Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 27: Sủng Tận Trời


Chí Mẫn hí hửng cầm hộp kem lớn đến gặp anh. Tiếp tân liên lạc với thư ký biết anh đang họp nên ngăn không cho vào vì lý do không có hẹn trước.

Cậu cũng không thể nói ra quan hệ giữa cậu và anh được.
Tiếp tân cũng không muốn làm khó cậu nhưng đó là nguyên tắc nên không thể làm khác.

Cô thấy cậu đáng yêu như vậy nên nói:"Hay cậu chờ một chút. Đợi Chủ tịch họp xong tôi sẽ hỏi thư ký lại một lần nữa"

Cậu nghe vậy gật đầu:" Cảm ơn" rồi đứng đợi.

Các trưởng phòng đang báo cáo thì điện thoại anh reo lên.
Nhìn thấy vệ sĩ đi theo Chí Mẫn gọi anh lập tức nghe máy.
Anh không nói gì tắt máy liền đứng dậy rời đi làm mọi người ngơ ngác nhìn nhau không biết chuyện gì xảy ra nhưng vẫn không dám rời đi nên chỉ biết ngồi yên chờ đợi.

Chí Mẫn tay cầm hộp kem lớn đứng xoay xoay người trước quầy tiếp tân trông thật đáng yêu.
Như cảm nhận được đối phương cậu ngẩng đầu lên nhìn thấy anh đang tiến về phía mình nên cậu mỉm cười.

Tiếp tân thấy anh thì bước ra khỏi quầy cúi đầu:"Chủ tịch".

Anh không thèm để ý tiến đến ôm eo cậu rồi hôn "chụt" lên trán:"Nhớ anh sao?"

Cậu xấu hổ gật gật đầu.

Anh hướng tiếp tân nói:"Ngày mai cô không cần đi làm nữa"

Tiếp tân nhìn hành động thân mật của hai người thì biết mình phạm sai lầm lớn nêncúi đầu nói:"Xin lỗi Chủ tịch tôi không biết cậu ấy..."

Cô ấy chưa nói xong thì Chí Mẫn nói:"Không phải lỗi của cô ấy. Cô ấy chỉ làm theo nguyên tắc. Anh đừng vì chuyện nhỏ này mà đuổi việc người ta"

Anh cưng chiều cậu nói:"Được. Em muốn gì cũng được"

Tiếp tân nghe vậy nhìn Chí Mẫn liên tục nói cảm ơn.
Cậu mỉm cười rồi theo anh vào thang máy trực tiếp lên phòng Chủ tịch.
Thư ký thấy anh quay lại thì bước đến mở cửa cho anh.
Anh ôm eo cậu bước vào trong thì cậu mới phát hiện bên trong có bao nhiêu con mắt đang nhìn cậu khiến cậu thấy hơi sợ.

Anh để cậu ngồi trên ghế Chủ tịch, hôn trán cậu một cái nói:"Anh có việc. Em tự mình chơi game"

Chí Mẫn gật đầu đem hộp kem cho vào tủ lạnh kế bên rồi mở laptop của anh ra chơi game.

Anh bước đến bàn dài ngồi vào vị trí chủ trì nói:" Tiếp tục đi".

Lúc này các Trưởng phòng mới hoàn hồn tiếp tục báo cáo. Báo cáo xong họ nhanh chóng ly khai nhưng trước khi đi không quên nhìn cậu thêm một lần. Hành động của bọn họ anh điều thu vào mắt.Cả công ty bắt đầu xôn xao về sự xuất hiện của một cậu thanh niên bí ẩn

- Nghe nói cậu ấy rất đẹp

- Da rất trắng á

- Nghe nói tên là Phác Chí Mẫn.

- Nghe nói chủ tịch còn đích thân xuống đón cậu ấy

- Không chỉ vậy đâu. Cậu ấy còn ngồi ghế của chủ tịch

- Còn dùng laptop chơi game đó

- Ôi trời ơi. Rốt cuộc là thần thánh phương nào?

- Thật sự muốn nhìn cậu ta một lần.

- .....bla bla

Thư ký Tuấn Chung Quốc nghe vậy không khỏi nghiến răng nghiến lợi quát:" Công ty trả lương cho các người để đứng đây tám chuyện hay sao? Muốn bị đuổi cả đám phải không?"

Sau đó mọi người mới giải tán trở về làm việc.
Tuấn Chung Quốc xong việc thì bước đến gần cậu kéo cậu đứng lên rồi đặt cậu ngồi lên đùi mình.
Anh thích cảm giác này vì nó giống như ôm được cả thế giới vào lòng.

Chí Mẫn quàng tay ôm cổ anh, hôn lên môi anh hỏi:" Nhớ em không?"

Anh cười ôn nhu cắn lên má cậu:"Em nói xem''

Cậu chợt nhớ ra hộp kem của mình đứng dậy rời khỏi vòng tay anh rồi mang hộp kem đặt xuống bàn mở nắp nói:"Em có mua kem. Anh cùng ăn đi"

Anh lại ôm cậu vào lòng nói:"Thời tiết lập đông mà em còn ăn kem. Muốn bị cảm lạnh?" Sau đó anh đậy nắp hộp kem lại.

Chí Mẫn không hài lòng:" Nhưng người ta muốn ăn mà. Biết vậy lúc nãy đã ăn một mình không thèm để phần cho anh''

Anh nghiêm túc nói:" Không được ăn. Anh kêu người mang cacao nóng cho em".

Chí Mẫn chu môi đá đá hai chân làm nũng:" Không muốn . Em là muốn ăn kem không muốn uống cacao".

Anh bị hành động đáng yêu này cưa đổ mất rồi nhưng vẫn giả vờ không hề dao động.

Cậu thấy vậy ôm lấy anh dụi dụi vào ngực anh năn nỉ:" Chung Quốc à...em chỉ ăn một nửa thôi được không?''

Anh vẫn im lặng không trả lời nên Cậu lại hôn anh một cái nói:" Ăn một chút xíu thôi có được không anh?"

Anh bật cười, con mèo nhỏ này cư nhiên bị anh gạt rồi. Anh mở nắp kem sau đó đúc cho cậu.

Cậu ăn ngon lành sau đó hỏi anh:" Anh không ăn sao? Rất ngon a"

Anh cúi xuống mút lấy môi cậu rồi cho lưỡi vào trong đảo khắp khoang miệng, mùi kem hòa quyện vào nụ hôn của hai người.
Chí Mẫn đang say mê chìm trong nụ hôn của anh thì đột nhiên thấy có gì đó không ổn.

Tuy là cách một lớp quần âu nhưng cậu vẫn cảm nhận sức nóng từ đũng quần anh, hơn nữa vật kia đang đâm vào mông cậu.

Cậu chống hai tay lên ngực anh ấp úng nói:" Anh...''

Anh nhìn cậu bằng ánh mắt đầy dục vọng tiếp tục hôn sâu, tay bắt đầu chui vào áo cậu làm loạn.
Chí Mẫn thấy vậy giữ chặt tay anh lại không cho anh tiếp tục.

Anh rời môi cậu không hài lòng hỏi:" Em sao vậy?''

Cậu đứng dậy nói:" Đây là công ty á. Anh đừng có mà háo sắc''

Anh đứng dậy đè cậu xuống làm nữa thân trên của cậu nằm dài trên bàn rồi bắt đầu hôn ngấu nghiến mút cánh môi đến điên cuồng.

Tay vén áo cậu lên qua ngực bắt đầu xoa hai đầu nhủ làm Chí Mẫn chỉ có thể:" uhm....Chung Quốc...uhm...dừng lại đi...uhm..."

Anh tiếp tục xoa đến khi hai đầu nhủ dựng thẳng ửng đỏ. Phía dưới không ngừng cọ sát khiêu khích "tiểu mẫn''

Chí Mẫn biết một khi anh đã muốn thì không thể ngăn anh được nhưng đây là công ty nếu có ai đến thì biết làm sao.

Cậu cố tránh nụ hôn của anh làm nũng:" Chung Quốc...về nhà sẽ chiều anh được không?"

Anh nhìn cậu giọng khàn khàn:" Anh không nhịn được. Bảo bối. Anh muốn em. Muốn ngay bây giờ"

Cậu nỉ non:" Đừng mà...về nhà anh muốn thế nào điều chiều anh được không?"

Anh cắn mũi cậu:" Như vậy sẽ nghẹn chết mất. Bảo bối. Ngoan nào"

Chí Mẫn ôm cổ anh nói:" Nhưng ở đây lạnh ..."

Tuấn Chung Quốc thấy tấm lưng cậu đang nằm trên mặt bàn bằng gỗ liền cười cười sau đó bế cậu đi vào phòng nghỉ của anh.

__________________________________

Thật sự là bộ này rất nhiều xôi thịt  _∆_ ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro