Chương 34: Lãng Quên
♠♠
"Khi nhắm mắt lại, em nhìn thấy anh;
Khi mở mắt ra, em thấy nhớ anh."
♠♠
Jung Kook's POV
"Em có chắc không, Jung Kookie?" Nam Joon hyung nói với giọng trầm.
"Chắc chắn rồi, hyung. Em muốn việc này được thực hiện càng sớm càng tốt." Tôi đã suy nghĩ kỹ về điều này trong nhiều tháng nay.
"Bọn anh ủng hộ em, Jung Kookie. Em luôn biết điều đó mà, phải không?" Tae Hyung vỗ vỗ lên vai tôi, ý bảo mọi thứ sẽ ổn thôi.
"Cảm ơn hyung." Tôi vừa nói vừa ôm các thành viên của mình, những người anh luôn bên cạnh ủng hộ tôi.
"Ngày mai..." Tôi thì thầm một mình.
*
*
*
⤝❁⤞
Chae Young's POV
Tôi thức dậy với nụ cười trên môi, nhưng ngay sau đó nụ cười dần vụt tắt khi nhìn vào khoảng trống bên cạnh trên giường. Jung Kook không có ở nhà...
Jung Kook đã bận rộn trong nhiều tuần nay, vì lịch trình của Bangtan. Anh ấy nói, họ đang chuẩn bị những bài hát mới, và cả đang làm điều này, điều kia... Thật sự lịch trình của Bangtan rất 'đáng sợ'.
Tôi vẫn đang suy nghĩ miên man thì nghe tiếng khóc của Chae Wonie. Tôi gác lại mọi suy nghĩ, bé con cần sự quan tâm của tôi, Chae Wonie là ưu tiên hàng đầu.
"Chào buổi sáng, Chae Wonie của mẹ."
Lúc đầu, Chae Wonie còn đang mải miết với lấy đồ chơi được treo trong nôi, nhưng vừa nhìn thấy tôi, bé con đã lập tức giơ tay đòi bế.
Tôi nhanh chóng ôm lấy Chae Wonie và tắm cho bé hàng triệu nụ hôn, khiến con cười khúc khích. Tôi đặt Chae Wonie lên giường.
"Con có đói không?" Tôi hỏi với một giọng điệu cưng chiều hết mực.
Hai tháng nữa, Chae Wonie sẽ tròn một tuổi. (Nhưng là 2 tuổi ở Hàn Quốc😊). Chae Wonie quả là một em bé ngoan và hiểu chuyện. Con thực sự rất biết lắng nghe và hiếm khi khóc.
Tôi lấy bình và Chae Wonie nhanh chóng vui vẻ uống sữa. Do lịch trình sau khi trở lại hoạt động cùng với Blackpink nên vấn đề thời gian là khó khăn nhất, tôi đã phải cho con bú bình sớm hơn dự định.
Thật may vì Chae Wonie đã dễ dàng thích nghi với điều đó. Sau khi uống sữa xong, con bé ném bình sang bên cạnh và tiếp tục cười đùa.
"Papa!"
"Papapa."
Chae Wonie lầm bầm khi ôm lấy đồ chơi của mình, nhưng đôi mắt to tròn long lanh vẫn nhìn tôi như thể đang hỏi bố con bé ở đâu vậy.
*
Khi dì bảo mẫu đến, tôi đã bế Chae Wonie cho dì ấy. Và nhanh chóng chuẩn bị những thứ cần thiết cho công việc. Hôm nay, lịch trình sẽ rất bận, vì tôi có tới 2 buổi chụp ảnh. Chae Wonie sẽ ở nhà cùng với dì bảo mẫu.
Jung Kook vẫn là một người cha tuyệt vời. Anh ấy luôn dành mọi thứ tốt đẹp nhất cho Chae Wonie. Chỉ là mấy tuần gần đây vì quá bận, nên Jung Kook ít khi về nhà. Tôi cũng nhớ Jung Kook rất nhiều, nhưng tôi không muốn trở thành một người hay cằn nhằn khi đã biết anh ấy có lý do của mình.
Tôi kiểm tra điện thoại trước khi đi đến studio, nhưng không có tin nhắn nào của Jung Kook.
*
*
*
⤝❁⤞
Tại Studio,
"Happy Birthday, Rosé!!!" 💛💛💛💛💛
Tôi giật mình khi vừa mở cửa phòng studio, nơi sẽ thực hiện buổi chụp hình. Chuyên gia trang điểm, cùng với nhà tạo mẫu và các nhân viên của chúng tôi, họ mang đến một chiếc bánh và trao cho tôi một bó hoa.
"Hôm nay là sinh nhật của em sao?" Tôi bối rối chỉ vào bản thân, khiến họ bật cười.
"Nhìn này, Chae Young! Hôm nay là ngày 11 tháng 2." Chị stylist cho tôi xem màn hình điện thoại.
Hôm nay thực sự là sinh nhật của tôi. Tôi thậm chí còn không nhớ. Có lẽ, thời gian gần đây, tôi quá bận rộn với công việc, và ưu tiên chăm sóc cho Chae Wonie.
Tôi không kìm được nước mắt xúc động vì sự chuẩn bị bất ngờ này. Mọi người đều dành những lời chúc tốt đẹp cho tôi vào ngày sinh nhật.
Tôi thổi nến, cúi đầu và nói lời cảm ơn với mọi người. Chúng tôi cùng nhau ăn một chút bánh ngọt trước khi buổi chụp hình bắt đầu.
Trong khi Chuyên gia trang điểm vẫn đang chuẩn bị, tôi đã kiểm tra các tài khoản mạng xã hội của mình. Tất cả đều chứa đầy những lời chúc, và những lời nhắn nhủ yêu thương. Nó làm tôi cảm thấy ấm lòng, rằng BLINK thực sự vẫn ủng hộ và dành rất nhiều tình cảm cho tôi.
Nhưng tôi chưa nhận được bất kỳ tin nhắn chúc mừng nào từ gia đình, cũng như các thành viên Blackpink.
"Chắc là do mọi người đều quá bận rộn." Tôi thì thầm tự nhủ một mình, và thở dài.
Lisa và chị Jennie vẫn đang ở Paris mặc dù Tuần lễ thời trang đã kết thúc, trong khi đó Ji Soo unnie thì ở New York. Còn Jung Kook... Anh thậm chí còn không gửi bất kỳ tin nhắn nào.
"Ow, Chaeng... Tại sao em lại khóc?" Chị stylist lấy khăn giấy và lau nước mắt cho tôi.
"Không có gì đâu, unnie. Vì em thấy xúc động với tất cả những tình cảm của BLINK."
"Những người hâm mộ thật đáng yêu, Chaeng."
Tôi gật đầu và mỉm cười với chị ấy. Chúng tôi đang nói chuyện thì điện thoại đổ chuông. Tôi xin phép ra ngoài để nhận điện thoại.
*
Jung Kook calling....
Tôi nhanh chóng lau đi những giọt nước mắt còn sót lại và hắng giọng.
"Jung Kook..."
"An-nyeong? Em và Chae Wonie thế nào?"
"Mọi thứ vẫn ổn. Em đang ở studio để chụp ảnh, Chae Wonie đang ở nhà với dì bảo mẫu, nhưng em sẽ quay lại trước bữa tối... À, tối nay anh muốn ăn gì?"
"Anh xin lỗi, Chae Young. Có lẽ anh không thể về nhà vào hôm nay. BTS có lịch trình ghi hình vào buổi tối."
"Jung Kook... Dạo này, anh không có thời gian... Chae Wonie nhớ anh! Em....... Em cũng nhớ anh."
"Anh biết... Qua khoảng thời gian này, anh hứa sẽ bù đắp cho em và Chae Wonie."
Tôi thở dài thất vọng.... Jung Kook thậm chí còn không nhớ sinh nhật của tôi. Tôi mím chặt môi khi cố gắng không để lộ điều gì bất thường.
"Được rồi, em hiểu. Anh nhớ giữ sức khỏe."
"Anh xin lỗi. Anh phải đi đây. Tạm biệt."
"Vâng. Em....."
Trước khi tôi có thể nói thêm bất cứ điều gì, cuộc gọi đã bị cắt.
Tôi nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc của bản thân, vì cần tập trung vào công việc và phải chuyên nghiệp. Buổi chụp này được thực hiện bởi hai tạp chí lớn được sắp xếp cho số tháng 3 sắp tới.
*
*
*
Vào khoảng 6 giờ chiều,
"Vất vả rồi!" Nhiếp ảnh gia nói khi chúng tôi hoàn thành những chi tiết cuối cùng của buổi chụp ảnh. Anh ấy giơ ngón tay cái khích lệ tôi.
"Cảm ơn, cảm ơn." Tôi nói.
Cơ thể tôi đã thấm mệt bởi quá nhiều hoạt động của ngày hôm nay. Thay đổi nhiều trang phục và trang điểm, cộng với việc tạo dáng liên tục, nhưng tôi vui mừng là mọi thứ đã được hoàn thành thật tốt.
Ngay sau khi cởi bỏ trang phục và thay một bộ quần áo bình thường, tôi nhanh chóng đi ra ngoài, vào trong chiếc xe đang đợi sẵn để trở về nhà.
*
*
*
⤝❁⤞
Tôi ngồi ở phía sau xe, còn anh quản lý đang ngồi trên ghế hành khách cùng với người lái xe.
Trong lòng có chút trống trải cùng nặng nề, đưa mắt ra ngoài cửa sổ xe, ngắm nhìn vẻ đẹp về đêm của Seoul, tôi mím chặt môi khi nước mắt từ từ trào ra.
Hôm nay sắp kết thúc... Nhưng những người thân yêu quý giá vẫn không nhớ đến ngày đặc biệt của tôi.
"Không sao cả, Park Chae Young." Tôi thì thầm với chính mình.
♡♡♡♡♡♡♡
🍪🌹Đôi khi trái tim nhìn thấy những gì mắt thường không nhìn thấy được.🌹🍪
Gửi đến bạn một tách trà mật ong thơm ngọt đến nao lòng.☕️👇
⤝❁⤞
Rosé đã để hình này làm ảnh Profile trong hơn một năm.👀
-----------------------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro