Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 82: Dụ Tình


Sáng nào Chí Mẫn cũng một mình đến bệnh viện thăm Tuấn Phong vì Tuấn Chung Quốc phải đi làm.

Cậu cho Bánh bao ăn sáng xong thì giao cho bé lại cho bà nội.

Chí Mẫn múc canh giò heo nhân sâm ra chén rồi đút cho Tuấn Phong nói:"Có ngon không?"

Cậu thấy bé gật đầu thì mỉm cười nói:" Ăn nhiều một chút con sẽ sớm khỏe lại" rồi tiếp tục đút cho bé.

Ăn xong cậu gọt dưa hấu sẵn ra đĩa nói:"Một chút nữa con đói có thể ăn dưa. Còn có bánh hạnh nhân nữa."

Sau đó đứng dậy nói:"Chú phải về rồi. Mai gặp lại" rồi rời đi mà không biết bé nhìn theo bóng lưng cậu với ánh mắt buồn vì mất mác.

Chí Mẫn không về ngay mà đến gặp Kim Thạc Trấn để mời anh ăn cơm trưa.

Anh nói với cậu là Tuấn Phong đã khỏe và ngày mai có thể xuất viện.

Cậu nghe xong mừng vì bé đã khỏe hẳn nhưng lại lo vì không biết bé sẽ sống ở đâu.

Với tình hình hiện giờ của bé thì chắc chắn sẽ được Chính phủ đưa đến cô nhi viện. Nghĩ tới đây cậu cảm thấy buồn.

Sức khỏe bé không tốt lại có vấn đề về giao tiếp. Nếu không có người quan tâm yêu thương thì không biết tình hình sẽ chuyển xấu đến đâu.

Cậu rất muốn nhận bé về nuôi nhưng còn mẹ Tuấn Chung Quốc và anh nữa. Họ không thích bé nên cậu phải nghĩ cách để họ tán thành mới được.

Vậy là Chí Mẫn về nhà nói với Bánh bao ý định của mình.

Bánh bao nghe xong cũng không phản đối vì ở Nguyệt thự không có bạn nên bé đồng ý giúp Chí Mẫn thuyết phục Bà nội.

Vừa đúng lúc buổi chiều Trịnh Hồng nói muốn đưa Bánh bao đi mua sắm nên đây chính là cơ hội cho Bánh bao làm nũng với bà.

Còn về phần Tuấn Chung Quốc thì Chí Mẫn đã có cách.

Cậu nhìn đồng hồ đã năm giờ chiều thì biết chắc không đầy năm phút nữa anh sẽ về tới nhà vì từ khi cậu và Bánh bao về sống chung thì ngày nào anh cũng tan làm rất sớm.

Chí Mẫn thay quần áo ra chỉ mặc một cái áo sơ mi trắng mỏng manh cùng quần lót rồi ra phía sau vườn bước xuống hồ bơi.

Quả nhiên không ngoài dự đoán. Chưa đầy năm phút sau Tuấn Chung Quốc về nhà.

Anh lên phòng không nhìn thấy cậu nên ra bước vườn tìm thì thấy cậu đang bơi dưới hồ như một con cá nhỏ.

Anh mỉm cười bước tới nói:"Bảo bối,anh về rồi."

Chí Mẫn mỉm cười ngọt ngào bơi lại phía anh đưa tay cho anh.

Anh nghĩ cậu muốn anh kéo cậu lên nên cúi người đưa tay ra nhưng không ngờ cậu lại giật mạnh tay khiến anh thuận thế ngã ngay xuống hồ.

Anh nhìn cậu nói:"Em sao lại tinh nghịch như vậy? Hửm?"

Cậu mỉm cười rồi đưa tay ôm cổ anh và nhìn anh bằng ánh mắt đầy mê hoặc:" Muốn em đi" sau đó chủ động hôn lên môi anh.

Anh đưa tay giữ lấy eo nhỏ của cậu rồi cả hai cùng chìm đắm trong nụ hôn sâu.Cậu hơi co chân để đầu gối mình cọ cọ vào đùi non anh khiêu khích và bắt đầu cởi từng nút áo anh ra.

Anh khẽ cong môi:" Bảo bối. Hôm nay em thật nhiệt tình nha.''

Cậu để trán cậu đụng vào trán anh rồi nhìn anh:" Anh không thích?"

Anh cắn cái mũi cậu:" Anh rất thích" sau đó lại bắt đầu hôn sâu.

Một lúc sau hai người đã trần như nhộng.

Cậu nhìn anh:"Em muốn thử dưới nước một lần xem năng lực của anh tới đâu."

Anh cắn vào hỏm cổ cậu rồi thì thầm:"Năng lực của anh không lẽ em còn nghi ngờ sao? Hửm?"

Cậu khiêu khích vuốt ve lưng anh nói:" Vậy chứng minh cho em thấy đi. Em rất muốn anh. Mau tiến vào đi."

Anh mỉm cười sau đó không chừng chừ kéo hai chân cậu lên quấn ngang hông anh rồi lập tức cho côn thịt vào lập tức vận động liên tục.

Dưới nước mọi thứ ướt ác trơn tuột khiến cả hai có cảm giác vô cùng lạ lẫm.

Anh liên tục thở dốc còn cậu thì ôm cổ anh nỉ non:" Ông xã của em thật giỏi."

Anh vừa đâm rút liên tục vừa nói:"Em cũng làm anh sướng muốn nổ tung."

Cậu vùi mặt vào cổ anh:" Ông xã...ân...mạnh chút nữa em muốn...mạnh chút nữa...ân...a."

Anh thở gấp:"Chiều em."

Sau đó tăng tốc liên tục khiến cậu vùi mặt vào cổ anh thở hổn.Anh bóp mạnh hai cánh mông cậu rồi xoa xoa xoa sau đó bắn vào sâu bên trong cậu.

Tuấn Chung Quốc vùi mặt vào cổ cậu thở không ngừng:"Bảo bối,anh yêu em muốn chết."

Chí Mẫn cắn cắn vành tai anh:"Ông xã tiếp tục đi em vẫn muốn anh."

Anh rời khỏi cổ cậu nhìn cậu:" Bảo bối em đang mê hoặc anh sao?"

Chí Mẫn cười mị hoặc nói:"Nếu đúng thì sao?"

Sau đó cúi xuống vừa hôn vừa liếm cổ và gáy anh còn tay vuốt ve cơ ngực rồi cơ bụng săn chắc của anh. Đầu gối cậu không ngừng ma sát lên xuống đùi anh.

Cậu lúc này thật sự mê hoặc hơn cả tiểu yêu tinh. Cậu chạm đến đâu thì anh như bị thiêu đốt đến đó.

Chí Mẫn cảm nhận côn thịt bên trong hậu huyệt mình lại cương lên lần nữa thì nhìn anh nỉ non:"Ông xã~"

Anh cắn mạnh vào hỏm cổ cậu để lại dấu răng nói:"Là em khơi hỏa. Một lát đừng khóc lóc cầu xin anh."

Chí Mẫn cũng cúi xuống cắn vào cổ anh để lại dấu răng nói:" Vậy thì làm cho em sướng đến chết đi" sau đó nhìn vào mắt anh:" Ông xã mau động đi."

Anh nghe những lời khiêu khích này thì như muốn phát điên lên được nên xoay người cậu để cậu quay lưng về phía anh rồi giữ cố định eo cậu sau đó không ngừng thúc mạnh vào hậu huyệt non mềm.

Anh hít một hơi nói:" Bảo bối anh sướng chết mất."

Cậu thở hổn hển thôi thúc anh:" Ông xã...ư...thật thích...a."

Anh nghe vậy càng thêm dốc sức hơn nữa. Thế là hai người cứ như vậy một người cứ dốc hết sức còn một người cứ rên rĩ cổ vũ.

Cậu cứ như vậy mê hoặc và khiêu khích anh khiến anh và cậu cứ quấn chặt lấy nhau mà đổi hết tư thế này đến tư thế khác cho tới khi trời tối mới chịu ngưng lại.

Cậu để anh bế lên bờ sau đó quấn khăn lông lại giữ ấm rồi để cậu ngồi trên giường nói:"Anh lấy quần áo cho em."

Nhưng anh chưa kịp bước đi thì cậu kéo tay anh lại rồi giật cái khăn lông đang quấn ở thắt lưng anh ra.

Anh chưa kịp lên tiếng thì cậu đã ngồi xuống sàn ngậm lấy côn thịt của anh khiến anh hít một hơi:"Em...a."

Cậu không ngừng mút lấy côn thịt như mút kem ngọt khiến côn thịt lại cương lên làm anh sắp bùng nổ đưa tay vịn hai vai cậu thở gấp

Chí Mẫn biết anh thích nên cứ không ngừng mút còn tinh nghịch dùng lưỡi đỉnh lên tục vào lỗ nhỏ làm anh thở dồn dập.Chưa dừng ở đó cậu đưa tay xuống phía dưới trêu chọc hai quả cầu của anh lúc thì xoa xoa lúc thì bóp bóp khiến chúng săn lại.

Anh sắp không chịu nổi nữa rồi nói:"Bảo bối...anh..." sau đó bắn hết vào miệng cậu.

Cậu nuốt xuống hết rồi còn liếm mút sạch sẽ côn thịt đã bị cậu làm cho xụi lơ mới chịu ngưng lại.

Chí Mẫn đứng dậy hôn môi anh kéo anh ngã xuống giường nằm đè lên anh rồi hôn anh nói:" Thế nào?"

Anh ôm eo cậu:"Em đã không còn là tiểu yêu tinh nữa rồi. Phải là yêu nghiệt mới đúng."

Cậu vùi mặt vào cổ anh:" Em vẫn muốn a."

Anh mở to mắt nhìn cậu:" Em sao lại."

Cậu chóng hai tay lên ngực anh:"Không chịu cho em. Muốn để cho người khác hửm?"

Anh nhìn cậu nói:" Bảo bối,em xem em làm anh thành ra như vậy còn nói anh để cho người khác hay sao?"

Cậu nhìn anh nhíu mày:"Có cho hay không?"

Anh cười khổ:"Anh tức nhiên cho, tất cả đều cho em mà. Nhưng em xem. Anh hiện tại không còn gì để cho nữa rồi."

Chí Mẫn tức nhiên biết vì từ lúc dưới hồ bơi đến giờ anh đã bắn cũng khá nhiều rồi. Dù anh có tinh lực dồi dào tới đâu thì cũng có giới hạn chứ.

Cậu vờ hờn dỗi nói:" Anh không yêu em."

Anh xoa xoa eo cậu nói:" Bảo bối à bảo bối. Anh sao có thể không yêu em. Anh tuy có tinh lực dồi dào nhưng em cũng phải cho anh thời gian phục hồi chứ."

Cậu nói:" Vậy bây giờ bù đắp cho em thế nào?"

Anh nói:"Em muốn thế nào điều chiều theo em được chưa?"

Cậu mỉm cười nói:"Em chỉ có một yêu cầu."

Anh vuốt ve lưng cậu:"Mấy yêu cầu anh cũng chấp nhận được chưa?"

Cậu hài lòng nói:"Em muốn đón Tuấn Phong về đây ở. Em không muốn nó ở cô nhi viện."

Anh nhìn cậu nhíu mày:" Cái gì?"

Cậu nhíu mày:" Anh đã hứa với em thì không được nuốt lời. Còn không thì..."

Cậu đưa tay nắm đỉnh đầu cái " của anh" đang nằm xụi lơ kéo lên nói tiếp:" Làm cho nó tỉnh dậy ngay cho em."

Anh biết mình bị con mèo nhỏ giăng bẫy thì lật ngược tình thế nằm đè lên người cậu:"Em dám gài bẫy anh?"

Cậu đắc ý hất cầm lên nói:"Con em cũng sinh cho anh rồi thì không có gì em không dám."

Anh nghe vậy thì không ngừng chọc loét vào eo cậu khiến cậu cười lăn lộn trên giường.

Cậu ngắt eo anh một cái thì anh cắn mũi cậu một cái.

Cậu cắn môi anh thì anh ngồi dậy cắn vào mông vào đùi non của cậu làm cậu hét:" Á...Tuấn Chung Quốc anh dám."

Anh mỉm cười đáp trả:"Ngay cả em mà anh cũng làm cho sinh con được thì không có gì anh không dám."

Cậu tức tối đè lên anh cắn thật mạnh vào má vào mũi anh còn Anh cũng không chịu thua mà ngắt đầu vú cậu.

Cậu không nhịn cúi xuống cắn thật mạnh vào cổ anh làm anh la lên:" Em dám mưu sát chồng."

Cậu ngồi dậy lấy khăn quấn người lại rồi liếc anh một cái nói:"Cắn chết anh. Xem anh còn dám cắn em nữa không?"

Anh hít một hơi nói:"Chí Mẫn,em chết chắc rồi."

Nói xong anh lập tức ngồi dậy giật khăn ra kéo cậu nằm xuống cắn mạnh vào cổ vào môi cậu làm cậu hét:" Á...Tuấn Chung Quốc đau."

Sau đó hai người cứ vật lộn trên giường mà cắn qua cắn lại không ai nhịn ai đến khi Quản gia gõ cửa phòng gọi xuống ăn tối thì mới chịu ngưng lại đi mặc quần áo vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro