Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16: Muốn nghe giọng em

"Thật ra...thật ra tôi li dị rồi."

Mắt Jungkook mở lớn trước lời thông báo đầy kinh ngạc của Jimin. Hắn không biết cảm giác của mình lúc này thế nào nữa, có phải vì hắn ảnh hưởng đến em không? Có phải chồng em phát hiện chuyện đó nên hôn nhân hai người mới đổ vỡ không? Lần cuối cùng Jungkook gặp em, hắn vẫn còn nhớ rõ má em sưng tấy lên vì bị đánh, là do hắn, do hắn khiến cuộc sống đang yên ổn của em bị xáo trộn.

"Anh xin lỗi Jimin, là tại anh phải không? Anh xin lỗi, anh...."

"Không phải tại anh, chỉ là quan niệm sống của chúng tôi không hợp nhau nữa, anh đừng tự trách mình làm gì." - Ngắt lời của Jungkook, em không muốn hắn nhìn em bằng ánh mắt đầy áy náy đó.

"Dù sao anh vẫn là người có lỗi, nhưng vì..."

Lời định nói ra nghĩ thật chua chát, thật trơ trẽn làm sao, nhưng em ơi....là vì để tâm nên mới thấy đau lòng.

"Hiện nay em đang ở đâu? Hôm nay em lên Seoul có chuyện gì vậy?"

Jimin vấn tránh né ánh mắt đấy của hắn, nhẹ giọng đáp lời.

"Tôi dọn lên sống cùng với bạn."

Một khoảng không im lặng bao trùm lấy cả hai người, Jungkook có rất nhiều lời muốn nói với em, nhưng lại sợ rằng em nghĩ hắn tọc mạch, ấp úng không biết nói gì cho phải.

Nhưng có khốn nạn quá không nếu hắn nói đâu đó trong hắn có chút vui mừng, không lầm đâu, sâu bên trong ngực trái của hắn rộn ràng khi nghe em nói em đã li hôn. Jungkook biết bản thân hắn thật trơ trẽn và tồi tệ nhưng hắn muốn một lần nữa theo đuổi em, trao cho em tất thảy những gì tốt đẹp nhất của hắn.

"N-nếu không còn chuyện gì nữa tôi xin phép về trước" - Jimin nhanh chóng đứng dậy, vì hôm nay gặp lại hắn quá bất ngờ nên không khí có chút gượng gạo.

"Khoan đã." - Jungkook vội chụp lấy tay em.

"Em ở đâu, để anh đưa em về, dù sao anh cũng không bận gì hôm nay." - Jungkook là đang nói dối, công việc ngập đầu nhưng em vẫn là quan trọng nhất, hắn không an tâm khi để em về một mình, dù biết xác suất được em đồng ý không cao lắm.

Một cõi ấm áp dấy lên trong lòng, em không ngờ Jungkook lại chủ động đề nghị như vậy, có thể là em tham lam nhưng em thật sự cảm thấy có một chút hạnh phúc.

"V-vậy làm phiền anh..." - Jimin ấp úng nói.

"Không phiền, tất nhiên không phiền." - Hắn cười rộ lên lộ ra hai cái răng thỏ trông rất đáng yêu, Jimin thật rất muốn cười, đây có phải vị tổng tài lạnh lùng mà người ta hay nhắc đến không?

Jimin đưa hắn địa chỉ nhà Yoongi, vốn dĩ em không đi xa lắm nên rất nhanh đã về tới. Jungkook có hơi hụt hẫng, hắn muốn ở bên em lâu hơn.

Jimin cúi chào hắn rồi từ từ quay lưng vào nhà, Jungkook bỗng dưng cảm thấy sợ hãi, nếu hắn không chớp lấy cơ hội, sợ rằng lại một lần nữa lạc mất em.

"Jimin."

Em quay người lại nhìn hắn khó hiểu.

"Tối nay em rảnh không? Anh biết có một bộ phim rất hay, anh muốn mời em cùng đi xem có được không?" - Jungkook nói rất gấp gáp, lần đầu tiên hắn có cảm giác lo sợ rằng sẽ bị ai đó từ chối.

"Tối nay tôi có hẹn rồi..." - Jimin ấp úng nói, em đã hứa tối nay sẽ cùng làm bữa tối với Yoongi.

Một thoáng thất vọng xoẹt qua trên gương mặt Jungkook, hắn là đang chờ đợi điều gì chứ, đời nào em đồng ý đi xem cùng người như hắn...

"N-nhưng nếu ngày mai thì tôi rảnh, hoặc anh bận thì thôi vậy..." - Jimin cúi mặt ngại ngùng, mặt em dần dần đỏ lựng lên rồi aah.

Jungkook như vừa được kéo từ dưới địa ngục lên, vội gật đầu lia lịa, chịu thôi....ai yêu vào cũng ngáo ngay ấy mà.

"Không bận, dĩ nhiên là được, với em thì anh không bận."

Jimin lại ngại càng thêm ngại sau khi nghe hắn nói như thế, vội vội vàng vàng chào hắn rồi chạy tót vào trong, để lại Jungkook còn đang lạc trong thế giới màu "hồng" mà đứng cười ngây ngây ngốc ngốc.

Nhưng mà khoan đã, hắn còn chưa kịp bảo em gỡ chặn hắn ra, thôi kệ, con người nếu muốn sẽ tìm cách, vì em hắn thay một trăm cái sim cũng được.

Lee Hayeon thật sự đang rất lo lắng, cái thai của cô ta đã được 2 tuần rồi, nếu không nhanh chóng khiến Jungkook lấy cô ta thì không ổn. Nhưng ả thật sự không ngờ hắn lại lạnh nhạt với mình như vậy, đột nhiên ả nghĩ đến một chuyện.

Cách tốt nhất chẳng phải nên lấy lòng "bố mẹ chồng" tương lai trước hay sao? Nghĩ là làm, sau khi ăn trưa cùng Jungkook về cô ta liền đi lựa một số quà cáp để mang đến chào hỏi ông bà Jeon.

"Con chào hai bác ạ." - Lee Hayeon nở một nụ cười thân thiện đầy giả tạo khi đứng đối diện với Jeon phu nhân.

"Là Hayeon sao, mau vào đây mau vào đây." - Mẹ Jungkook rất nhanh đã đưa cô ta đến phòng khách, trông cực kì niềm nở.

Lee Hayeon đặt lên bàn vài thứ quà cáp mà cô ta đã chuẩn bị, hướng bà Jeon lấy lòng.

"Con có đem đến một ít quà, không biết hai bác thích gì nên con đã tự chọn, mong hai bác không chê ạ."

"Con đến chơi là vui rồi cần gì phải chuẩn bị mấy thứ này, nhọc cho con rồi." - Bà Jeon đối với con gái của bạn mình chính là cực kì hài lòng. Một người vừa xinh đẹp, thông minh lại hiểu chuyện như thế rất phù hợp với con trai nhà mình.

"Dạ không có gì đâu ạ. Lúc nãy con vừa đi ăn trưa cùng Jungkook, sau đó anh ấy về công ty làm việc nên con muốn đến thăm hai bác một chút." - Cô ta chính là muốn nói như thế để khiến mẹ hắn nhầm tưởng cô ta và hắn đang phát triển mối quan hệ rất tốt đẹp, làm thế chẳng phải mẹ hắn càng thêm tin tưởng vào việc hai người là một cặp sao?

"Hai đứa đã cùng nhau đi ăn sao? Có con bên cạnh nó thật tốt, Jungkook ấy à, lúc nào cũng vùi đầu vào công việc mà bỏ bê bản thân. Ba nó hôm nay cũng có việc nên chỉ có ta ở nhà, thật hay là có con đến bầu bạn." - Bà Jeon cười đến tít cả mắt rồi, cứ nghĩ đến thằng con trai mặt lạnh nhà bà cuối cùng cũng tìm được ý trung nhân khiến bà vui không kể xiếc.

Thấm thoát cũng đã đến tối, Yoongi về nhà trong tâm trạng bực dọc, vừa nhăn nhó vừa vào bếp tìm nước uống để hạ hoả.

"Cậu sao thế? Ai chọc giận ổ kiến lửa này vậy?" - Jimin trêu chọc nó nói.

Yoongi uống thật nhanh hết cốc nước, tức đến thở hơi lên.

"Ổ kiến lửa cái đầu cậu. Hôm nay tớ vừa gặp đối tác, nhưng cũng gặp trúng một tên điên."

Jimin nghiêng đầu khó hiểu: "Tên điên? Là ai thế?"

"Là giám đốc của công ty đối tác, thuê tớ thiết kế logo và vẽ bìa cho sản phẩm mới của bên đó, nhưng hắn ta cực kì dị hợm."

"Mời tớ ăn trưa, suốt cả buổi cứ nhìn tớ chằm chằm, lạnh hết cả sống lưng, lúc nãy còn đòi đưa tớ về rồi xin số điện thoại của tớ nữa, phiền chết mất." - Yoongi hậm hực kể lể.

"Wow Yoongi nhà mình nay được người ta để ý rồi nha, cung hỉ cung hỉ."

Nghe Jimin nói xong nó liền trừng mắt hùng hùng hổ hổ phản bác.

"Để ý cái beep, tớ không thích một người mà đầu óc có vấn đề đâu."

"Nói trước bước không qua, kẻo bị nghiệp quật. Mà anh ta tên gì thế?" - Jimin hướng mắt tò mò đến nó.

"Jung Hoseok"

Jung Hoseok? Sao Jimin cứ cảm thấy cái tên này quen quen, hình như đã nghe ở đâu đó rồi, nhưng vẫn không nhớ nổi là ai.

"Thôi được rồi, vào tắm đi, tớ đã nấu xong bữa tối, tắm xong liền có thể ăn."

Yoongi nhào đến ôm lấy em mà hôn lấy hôn để.

"Jimin của tớ là tuyệt nhất."

Jimin cười bất lực trước bạn mình, nhanh chóng tiến vào bếp dọn bữa tối.

Hôm nay gặp lại Jungkook tuy em có vui mừng nhưng vẫn đan xen chút sợ hãi. Em vẫn chưa biết gì về hắn, tuy đã đồng ý cuộc hẹn nhưng em không biết cả hai sau này có tiến triển hơn hay không. Hắn dù sao vẫn là một tổng tài, gia thế cao ngất ngưỡng, người như em lại từng có một đời chồng, gia đình lại tầm thường, hoàn toàn không xứng.

Jimin quyết định tạm thời sẽ chưa nói hắn biết về cái thai trong bụng. Em mang thai khi chưa li dị chồng, chắc gì hắn đã tin là con hắn? Hoặc có thừa nhận là con hắn, ngộ nhỡ gia đình hắn giành quyền nuôi con với em thì sao? Jimin hiện tại chỉ có mỗi bé con là người thân, tuyệt đối sẽ không nhường bé con lại cho ai khác.

Với tay tắt đèn ngủ trong phòng, vì muốn bé con được khoẻ mạnh nên dạo này em thường đi ngủ sớm hơn, định khép mi mắt lại thì tiếng chuông điện thoại gọi đến.

Nhìn vào dãy số lạ trên màn hình, em có một chút lo sợ không dám bắt máy, có khi nào là Sewon gã gọi đến làm khó dễ em hay không? Chần chừ một lúc em cũng quyết định bắt máy.

"Alo, Park Jimin xin nghe."

"Là anh."

Ngay khi nghe được tiếng ở đầu dây bên kia, tim Jimin liền giật thót lên. Là Jungkook gọi đến.

"Jimin em còn ở đó không?" - thấy em mãi không đáp lại, hắn hỏi thêm lần nữa.

"Ah tôi đây, anh gọi đến có chuyện gì không?"

"Chỉ là muốn nghe giọng em một chút."

Sau câu nói của hắn Jimin liền bất giác đỏ mặt, hắn muốn nghe giọng em là sao chứ?

Lời vừa thốt ra Jungkook thật muốn vả vào mặt mình một phát, ai đời nửa đêm lại gọi cho người ta nói câu lỗ mãng như vậy chứ.

"Ý tôi là, muốn hỏi em ngày mai mấy giờ thì chúng ta gặp nhau, tôi sẽ đến đón em."

"Ưm anh cứ quyết định địa điểm, tôi sẽ đi taxi đến."

"Để tôi đón em cho, bắt taxi sẽ rất bất tiện, được không? - Jungkook là đang dùng giọng điệu ôn nhu đến mức tim em muốn tan chảy ra luôn rồi.

"Đ-được..." - Jimin ngại ngùng đáp.

"Vậy...em ngủ ngon nhé."

"N-ngủ ngon..."

"Anh cúp máy nhé, Jiminie."

Jimin chính xác là bây giờ không-thể-ngủ được nữa rồi, giọng nói của hắn ngọt ngào quá, hắn gọi em là Jiminie...trước đây chỉ có mỗi Yoongi gọi như thế, Sewon thì chưa từng ngọt ngào như vậy với em. Có phải em đã tìm được người thật lòng đối đãi với mình rồi không?

04/03/2023

Trời đất ơi hong ai cmt, hong ai vote hong ai xem
Nản quá hong muốn viết nữa~~

Không re-up, chuyển ver khi chưa có sự cho phép.

Au: pjm_tthao1
Ig: pjm_tthao

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro