Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 74: Quyết Định


Trịnh Hồng nhận được điện thoại báo tin rằng Chí Mẫn đã về nước thì Bà tìm Quản gia hỏi:" Chí Mẫn đã quay về?"

Quản gia nói:"Tối hôm qua cậu ấy bị cậu chủ kéo lên phòng. Đến sáng thì cậu ấy đi khỏi. Không có ở lại"

Trịnh Hồng hỏi:"Cậu ấy đang ở đâu?"

Quản gia nói:" Dạ tôi không biết thưa phu nhân"

Trịnh Hồng nghe vậy quyết định sang gặp Tại Hưởng hỏi chuyện:

- Nói cho ta biết Chí Mẫn đang ở đâu?

- Cháu không biết

- Chuyện này thật sự rất quan trọng. Cháu chắn chắn biết cậu ấy đang ở đâu mà

- Bác gái. Bác muốn làm gì với cậu ấy?

- Bác...Bác muốn nhờ cậu ấy một việc

- Việc gì?

- Thật ra thì...con trai của Chung Quốc đang gặp nguy hiểm đến tính mạng. Chỉ có tủy của Bánh bao mới có thể...

Tại Hưởng nghe xong nổi giận đùng đùng đứng dậy nói:

- Bác nói cái gì? Bác muốn dùng tủy của Bánh bao để cứu con riêng của Chung Quốc? Bác cảm thấy Chí Mẫn vẫn chịu chưa đủ thiệt thòi phải không?

- Ta...biết yêu cầu này quả thật quá đáng nhưng...

- Bác đừng nói nữa. Cháu sẽ không bao giờ nói cho bác biết Chí Mẫn đang ở đâu. Bác đừng mong làm tổn thương cậu ấy. Cháu sẽ không để cậu ấy chịu ủy khuất đâu.

- Cháu..

- Cháu xin phép. Cháu hơi mệt muốn lên phòng. Không tiễn bác

- ....

Chí Mẫn chuẩn bị bữa tối xong thì lên phòng gọi Bánh bao và Chung Quốc xuống ăn cơm vì cả ngày hôm nay anh ở lại nhà cậu chơi cùng bé. Mở cửa phòng nhìn thấy hai người đang chơi rút gỗ cứ nói nói cười cười thật vui vẻ khiến cậu có cảm giác mình đang có một gia đình thật sự.

Cậu bước vào nói:" Không chơi nữa. Ăn cơm thôi''

Bánh bao nghe đến ăn thì vui cười híp mắt nhìn anh nói:"Baba bế con"

Anh đứng dậy bế bé rồi cả ba cùng xuống ăn tối.
Bánh bao không chịu ngồi ghế mà nhất quyết muốn ngồi trên đùi anh còn Anh cũng cưng chiều không ý kiến.

Anh hỏi bé:"Bánh bao thích ăn gì? Baba gấp cho con''

Bánh bao nói:"Món Baba thích nhất"

Anh nhìn bé khó hiểu:''Hửm"

Bé nhíu mày:"Thế món Baba thích nhất không phải sườn xào chua ngọt hay sao? Sao lại tỏ ra không hiểu chứ?"

Anh nhíu mày:"Sao con biết?"

Bánh bao bĩu môi:"Daddy không thích món này nhưng con thích có nghĩa Baba thích"

Anh nhíu mày hỏi:"Cái lý luận gì vậy?"

Chí Mẫn thở dài:"Anh ăn đi. Không cần để ý đâu"

Anh nghe vậy gấp món sườn cho bé thì bé hài lòng mỉm cười hihi và cả ba người tiếp tục ăn cơm vui vẻ với nhau.
Sau khi ăn xong cả ba ngồi ở phòng khách cùng nhau xem chương trình giải trí.

Xem được một lúc thì Bánh bao quay qua ôm cổ anh nói:"Baba. Baba tắm cho con"

Chí Mẫn nói:"Con đừng có nói bừa"

Bánh bao hôn anh một cái:"Được không baba?"

Anh mỉm cười:" được"

Chí Mẫn nói:" Anh không cần chiều theo ý Bánh bao đâu."

Nhưng anh mỉm cười:" không sao đâu. Anh có thời gian mà" sau đó bế bé lên phòng tắm cho bé.

Nhưng anh không ngờ quyết định này của mình thật sự đúng đắn vì khi Anh tắm cho Bánh bao thì phát hiện bé có cái bớt giống hệt của anh. Là người Tuấn gia mới có cái bớt này.

Bé thấy anh cứ nhìn mãi cái bớt thì nhíu mày hỏi anh:"Baba đã nhìn đủ chưa?"

Anh nhíu mày:"Con..."

Bé lè lưỡi trêu anh nói:"Baba thật là ngốc"

Anh vịn hai vai bé nhìn bé:" Nói cho Baba biết những gì Baba đang nghĩ là thật đi"

Bánh bao mỉm cười gật đầu thay cho câu trả lời

Anh hạnh phúc ôm bé:"Baba yêu con"

Bé ôm cổ anh:"Con biết"

Sau đó khi anh lau khô và mặc quần áo vào cho bé xong thì Bé ôm cổ anh nói:" Con muốn baba cho con ngủ"

Anh mỉm cười ôm bé vào lòng. Bé là con của anh. Là cậu sinh con cho anh. Anh chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như lúc này.

Bánh bao ôm anh một lúc thì bắt đầu ngủ say. Anh ngồi dậy sửa lại chăn cho bé rồi hôn trán bé một cái thì nhẹ nhàng ra ngoài đóng cửa lại.

Anh nhìn Chí Mẫn đang ngồi trên sofa nói:" Bánh bao đã ngủ rồi"

Cậu nhìn nhìn anh nói:" Em có chuyện muốn nói với anh"

Anh nhìn cậu:"Anh cũng có chuyện muốn nói với em" rồi ngồi xuống cạnh cậu:"Em nói trước đi"

Cậu nhìn anh nói:"Nhưng anh phải hứa với em một chuyện"

Anh nói:"Mọi chuyện anh đều theo ý em''

Cậu hít một hơi thật sâu nói:"Em...có cách cứu con của anh"

Anh nhìn cậu:" Em..."

Cậu nói tiếp:"Dùng tủy của Bánh bao có thể...cứu con anh vì...Bánh bao...là con của anh"

Anh ngạc nhiên nhìn cậu. Anh chỉ muốn hỏi sao cậu lại giấu anh không nói cho anh biết Bánh bao là con của anh thôi. Nhưng anh không ngờ cậu lại muốn cứu con riêng của anh.

Anh ôm lấy cậu:"Sao em không nói cho anh biết?"

Cậu đẩy anh ra nhìn anh nghiêm túc nói:" Bánh bao có thể dùng tủy để cứu con anh. Nhưng anh phải hứa không được tiết lộ thân phận của nó"

Anh khó hiểu nhìn cậu:"Tại sao. Bánh bao là con anh. Tại sao anh không được nhìn nhận nó?"

Cậu khóc nói:"Em không muốn Bánh bao liên quan gì đến Tuấn gia. Em không muốn bất cứ ai cướp mất con của em. Bánh bao là tất cả của em. Em không cho phép ai mang Bánh bao rời khỏi em"

Anh ôm cậu:"Sẽ không ai cướp con ra khỏi em"

Cậu khóc nói:"Không. Anh phải hứa với em. Tại Hưởng nói mẹ anh chỉ thừa nhận con của anh chứ không chấp nhận cho Hồ Điệp vào nhà họ Tuấn. Em cũng vậy. Sẽ không ai chấp nhận. Nếu họ biết Bánh bao là con cháu Tuấn gia. Họ nhất định sẽ không cho nó ở bên cạnh em nữa. Em không muốn...Không muốn..."

Anh hỏi cậu:" Vậy sao em lại nói cho anh biết? Em có thể im lặng mà''

Cậu nói:"Em không nhẫn tâm nhìn đứa bé kia vì sự ích kỹ của em mà chết. Như vậy em sẽ ân hận cả đời"

Anh yêu thương ôm chặt cậu:" Bảo bối của anh. Anh thật sự không có yêu sai người. Em thánh thiện, em trong sáng như vậy thì sao anh có thể ngừng yêu thương em cho được"

Cậu thúc thít nói:" Anh phải hứa với em. Phải hứa với em. Nếu không...em sẽ rời đi...''

Anh nói:" Anh hứa với em. Anh sẽ bảo vệ em và con thật tốt. Ba người chúng ta sẽ không bao giờ tách khỏi nhau. Anh hứa đó"

Nói xong anh hôn lên khóe mắt cậu:"Đừng khóc anh sẽ đau lòng" rồi đè cậu ra sofa và cả hai hôn nhau thật sâu thật lâu anh mới chịu buông ra.

Cậu nhìn anh nói:"Anh về đi. Trễ rồi"

Anh hôn môi cậu nói:" Anh yêu em"

Cậu nhìn anh:"Em cũng vậy" sau đó cả hai ngồi dậy.

Cậu sửa lại quần áo cho anh nói:"Sáng mai chúng ta đưa Bánh bao đến bệnh viện đi. Càng kéo dài thì đứa bé kia càng nguy hiểm"

Anh nói:"Mai anh muốn hỏi kỹ lại một chút. Dù sao Bánh bao chỉ mới ba tuổi. Anh sợ sức khỏe con chịu không nổi"

Cậu nghe anh nói vậy hôn anh:"Cảm ơn anh"

Anh hôn môi cậu:"Đó là chuyện anh phải làm" rồi ôm cậu đứng dậy:"Em ngủ sớm đi"

Cậu gật đầu:" Anh cũng vậy"

Anh hôn trán cậu:"Bảo bối ngủ ngon. Anh yêu em." sau đó ra về.

4.10.2018

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro