Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 90: Chuyện Quả Dâu


Ăn tối xong anh và cậu ngồi dưới đại sảnh cùng nhau xem tin tức.

Anh ôm eo cậu để cậu tựa hẳn vào người anh vừa ăn dâu tây vừa đúc cho anh.

Anh cắn 1 cái thì nhíu mày:"Chua quá"

Cậu nghe vậy ngước nhìn anh:"Đâu có. Em thấy ngọt mà" rồi cho hết phần dâu tây còn lại vào miệng ăn ngon lành.

Anh nói:"Rõ ràng là rất chua mà"

Cậu lấy 1 trái dâu khác ra nói:"Anh ăn thử trái này xem"

Anh cắn 1 cái thì lại nhăn mặt:"Trái này còn chua hơn trái lúc nãy"

Cậu cho cả trái vào nhai nhai rồi nói:"Không có chua mà"

Anh lấy hộp dâu tây trên tay cậu nói:"Quản gia..."

Quản gia nghe vậy bước tới hỏi:"Dạ. Cậu chủ"

Anh đưa hộp dâu tây cho ông rồi nói:"Sau này không cho phép Thiếu gia ăn dâu tây nữa. Còn cái này ném vào thùng rác cho tôi"

Cậu nghe xong nhíu mày:"Anh làm gì vậy? Em đang ăn mà"

Anh nhìn cậu:"Em ăn chua như vậy không tốt cho bao tử có biết không?"

Cậu tức giận:"Anh rõ ràng không nói lý. Bình thường em vẫn ăn mà"

Anh nhíu mày:"Bình thường em làm bánh nên sẽ không chua như vậy. Hơn nữa em chỉ ăn vài trái. Còn bây giờ em ăn cả hộp như vậy. Anh nói không là không"

Quản gia nghe 2 người cứ tranh cãi vì mấy trái dâu tây thì nói:"Dạ. Mùa này dâu không được ngon và ngọt cho lắm. Cho nên hơi chua cũng là chuyện thường tình"

Cậu nhìn ông nói:"Không chua" thì anh nhìn cậu nói:"Rất chua"

Hai người cứ như vây. Anh 1 câu thì cậu 1 câu. Không ai chịu nhịn ai.

Một lát sau đột nhiên Chí Mẫn Chi cảm thấy bụng khó chịu nên chạy thẳng vào toilet rồi nôn không ngừng.

Anh lo lắng vỗ vỗ lưng cậu:"Em thấy chưa? Anh đã nói ăn chua như vậy không tốt cho bao tử mà"

Cậu mặt tái xanh tựa đầu vào vai anh không nói gì.

Anh thấy vậy quay sang nói với quản gia:"Mang sữa nóng cho Thiếu gia" rồi bế cậu đi thẳng lên phòng.

Cậu nằm trên giường ôm lấy anh vùi mặt vào ngực anh:" Ông xã...em khó chịu"

Anh thương yêu xoa xoa bụng cậu:"Sau này không được cãi lời anh nữa biết không?"

Cậu nhẹ giọng nói:"Em biết rồi. Không bướng nữa"

Anh hôn trán cậu:"Uống sữa nóng đi. Em sẽ thấy dễ chịu hơn" rồi đỡ cậu ngồi dậy đúc sữa cho cậu.

Uống sữa xong anh vỗ nhẹ lưng cậu:"Em thấy thế nào? Có thoải mái hơn chưa?"

Cậu gật đầu ôm thắt lưng anh:"Em khỏe rồi"

Anh hôn trán cậu nói:"Anh đã cho người sắp xếp hết rồi. Công ty sẽ thành lập riêng 1 thương hiệu trang sức đá quý cao cấp KNJ do em độc quyền thiết kế. Tuy em có thể ở nhà nhưng vẫn có thể tha hồ sáng tạo và theo đuổi ước mơ thiết kế của mình"

Nói xong anh hôn lên mu bàn tay cậu nói:"Anh sắp xếp như vậy vợ yêu đã hài lòng chưa?"

Cậu mỉm cười hôn má anh 1 cái:"Cảm ơn anh. Ông xã"

Anh hôn môi cậu:"Anh yêu em. Bà xã"

Sau đó 2 người nói chuyện thêm 1 lát thì ôm nhau đi ngủ.

*****

Chí Mẫn thứ dậy thấy Tuấn Chung Quốc đang mải mê nhìn mình thì dụi dụi mắt:" Ông xã..."

Anh ôn nhu hôn trán cậu:"Đã tĩnh?"

Cậu vùi mặt vào ngực anh:"Ưm...anh không đến công ty?"

Anh ôm chặt cậu:"Ở nhà với em chịu không?"

Cậu ngước nhìn anh hỏi:"Thật không?"

Anh hôn môi cậu:"Em không khỏe. Anh không yên tâm đi làm. Một chút kêu bác sĩ tới khám cho em"

Nói xong bế cậu lên:"Đi tắm rồi ăn sáng. Nếu không bụng em lại khó chịu"

Cậu gật đầu:"Dạ" rồi ôm cổ anh để cho anh bế mình.

Sau khi ép Chí Mẫn ăn hết 1 bát cháo bào ngư và 1 ly sữa nóng thì anh cũng hài lòng ôm cậu qua sofa.

Cậu dựa vào vai anh xem tivi được 1 lúc thì vùi mặt vào cổ anh nói:"Em buồn ngủ"

Anh hôn tóc cậu nói:"Bà xã ngoan. Đợi 1 chút bác sĩ đến khám cho em xong. Anh sẽ cho em ngủ được không?"

Nói rồi để cậu nằm ngã người ra sofa tựa đầu lên đùi anh:"Có thoải mái hơn không?"

Cậu ngáp 1 cái nói:"Ưm...em muốn ngủ" rồi cứ thế khép mi lại và ngủ say.

Anh mỉm cười hôn trán cậu:"Chưa gì đã ngủ rồi"

Chí Mẫn ngủ được 1 lúc thì bác sĩ riêng của Tuấn gia cũng đến.

Anh thấy cậu ngủ say nên không nỡ đánh thức nên nhìn bác sĩ nói:"Em ấy mệt nên ngủ rồi. Như vậy có khám được không?"

Bác sĩ nói:"Dạ được" rồi tiến lại gần cậu bắt đầu bắt mạch, đo huyết áp và nhịp tim cho cậu:"Thiếu gia không có bệnh. Chỉ là cơ thể có hơi suy nhược 1 chút thôi"

Anh hỏi:"Em ấy ăn ít và ngủ nhiều lắm. Như vậy không sao chứ?"

Bác sĩ nói:"Có lẽ do thời tiết đang giao mùa nên khẩu vị không ngon miệng nên cũng không có gì lớn. Còn ngủ nhiều thì không sao đâu vì cơ thể tự động biết điều chỉnh. Do năng lượng qua thức ăn không đủ nên cậu ấy ngủ được thì cứ cho cậu ấy ngủ. Tôi sẽ kê 1 số thuốc bổ máu và khoáng chất cho Thiếu gia"

Anh gật đầu nói:"Tôi hiểu rồi" sau đó gọi quản gia tiễn bác sĩ về.

Nghĩ tới cậu vì anh mà mạo hiểm sinh Bánh bao làm cho nên cơ thể trở nên suy yếu thì anh thấy vô cùng đau lòng.

Anh thương yêu hôn trán cậu rồi bế cậu lên phòng ngủ.

*****

Chí Mẫn thức dậy cũng đã quá buổi trưa.

Cậu nhìn anh đang ngồi bên cạnh xem email của công ty gửi tới thì quay qua ôm thắt lưng anh:" Ưhm...Ông xã..."

Anh đặt laptop qua 1 bên nói:"Em đã ngủ 5 tiếng đồng hồ rồi đó bà xã. Có đói bụng không?"

Cậu vùi mặt vào bụng anh:"Không đói. Em chỉ muốn ngủ"

Anh nói:"Ngồi dậy rửa mặt rồi xuống ăn cơm. Anh đã nói quản gia nấu những món mà em thích"

Chí Mẫn lắc đầu:"Em không muốn"

Anh kéo cậu ngồi dậy hôn trán cậu:"Ngoan. Anh thương"

Cậu dụi dụi mặt vào ngực anh thêm 1 hồi thì mới chịu đi rửa mặt rồi cùng anh xuống lầu.

Chí Mẫn nhìn cả bàn thức ăn thì ngao ngán.

Đúng là toàn những món cậu thích nhưng sao cậu lại không muốn ăn chút nào.

Anh thấy cậu cứ ngồi nhìn mà không chịu động đũa thì kéo cậu ngồi lên đùi anh rồi vừa ăn vừa đúc cho cậu.

Cậu bị anh ép mãi nên cũng ráng mà nuốt vào cho xong chứ thật lòng không thấy ngon.

Ăn xong anh còn muốn cậu uống thêm 1 chén canh lớn khiến cậu nhăn mặt:"Ây da...thật là no lắm rồi mà"

Anh thấy cậu cứ như trẻ con nên nói:" Anh đúc cho em. Bác sĩ nói em cần phải tẩm bổ"

Nói xong bắt đầu đúc cậu uống tới khi hết chén canh mới thôi.

Chí Mẫn đứng dậy xoa xoa cái bụng than thở:" Ây da... em không muốn thành heo đâu"

Anh cười rồi ôm cậu qua sofa ngồi xuống thì Quản gia mang 1 thùng giấy lớn vào nói:"Thưa cậu chủ. Có bưu phẩm"

Anh nhìn sơ qua nói:"Là dâu tây. Rửa sạch rồi mang ra đây 1 ít. Số còn lại bảo quản để Thiếu gia ăn dần"

Quản gia nghe vậy cho người mang đi rửa sạch rồi mang ra cho Chí Mẫn1 hộp nhỏ

Cậu nhìn những quả dâu kì lạ kia thì nhíu mày:"Sao dâu tây lại màu trắng thế này?"

Anh nói:"Là dâu tây Bạch Tuyết nổi tiếng nhất thế giới. Vừa từ Nhật Bản gửi qua. Em ăn thử xem"

Cậu lấy 1 quả ăn thử thì ngạc nhiên nói:" Wow...nó rất ngọt nha. Còn có mùi dứa. Rất thơm á''

Anh hôn trán cậu:"Em thích là được" sau đó để cậu dựa vào ngực anh.

Cậu ngoan ngoãn để anh ôm rồi vừa ăn vừa đúc cho anh.

Vậy là "vụ án dâu tây" khép lại vì anh không cấm cậu ăn dâu tây nữa.

20.11.2018

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro