâm trạng nó tuột dốc không phanh, em ủ rủ cụp mắt lo sợ nghe gã trả lời. Vì em biết, em chỉ là một Omega không danh không tiếng, còn gã là một Alpha cầu toàn, dù rằng gia thế của gã em còn không biết đến.

Jeon Jeongguk đau lòng không nở nhìn em buồn như thế, cũng không thể tiếc lộ rằng sau này em sẽ về bên gã. Nhưng nhìn kìa, đôi mắt xinh yêu vốn dĩ bên gã là híp cả mắt do vui, nhưng nay gã làm em buồn mất rồi.

Thôi để gã chuộc lỗi, tỏa một ít pheromone tuyết tùng dịu nhẹ, tuy không say luyến như trầm hương nhưng tuyến tùng lại trấn an người khác rất tốt.

Gã thở dài lên tiếng :" chưa biết"

Đáp án dành cho em là 50/50, nhưng những ai trong cuộc điều biết đáp áp gã đến với em là 100. Kim Taehiong vừa buồn vừa giận, trả lời cũng như không.

Em rấm rức nói :" thế là không chứ gì"

Bé xinh ỏn ẻn lên tiếng, đôi mắt đã bọc một tầng sương mỏng, em gan dạ nhìn thẳng vào mắt gã. Thứ khiến gã đau lòng nhất chính là những lần bé xinh buồn tủi đến độ khóc lên. Dù gã chẳng làm gì để em buồn phiền khóc cả. Lúc trước chỉ vì nhớ ba nhớ mẹ mà em đã gần như khóc sưng cả mắt. Đợi gã dỗ dành thì em đã ngủ mất tiêu, lúc ngủ còn nấc nấc nhìn thấy thương lắm.

Hốt hoảng nhìn xinh yêu hơi mếu, gã hối hận vì chẳng trả lời thành thật. Chòm người hôn lên vầng trán mịn màng giữ nụ hôn lâu thêm một chút, để em đừng mếu máo nữa nếu không gã xót mất.

" khoang, tôi chưa nói xong cơ mà, tôi bảo là không biết chứ không phải là không đến"

" em không biết đâu, 2 năm sau chú mà không đến gặp em thì em s..sẽ" Kim Taehiong lúng túng nghĩ thêm vế sau, xem mình nên nói gì. Bởi em bí mất tiêu rồi.

" sẽ gì? Có khi tôi đến gặp em mà em lở gả cho người ta mất rồi thì sao đây hả? Bé xinh?" Gã cau mài chọc em, chứ hả người em gả chẳng phải cho Jeon Jeongguk gã hay sao.

Rồi đấy, Kim Taehiong bắt đầu vu vơ, lại gả với chả không gả.

Chẳng nhẽ nói rằng : em muốn gả cho chú.

Nhưng em còn e thẹn lại sợ có duyên nhưng không thành. Chỉ sợ thêm một điều rằng hệ thống phân phối không như em mong đợi.

Gã điềm tĩnh nhìn bé xinh thẫn người, cũng  dự định mà rời đi. Jeon Jeongguk thở dài, có ai nở xa người mình thương cơ chứ. Xinh yêu này khiến gã chỉ muốn chôn chân nơi đây mà thôi.

Sự ngọt ngào trêu ghẹo vừa tan thì đến lúc gã phải xa em tận 2 năm trời, gã vuốt ve gò má nõn, ôn nhu nhủ bên em :" ngày mốt là tôi phải lên chuyến bay rồi, thời gian không còn nhiều nữa đâu nên em muốn nói gì thì nói đi. Đợi khi tôi qua nước ngoài mà ở đây khóc lóc kể lể là chết với tôi"

Bé xinh trầm cả mặt, tùy ý cho gã nói bên tai, đến những lúc sau bé xinh vẫn chưa thốt được câu nào. .

Gã cũng không ép em nói gì hết, đứng dậy hôn lên đỉnh đầu tròn xoa của em. Nói :' thôi em không nói gì thì tôi đi, tạm biệt"

Gã không nở cũng phải đi, xoay dáng người cao to lẳng lặng rời đi từng bước, dám đứng lên và đi rồi sẽ không dám quay mặt lại nhìn, bởi gã sợ, sợ em khóc lắm. Sợ em òa lên bất ngờ khiến gã vừa lo vừa xót.

Kim Taehiong nhìn gã đi đôi mắt hôm nào to tròn lại phải nhòe ra khóc. Bé xinh bấu víu cả hai tay vào nhau, ngước lên nhìn về phía gã, em nói to với giọng thút thít :" chú ơi..chú hứa nha tới lúc đó chú đừng lấy vợ nha chú...." hét to chỉ là đến đó, giọng em bắt đầu nhỏ dần phát ra :" chú về chú cưới em...." bé xinh nhanh miệng bặm lại cả môi.

Cả vế sau em hầu như chỉ lí nhí trong miệng, vì sợ gã chẳng đến thăm em nếu như em nói những lời đó. Em dám nói nhưng chẳng dám đối mặt, sự ngại ngùng của thiếu niên vừa lớn đôi khi rất khó hiểu. Tuy là vậy nhưng em cũng đã nói ra tiếng lòng mình rồi. Dù gã không nghe nhưng em lại cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm.

Jeon Jeongguk đi bẫng xa nghe thấy giọng em vang ra cũng đủ ấm lòng. Gã không quay đầu lại mà giơ thẳng tay đáp lại em, môi bạc thầm thì:" 2 năm nữa, sẽ rước em về"

Nhủ với lòng như thế gã cũng rời đi rất nhanh. Lên con siêu xe để trở về biệt thự Jeon nhầm gặp ba Jeon nhỏ một chút.

Kim Taehiong chờ gã khuất bóng cũng lẽo đẽo chạy về phòng ngủ. Bé xinh mặc kệ bỏ luôn bữa cơm trưa, trực tiếp ngã úp người vào chiếc giường nhỏ. Vùi cả người vào khóc toáng cả lên.

Miệng em mếu máo với đôi má hồng do khóc. Đôi mắt xinh đẹp nhòe cả nước mặc kệ lát hồi nó sẽ sưng tấy lên.

Park Jimin ôm quyển sách chậm rãi tiếng vào. Bởi bé con đã nghe thấp thoáng việc gã tới thăm em. Mà mỗi lần như thế bé con đanh đá lại tra khảo cậu bạn thân xinh đẹp của mình một cách ráo riết. Đến độ Kim Taehiong thường phải núp trốn ở một nơi nào đó lát sau mới dám về phòng.

Nay cơ hội đã đến, bắt luôn cho nóng. Park Jimin ôn tồn mở cửa đập vào mắt bé con là dáng người ôm cả chăn lẫn gối úp mặt vào trong mà khóc tu tu. Đến độ bé có thể thấy được sự rung rung của bờ vai mỹ miều.

Chưa kịp an ủi, Park Jimin tràn vào, túm bé xinh dậy,vịn vai em rồi nói :" sao lại khóc, hả? "

Lời nói nhẹ nhàng của Park Jimin cộng thêm hành động lau đi làn nước mắt óng ánh đó. Kim Taehiong nhìn bé con rồi ngã thụp ôm chặt lấy bé con.

Vừa lau những giọt sương động trên đôi mắt xinh, chưa kịp gì hết đã ướt một mảnh nơi góc áo trắng tinh của Park Jimin rồi. Bé con chẳng ngại bẩn hay phiền. Ôm cậu bạn nâng niu như em bé, lo lắng đến độ nhăn cả mài.

" Nín dứt, sao khóc ai làm gì khóc?"

" hức...c.chú" em nấc nấc trong lòng bé con nhìn thương lắm xúc động đến không nói thành lời.

Chưa kịp để em bình tĩnh trả lời. Park Jimin hét lên:" cậu nói cái gì? Ông chú già đó làm gì cậu hả? Ổng ăn hiếp cậu đúng không? Hay ổng sờ mó chỗ nào, nói tớ. Tớ múc ổng luôn"

Bé con xoắn tay áo phồng trắng của mình lên. Hừ, bao năm học võ nay cũng được ra tay rồi dám động nũng nịu của  Park Jimin này, gan lắm rồi.

" tớ..híc..Jimin ơi..chú ấy hức..nói chú k..không đến thăm tớ nữa..hức...hh" bé xinh nũng nịu mếu cả môi..

Vẫn là chưa nói xong đã bị Park Jimin nói :" sao, chà tớ đúng rồi. Có con khác rồi chứ gì. Đó thấy chưa tớ nói rồi có sai đâu, hứ đồ ông chú điểu" bé con chề cả môi dường như  phóng đại gần cả 2 mét.

Kim Taehiong uất ức bởi em chả nói hết câu đã bị Jimin chen ngang mất rồi. Làm sao mà Jimin hiểu cơ chứ. .

" không, tại..c..chú mắc đi công tác..h..híc..nên chú không có đến.hức hức..chứ không có bỏ tớ mà"...

" ủa? Bộ công tác là không được có người khác hả?"

Park Jimin nói vậy nhưng lại đánh vào tâm lý Kim Taehiong một trận, rằng gã ra nước ngoài mà, em đâu có theo được. Chẳng lẽ gắn camera kè kè bên gã à. Đâu có được, bởi thế gã có bồ nhí bên bển em cũng chẳng hay. Đằng này đi tận 2 năm lân.

Vừa dứt khóc một chút, chưa gì đã chọc cho khóc tới. Kim Taehiong ngã ngang lại một lần nữa úp mặt vào gối, mặc kệ Jimin kéo lên kéo xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro