Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 29

'Thời gian nhàn nhã' phát trailer tập cuối trước thời hạn. Tuy rằng ngày đầu tiên mọi người ở nước ngoài chính là đi chơi nhưng sau khi biên tập lại, ngày đầu tiên thật ra được xếp ở cuối cùng. Trailer trước đó đã là những ngày mạo hiểm ở nước ngoài, vốn dĩ phải đợi sau khi tập mạo hiểm phát sóng mới phát những ngày ở nước ngoài du lịch. Hiện giờ lại phát trước thời hạn, đương nhiên là do Điền Chính Quốc yêu cầu, hắn cảm thấy nếu không làm chút gì đó thì cho dù Kim Thái Hanh trên thực tế là người của mình nhưng trên danh nghĩa sẽ là người yêu của người khác! Như vậy mặt mũi hắn sẽ như thế nào chứ? Hắn chính là người sĩ diện, làm bất cứ cái gì tự nhiên đều sẽ suy nghĩ tới mặt mũi của mình trước tiên.

Đừng tưởng hắn không phát hiện hai ngày nay ánh mắt thư ký Kim nhìn hắn đã thay đổi nhé. Kỳ thật thư ký Kim Thạc Trân vốn không nghĩ nhiều như vậy, cái gì mà ánh mắt thay đổi? Đều là Chính Quốc suy bụng ta ra bụng người, tự mình cảm thấy vậy thôi. May mắn thay, sau khi việc này có một chút hiệu quả, Thái Hanh cùng Từ Minh Hạo rèn sắt khi còn nóng giải thích một phen, Thịnh Tấn cũng thừa dịp này nhiệt độ đang nóng tuyên truyền một chút cho tạp chí mới, đồng thời giải thích nguyên nhân Từ Minh Hạo và Kim Thái Hanh cùng nhau quay chụp. Tạp chí này không chỉ nhấn vào phần trang phục mà cùng lúc còn giải thích sản phẩm, có các loại ảnh chụp của người mẫu, bọn họ cũng giải thích đã áp dụng phương pháp quay chụp ở nước ngoài, tăng mức độ sinh động của ảnh chụp.

Để mọi người từ ảnh thấy được nếu có thêm những yếu tố sắc màu này sẽ thay đổi cuộc sống của họ như thế nào. Đồng thời còn phát ra hai, ba ảnh Kim Thái Hanh mặc quần áo nhãn hiệu đi dạo phố, ảnh Minh Hạo dựa vào tường đầy soái khí, còn có ảnh hai người cùng ngồi ở bàn uống đồ uống. Tóm lại là đã cố định quan hệ của hai người chỉ dừng ở mức độ đồng nghiệp, nhiệt độ trên mạng cuối cùng cũng chậm rãi đi xuống, mọi người bắt đầu chú ý đến tạp chí.

'Kim Thái Hanh mặc đồ này thật sự đẹp quá, muốn mua.'

'+ 1'

'+ 2'

'+ 11077'

'Hạo ca soái đến chân trời, bộ quần áo này quá hợp.!'

'Tôi mua tôi mua, tạp chí này tôi mua! Nhìn ảnh chụp đã biết là rất tuyệt.'

Fan qua đường cộng thêm thủy quân, cái loại hỗn hợp này cuối cùng thành công đem dư luận hấp dẫn kéo lại đây. Buổi tối Thái Hanh còn gọi điện cho Trịnh Hiệu Tích đắc ý nói:

"Thấy chưa! Em đã nói chuyện này sớm muộn gì cũng có thể làm sáng tỏ."

"Không phải, Thái Hanh em kêu Điền tổng hỗ trợ mà không nói trước với anh!"

"Hả? Em không có mà!"

Hiệu tích cười cười rồi cúp điện thoại, cậu chưa nói, là do Điền tổng tự mình nhúng tay. Hắn rất ít khi quản những việc này, Trương Nguyên Ánh thực sự thông minh. Lúc cô ta đi theo hắn đã từ chối để hắn cung cấp tiền tài thù lao. Bởi vì như vậy nên trong lúc Nguyên Ánh đi theo Chính Quốc, tài nguyên tốt ùn ùn kéo đến. Không cần tiền tài, hắn cũng không muốn mắc nợ, sẽ thỏa mãn yêu cầu khác. Nói thật, tài nguyên của Trương Nguyên Ánh nếu đổi thành tiền thì sẽ không chỉ đơn giản là 20 vạn mỗi tháng như vậy. Đương nhiên, nhà ở của Nguyên Ánh trên danh nghĩa hiện tại cũng có cái do Điền Chính Quốc cấp. Cho dù Nguyên Ánh thích Chính Quốc thì lúc hắn muốn tách ra, cô ta cũng không dám nháo.

Cô ta biết sẽ không có kết quả, sau khi nháo lên khéo lại càng khó khăn. Quả nhiên sự dứt khoát lưu loát ấy đã đổi lại càng nhiều lợi ích ở phương diện khác. Đó là do cô ta thông minh, thức thời khiến hắn vừa lòng, nhưng hắn cũng không nhúng tay quá nhiều vào chuyện giữa những người này. Tình nhân của Điền Chính Quốc cũng rất ít người gặp lại mà quá khó, thật sự nếu những người này cầu đến trước mặt hắn, hắn sẽ ra tay. Nhưng ra tay hỗ trợ cũng là một loại triệt tiêu. Việc này Chính Quốc sẽ không quá tính toán, hắn thích thế nào thì làm như thế, thư ký Kim đi theo cạnh hắn mới là thời khắc nhìn chằm chằm. Tất cả mọi việc, thư ký Kim đều tính đến rõ ràng, ngoại trừ thứ hắn tự động cho thì những cái khác đều qua tay thư ký Kim Thạc Trân.

Kim Thái Hanh cũng vậy, không phải cậu không nhận được tài nguyên là do không có Điền Chính Quốc che chở. Đơn giản mà nói thì chính là công việc của cậu nhẹ nhàng và tự do như vậy, chính là sự che chở lớn nhất hắn cho cậu. Người mới như Thái Hanh, hợp đồng khắc nghiệt đến mức khó có thể tưởng tượng được. Một khi có chút danh khí, lượng công việc sẽ vô cùng nặng, một ngày 24 giờ thì có thể phải làm việc hết 20 giờ. Có kịch bản tìm tới còn được phép chọn nhận hay không nhận sao? Người mới lấy đâu ra nhiều quyền lợi như vậy? Công ty không quan tâm kịch bản tốt hay xấu, chỉ cần có thể kiếm ra tiền là được. Cho nên cậu mới bước vào có thể làm việc một cách thoải mái như vậy, thậm chí có rất nhiều công ty còn không dám búng tay quá nhiều vào việc của cậu.

Sau khi Thái Hanh bắt đầu hồng, công ty cũng cho Trịnh Hiệu Tích hoàn toàn quyền lợi, có nhận kịch bản không, nhận kịch bản như thế nào, Hiệu Tích đều có thể toàn quyền làm chủ. Kim Thái Hanh chưa từng nghĩ đến việc này, nhưng Hiệu Tích vẫn luôn nhớ rõ. Thái Hanh ít khi tới công ty, anh lại thường tới, đã từng thấy qua người đại diện của người mới thân bất do kỷ như thế nào, cũng đã thấy không ít minh tinh dưới cường độ công tác quá dày đặc mà tinh lực càng ngày càng yếu. Thái Hanh nhìn điện thoại bị cúp, vẻ mặt mơ màng. Hiệu Tích đây là không tin lời cậu nói? Cậu cũng không thèm để ý, ngược lại quay sang gọi cho Chính Quốc, điện thoại vừa được kết nối liền nói:

"Điền tổng à! Cảm ơn anh! Em biết việc hôm nay nhất định là do anh ra tay hỗ trợ, ơn này ghi sâu trong tim không cách nào báo đáp được!"

"Mỗi một phần cảm kích của cậu đều không đáng giá tiền!" Mỗi một lần hồi báo hay là cảm động đến rơi nước mắt, một chút cũng không đáng giá!

"Nếu không em mời anh ăn cơm nhé?"

"Ăn cái gì?" Hắn đã không còn ôm hy vọng gì đối với đáp án của cậu nữa.

"Anh muốn ăn cái gì?"

"Cậu biết nhà hàng Michelin không?"

"Không!" Cậu thật ra biết nhưng nghe nói Michelin vô cùng vô cùng đắt, cậu hỏi:

"Anh có biết Tụ Đức không?"

"Biết!"

"Em mời anh ăn vịt quay! Nhà hàng này là cửa hiệu lâu đời, danh tiếng tốt, em còn chưa ăn qua bao giờ!"

"Ừ!"

Sau khi xác định buổi tối sẽ ăn vịt nướng, tâm tình Kim Thái Hanh liền bay bay! Cậu đã tính qua, lấy số tài sản trước mắt của cậu cùng với tốc độ kiếm tiền, cậu không có cách nào ở thành phố này mua một đống nhà, cậu đang suy xét là nên mua chung cư hay là đến thành phố khác mua. Đầu tháng 12, tập phim du lịch ngoài trời của 'thời gian nhàn nhã' được chiếu. Khác với diễn biến hay quan hệ cạnh tranh ở các tập trước, những ngày tháng cuối hành trình này không khác gì du ngoạn tập thể. Một tập này mỗi một người đều có kế hoạch du lịch của chính mình, tổ tiết mục không tham dự bất cứ cái gì, chỉ theo những người này đi chơi, ghi hình quay chụp. Có những hình ảnh thú vị, cũng có rất nhiều nơi nhàm chán, dựa vào hảu kỳ xen kẽ các loại, cắt nối biên tập, làm tăng thêm tư liệu sống, gia tăng tính thú vị.

Hành trình của Thái Hanh là được hoan nghêng nhất, bởi vì cậu không phải đi một mình. Trong thế giới ngày nay, áp lực xã hội đã trở thành một vấn đề quan trọng. Có thể thấy sự ngọt ngào trong chương trình, ngay cả một người mới nổi tiếng như cậu cũng thu hút được không ít sự chú ý của người xem. Huống chi mọi người đối với sự cưng chiều vô hạn của Mr.Mosaic biểu hiện đủ các loại ghen ghét. Đúng vậy, là ghen ghét. Trên mạng đều là:

'Anh nhìn Mr.Mosaic đi, rồi nhìn lại anh xem.'

Cùng loại người yêu thần kinh như Kim Thái Hanh đi dạo phố, người yêu một đường đi lạc, Mr.Mosaic nói cái gì nào? Không nói gì cả! Người ta một đường đi theo nghe bạn trai khoác lác, yên tĩnh mà nghe. Hơn nữa còn là vẻ mặt hạnh phúc nữa chứ! Các bạn trai bị mắng rất muốn phản bác:

'Vẻ mặt hạnh phúc ở chỗ nào? Đều bị làm mờ rồi, thấy kiểu gì!!!'

Nhưng hiện tại, người yêu nhà mình đang ở trong loại trạng thái u mê 'bạn trai nhà người ta' này, nếu bọn họ dám phản bác một câu sẽ lập tức biến thành 'anh kém xa Mr.Mosaic'. Mr.Mosaic chẳng những toàn bộ hành trình đều đi cùng mà dưới tình huống người yêu không tìm được đích đến còn có thể giải quyết vấn đề, thỏa mãn yêu cầu của người yêu.

Quan trọng nhất chính là, mau nhìn xem, Mr.Mosaic buổi chiều mang bạn trai đi chơi ôn nhu như thế nào. Hình ảnh hai người nói nói cười cười, mang người yêu đi ngắm cảnh đẹp, ăn đồ ăn ngon. Đó, chúng ta muốn chính là có một Mr.Mosaic như vậy làm bạn trai. Đến tận lúc này, lời đồn còn sót lại của Kim Thái Hanh và Từ Minh Hạo, vốn đang lung lay sắp đổ cuối cùng cũng sụp đổ hoàn toàn. Trên mạng có không ít lời chúc phúc và hâm mộ ghen ghét dành cho Kim Thái Hanh và Mr.Mosaic, thậm chí có một cái tiết mục tivi còn tìm đến tận chỗ Trịnh Hiệu Tích hỏi xem có thể mời Thái Hanh cùng với Mr.Mosaic đến tiết mục của họ không.

Cậu vừa lúc ở đó, nghe được những lời này, lập tức cười haha. Hiệu Tích giật giật khóe miệng từ chối, đi hỏi Điền tổng việc này? Hiệu Tích có thể khẳng định mình sẽ bị Điền tổng ném từ tầng cao nhất xuống. Điền Chính Quốc một không cần danh khí, hai không cần tiền. Vì sao hắn lại phải đi tham gia tiết mục gì đó? 'Thời gian nhàn nhã' còn có thể xem là sản phẩm của hắn, lên hình bị làm mờ là hắn yêu cầu đấy! Buổi tối trở về, Kim Thái Hanh liền cùng Điền Chính Quốc nói chuyện này, toàn bộ quá trình vui vẻ không nhịn được.

"Hahaha thế này thì anh không có công ty cũng không sợ không có công việc, anh có thể đi làm minh tinh."

Hắn giật giật khóe miệng hỏi cậu: "Đang êm đẹp sao tôi lại không có công ty?" Nhà tôi còn hai cái đấy!

"Nếu không cẩn thận phá sản thì sao? Loại chuyện này ai cũng không nói chắc được."

Nếu không phải đã biết Thái Hanh vô tâm, Chính Quốc thật muốn nói, cậu thử nói với người ta rằng công ty của họ sẽ phá sản đi? Chưa bị đánh là đã may mắn lắm rồi. Kỳ thật, cậu cũng chỉ dám nói vậy ở trước mặt Chính Quốc. Đổi thành người khác, cậu quả thật không dám nói 'nếu công ty của anh phá sản thì làm sao bây giờ'. Mà lúc này hai người vẫn không biết, tập 'thời gian nhàn nhã' này, không chỉ ảnh hưởng đến hai người bọn họ. Lúc này, Phác Thái Anh đang ở nhà xem tiết mục, ghen tị dâng tràn.

Thì ra, Điền tổng ngày thường lạnh lùng như vậy nhưng đối với Kim Thái Hanh hoàn toàn khác biệt. Điền tổng có một mặt ôn nhu như vậy, Phác Thái Anh vốn đã rõ, nhưng là trong lòng vẫn vô cùng không thoải mái. Bất luận là ai, thấy người mình thích cùng người khác như vậy đều sẽ không thoải mái, Phác Thái Anh cũng là người, cũng là phụ nữ, đương nhiên sẽ không có gì khác biệt. Mà một người phụ nữ khác ở nước ngoài khi thấy cảnh này cũng kinh sợ làm rơi cái ly nước, lúc ngồi xuống lấy ly, tay còn có chút run run.

Điền đại thiếu gia lúc nhìn thấy cái này, thiếu chút nữa phun ra ngụm trà vừa mới uống, người này nhìn thế nào cũng không giống em trai nhà mình! Cái gọi là Mr.Mosaic, ở trước mặt người thân ruột thịt, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra. Ngay cả một người yêu thầm như Phác Thái Anh liếc mắt một cái cũng có thể nhận ra huống chi là người thân bạn bè từ nhỏ cùng nhau lớn lên. Nhóm bạn bè 'heo chó' của Điền Chính Quốc đương nhiên cũng trước nhận được tin tức, sau đó dùng đủ các loại phương thức nhìn kỹ 'thời gian nhàn nhã' khiến 'thời gian nhàn nhã' tăng thêm không ít rating. Nhà Kim Thái Hanh đương nhiên cũng không ngoại lệ. Thì ra con trai của nhà mình, thật sự yêu đương? Lời chị dâu cả nói là nói thật?

Điền gia là một gia tộc lớn ở thành phố, hiện giờ sớm đã dọn tới vùng biệt thự ở ngoại ô. Lúc nhận được điện thoại của anh cả nhà mình Điền Chính Quốc đang chuẩn bị lái xe đến nhà Kim Thái Hanh. Anh cả của Chính Quốc tên Điền Doãn Kỳ, cùng Điền Chính Quốc là anh em song sinh khác trứng. Việc này bất kể đối ba Điền hay mẹ Điền đều là một việc tốt rất đáng để chúc mừng. Ba Điền là con một, mà mẹ Điền cũng là con gái duy nhất, sau khi liên hôn với ba Điền cũng đã hiểu là không có cách nào lưu lại một người thừa kế cho gia tộc. Ai biết được bụng của mẹ Điền lại vô cùng tranh đua, một lần lập tức sinh được hai đứa con trai. Con trai lớn theo ba Điền kế thừa gia nghiệp, con trai út theo mẹ Điền kế thừa gia nghiệp, nhất thời hai nhà đều vui mừng.

Ba Điền và mẹ Điền không có tình cảm gì quá sâu sắc, hai người vốn chỉ vì lợi ích mà kết hôn. Những ngày sau đó tuy lâu nhưng không đủ để sinh tình, hai người lúc ấy cũng đã nói rõ nếu một trong hai có người mình thích, hai người liền ly hôn. Ai ngờ hơn 30 năm qua đi, hai người ai cũng không ở bên ngoài tìm được bạn đời mình mong muốn. Hai người tuy rằng ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều, nhưng miễn cưỡng cũng có chút giống người một nhà, ngày tháng vẫn luôn trôi qua như vậy. Ba Điền là người lạnh nhạt, mẹ Điền là người quạnh quẽ. Gen của hai người đều vô cùng cường đại, sinh hạ được song bào thai hoàn toàn di truyền từ gen cha mẹ, một nhà bốn người lúc ở cùng nhau, từ trước đến nay đều là bốn gương mặt không chút biểu cảm.

Sau khi hai anh em Điền gia lớn lên, mọi người có cuộc sống khác nhau, rất ít khi ở cùng một chỗ. Ngoại trừ mấy ngày lễ ngày tết thì nói thật, bốn người Điền gia ngay cả điện thoại cũng ít khi gọi cho nhau. Lúc Chính Quốc về đến nhà, Doãn Kỳ vẻ mặt nghiêm túc ngồi ở sofa xem tivi. Chính Quốc cởi áo khoác, người hầu trong nhà nhận lấy, treo ở một bên. Hắn giật nhẹ cà vạt, đi đến cạnh anh trai Doãn Kỳ nhà mình ngồi xuống, lúc này mới phát hiện tivi đang phát chính là 'thời gian nhàn nhã', đến đoạn hắn mang theo Kim Thái Hanh ngồi ngắm cảnh giao thông công cộng.

Điền Doãn Kỳ nghiêm túc xem, sau đó lãnh đạm hỏi: "Người trong tivi là chú à?"

Điền Chính Quốc không tỏ ý kiến khẽ gật đầu, Doãn Kỳ a một tiếng nói: "Đã có người thì vì sao không đưa về nhà?"

Chính Quốc cũng mặt không biểu cảm mà nhìn tivi, thuận miệng đáp: "Vẫn chưa có xác định."

Doãn Kỳ lườm hắn một cái nói: "Đã như vậy rồi mà còn chưa xác định?"

Hai người vốn chính là anh em, lại là song bào thai khác trứng, tuy rằng lớn lên không giống nhau nhưng lại vô cùng hiểu nhau, hơn nữa biểu cảm khí chất lại tương tự. Chính Quốc gật đầu nói: "Xem lại đã."

Doãn Kỳ không nói gì nữa, anh bảo Chính Quốc trở về vốn chính là vì để hỏi hai câu này. Hai người đang nói thì 'vợ' Điền Doãn Kỳ bưng một chén canh từ phòng bếp ra, thấy Điền Chính Quốc liền phong tình vạn chủng cười chào hỏi:

"A! Quốc Quốc đã về rồi?"

Chính Quốc gật đầu, Doãn Kỳ đứng dậy đi đến bàn ăn, Chính Quốc cũng đi theo. 'Vợ' Doãn Kỳ tên Phác Trí Mân, khuôn mặt vô cùng yêu diễm, dáng người cũng phập phồng quyến rũ, động tác càng là phong tình vạn chủng. Y cởi bỏ tạp dề, xoắn mông vểnh ngồi xuống cạnh Doãn Kỳ, mang theo một loại mê hoặc lòng người tươi cười nói:

"Mau nếm thử đi, Chính Quốc đã rất lâu chưa có hưởng qua tay nghề của 'anh dâu' rồi."

Hắn vẻ mặt lạnh nhạt vâng một tiếng, sau đó cầm đũa lên bắt đầu ăn. Phác Trí Mân vui vẻ cười nhìn Chính Quốc, cho hắn một cái nhìn đầy quyến rũ, rồi lại quay sang nói với ông xã Doãn Kỳ của mình:

"Chính Quốc hiếm khi trở về, hai người buổi tối từ từ tâm sự nhé."

Doãn Kỳ cứng đờ, sau đó làm như vô cảm nói: "Không cần, anh và nó không có chuyện gì để nói cả."

Trí Mân lại mị hoặc chớp chớp mắt nói: "Lần gặp mặt gần đây nhất của hai người là ở Tết Trung Thu đấy! Đã mấy tháng không gặp nhau rồi, hơn nữa không phải hôm qua anh nói hôm nay muốn cùng Quốc Quốc tâm sự sao?"

Anh vẫn như cũ lạnh mặt nói: "Vừa nói xong rồi."

Y sửng sốt, phong tình vạn chủng nói: "Vừa rồi anh chỉ nói cùng Quốc Quốc có hai câu!"

Doãn Kỳ liếc Chính Quốc một cái, sau đó nhìn Trí Mân, trong mắt có chút bất đắc dĩ nói: "Vậy là đủ rồi."

Khoé miệng đỏ tươi của Phác Trí Mân hơi hạ xuống nói: "Các anh nói chuyện phiếm cũng thật ngắn gọn."

Điền Doãn Kỳ ừ một tiếng, gắp một miếng thịt cho Trí Mân, hy vọng có thể lấp kín miệng của 'vợ' mình. Điền Chính Quốc ở một bên xem 'anh dâu' hằng ngày ghép bỏ anh trai hắn, Chính Quốc lại không chán ghét Trí Mân, hắn cùng Y từng là bạn học. Vì Chính Quốc, Doãn Kỳ cùng tuổi, học cùng lớp cùng khối cũng là bình thường, Trí Mân là bạn học của hai người, cùng Doãn Kỳ đương nhiên cũng là từ nhỏ cùng nhau lớn lên. Nhưng Y không thuộc vòng tròn của bọn họ. Nhà Trí Mân là nhà giàu mới nổi, không phải loại quá có tiền có thế, chỉ là từ gia đình bình thường nhảy đi làm thân với nhà khác, muốn cùng Điền gia kết giao thôi. Cha Phác là đầu bếp, sau khi mua vé số trúng thưởng liền đem đi mở tiệm cơm. Cửa hàng của chính mình đương nhiên sẽ càng tận tâm, trong tiệm có một cô gái làm công, lớn lên xinh đẹp nhưng bởi vì tự mang phong tục khí chất, có không ít bạn trai thì họ đều chỉ là chơi qua đường.

Mẹ Phác lớn lên vô cùng xinh đẹp, bị tổn thương vài lần liền có chút nội hướng tự bế. Sau khi làm ở tiệm cơm của Cha Phác, cuối cùng bị sự chân thành của cha Phác làm cho cảm động, hai người thuận lý thành chương ở bên nhau, sinh được một nam một một nữ. Người nam đó là Phác Trí Mân, sau khi sinh, sinh thêm con gái, việc làm ăn của cha Phác càng thêm tốt, liền mở thêm chi nhánh. Có điều kiện, cha Phác không bạc đãi con cái, đưa cả hai đứa đến trường học tốt nhất trong thành phố.

Đó cũng là trường học của anh em Điền gia. Phác Trí Mân không chỉ kế thừa được vẻ đẹp của mẹ Phác mà còn nhận được cả khí chất quyến rũ trời sinh. Cho nên dù Trí Mân không muốn nhìn người ta đầy mĩ nhãn, môi cong mông vểnh thì cũng không tránh khỏi lơ đãng bộc lộ ra. Dẫu vậy, bản thân Y lại là người vô cùng thuần lương. Lúc tiểu học đặc tính của Trí Mân còn chưa rõ ràng nhưng cũng đã biểu hiện sự khác biệt với những đứa bé khác, cho nên thường bị bắt nạt. Sau khi lên sơ trung thì càng thêm trầm trọng, Doãn Kỳ cũng là lúc đó bắt đầu bảo vệ Trí Mân.

Từ đây liền không thể cứu vãn, lên cao trung hai người hãm sâu vào lưới tình, tốt nghiệp đại học xong Điền Doãn Kỳ đã vội vàng lôi kéo Phác Trí Mân đi lãnh chứng. Anh rất sợ 'vợ' bên này vứt cái mị nhãn, bên kia vứt cái mị nhãn, sau đó chạy theo người ta. Điền Chính Quốc ăn xong, nhìn anh mình lôi kéo 'anh dâu' rời đi, nhớ tới lúc anh hắn đem giấy hôn thú mang về, ba mẹ Điền tức đến mức suýt nữa hộc máu, cảm thấy đầu có chút đau. Mối tình đầu của Chính Quốc tên Kim Nghệ Lâm. Khi còn ở tứ hợp viện, Kim Nghệ Lâm sống cùng nhà hắn trong một cái sân. Chính Quốc và Doãn Kỳ cùng ở cao trung bắt đầu yêu đương, Doãn Kỳ có thể nói là đã chịu đủ các loại quấy nhiễu ma quỷ của Điền gia, mà bản thân anh lại được Điền gia nhất trí ủng hộ.

Bởi vì anh làm chính trị, Trí Mân không những không giúp được gì mà khi cùng nhau ra cửa còn cảm thấy không hợp. Điền gia tự nhiên vô cùng không chào đón Y, cũng vì thế mà đặc biệt chú ý tới bạn gái Chính Quốc, phát hiện Kim Nghệ Lâm là con cháu thuộc dòng dõi thư hương thế gia, khí chất cao quý lãnh diễm, thanh lệ thoát tục. So cùng Phác Trí Mân, Điền gia không có chút than phiền gì với Kim Nghệ Lâm. Đáng tiếc, sau khi tốt nghiệp cao trung, Kim Nghệ Lâm đi du học, Trí Mân còn gả vào Điền gia, ba mẹ Điền trong khoảng thời gian ấy đều mang biểu cảm sống không còn gì luyến tiếc. Điền Chính Quốc đứng dậy rồi khỏi bàn ăn, những cái khác người hầu sẽ tự thu dọn. Hắn kỳ thật rất muốn nói ba mẹ mình đừng tự mình đa tình quá. Dưới con mắt của hắn thì Trí Mân không muốn gả nhưng anh hắn lại muốn cưới. Đến nỗi việc Y thường xuyên muốn ngủ riêng, hắn thật ra đã nghe anh mình nói qua. Tổng kết lại một câu thì chính là Trí Mân ghét bỏ việc Doãn Kỳ ở trên giường tương đối dính người, ngẫu nhiên sẽ muốn ngủ một mình. Vậy nên hắn thấy, 'anh dâu' hắn vẫn rất thanh thuần. Đương nhiên, ba mẹ sớm cũng đã tiếp nhận đứa 'con dâu' này rồi, hiện giờ chỉ chờ bụng Phác Trí Mân xảy ra động tĩnh thôi!

Vì thế, Điền Doãn Kỳ ở trước mặt Điền Chính Quốc thường xuyên hút thuốc thở dài nói: "'Anh dâu' chú tối nay lại muốn phân phòng rồi."

Chính Quốc hỏi vì sao, Doãn Kỳ sâu kín trả lời: "Đại khái là đang chờ khi nào ly hôn ấy mà!"

Điền Chính Quốc: "..."

Phác Trí Mân biết ba mẹ 'chồng' nhà mình không thích mình, lại sợ về sau ly hôn sẽ xảy ra tranh chấp với Điền gia cho nên vẫn luôn không muốn có con. Chính Quốc từ trước đến nay lúc nói đến vấn đề này chỉ có vỗ vỗ vai anh mình coi như động viên. Sau đó không thèm nhìn bóng dáng ưu thương của anh trai, dù sao thì loại chuyện này hắn muốn giúp cũng không thể giúp. Đương nhiên, hắn lúc này không hề nghĩ tới, có một ngày việc tương tự cũng sẽ phát sinh ở trên người mình. Không quá hai ngày, hắn lại bị chính đám bạn tốt của mình gọi ra. Chính Quốc thấy gần nửa năm vẫn luôn không liên lạc với đám ngu xuẩn này, liền đi ra ngoài.

Đám bạn của Chính Quốc đều là chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, khi đó không phải cùng một cái sân thì chính là sân ở cách vách. Hiện giờ, mọi người đều có sự nghiệp của riêng mình, những lúc có thể tụ tập cũng không nhiều. Hôm nay có thể gom lại cũng là nhờ 'thời gian nhàn nhã'. Chính Quốc trước khi đi đã nghĩ tới là nguyên nhân này, lúc phát hiện quả thật đúng như vậy liền có chút hối hận.

"Ai ôi, Điền tổng tới rồi!"

Trịnh Tại Hiền ngồi ở một góc trong quán bar, liếc mắt một cái liền thấy Điền - một - chút - cũng - Chính - không - hợp - với - quán - bar - Quốc, lớn tiếng mà chào hỏi. Ở nơi như thế này, dù có gào rách cổ cũng chưa chắc có người nghe được. Chính Quốc không để ý đến anh ta, đi thẳng qua ngồi xuống đối diện bọn họ, chân vắt chéo, tay ôm ngực nhìn ba người trước mặt hỏi:

"Nói đi! Chuyện gì?"

Trịnh Tại Hiền haha cười: "Còn có thể là chuyện gì nữa? Đương nhiên là chúc mừng Điền tổng của chúng ta ở trước mặt nhân dân cả nước chân chính thoát F.A nha!"

Trịnh Tại Hiền trong nhóm bọn họ chủ yếu là người điều tiết không khí, khéo đưa khéo đẩy. Vừa nghe nói Chính Quốc yêu đương đã gấp không chờ nổi đem người gọi ra. Lúc này thấy Chính Quốc, đương nhiên bát quái hỏi:

"Người kia là ai? Bạn trai cậu thật à?"

Hắn nhìn vẻ mặt bát quái hóng chuyện không khác gì Kim Thái Hanh của Trịnh Tại Hiền, trào phúng hỏi: "Cậu là phụ nữ à?"

Trịnh Tại Hiền nghẹn: "Bát quái không phải là độc quyền của phụ nữ!"

Chính Quốc cười lạnh: "Cho nên cậu liền bát quái như vậy sao?"

Kim Hựu Khiêm ngồi một bên nghe được liền cười, ôn hòa nói: "Việc này cũng không thể trách Tại Hiền bát quái được. Chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cậu đột nhiên để ý một người, chúng tớ đây không phải bát quái mà là đang quan tâm đến việc trọng đại của cuộc đời bạn thân, là cậu."

"Không cần quan tâm." Chính Quốc xua tay.

Kim Mẫn Khuê không nhận được đáp án mong muốn liền hỏi: "Vậy cậu cùng Kim Nghệ Lâm thật sự kết thúc rồi?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro