8.3
Cậu con trai của gã CEO dường như rất hoạt bát và vô cùng tăng động, thằng bé rất yêu thích em, nó không ngừng luyên thuyên cả ti tỉ thứ trên trời dưới đất. Để rồi khi bị gã nhắc nhở nó mới biện hộ là do nó mới biết nói nên nó phải nói cho thật nhiều. Đúng là con trai Jeon Jungkook.
Qua cuộc trò chuyện trong lúc ăn bữa tối, em biết thêm được thằng bé không có mẹ, hay chính xác hơn là mẹ nó đã bỏ đi với lí do em cho rằng hết sức ngang ngược 'cô ấy nói tôi không đủ thoả mãn cô ấy' thế là cô ta bỏ đi với người mới, bỏ đi hệt như cách mà mẹ đã bỏ bố chỉ vì ông ấy không giàu có.
Cách giáo dục của Jungkook rất tốt nên vì vậy mà Mingu rất ngoan, thằng bé nghe lời em lắm, mặc dù đôi lúc có hơi bướng do em chưa thơm má thằng bé. 'Chi cà anh Diminie hơm vào má em mụt cái hoi em sẽ he nời anh', đấy thằng bé đã nói thế sao Jimin cưỡng lại được, bé con ấy rất đáng yêu mà.
•• ••• • •
Ngày qua ngày, tháng qua tháng, ấy vậy mà Jiminie đã ở đây được gần nữa năm rồi. Gã CEO đã đưa ra lời đề nghị rằng em có thể đến công ty của gã để thực tập, Jiminie cũng không thể chối từ với lời nói tuy nhẹ nhàng nhưng anh mắt như ép buộc kia.
- Thơm quá! Jiminie đang nấu bữa sáng cho tôi hả? _ Jungkook đi đến bên em, áp bờ ngực rộng lớn vào tấm lưng nhỏ bé của em.
- Mơ đi, tui nấu cho Mingu, hôm nay là buổi đầu tiên bé cưng đến lớp mẫu giáo, chú quên rồi hở? _ Jiminie nói nhưng em cũng không có ý tách người mình ra khỏi thân hình lớn phía sau, em thích sự đụng chạm từ người này.
- Đừng gọi tôi là chú nữa mà.. _ gã hạ cằm xuống vai em, còn không quên hôn lên cần cổ láng mịn.
- Rõ ràng là chú bảo tui xưng hô làm sao cũng được? _ nhiều lúc em thấy cái gã chủ nhà này cũng rất chi là trẻ con.
- Ừ thì em muốn gọi tôi làm sao cũng được, mà gọi chú tôi thấy buồn lắm á!
- Đồ trẻ con!
- Em mới là đồ trẻ con!
- Hai ngừi nà đồ chẻ con!
- Còn con là thằng oắt con!
- Anh Dimin oi, bố hong thưn em nữa kề, bố gọi em nà hằng át con, Minhu bùn nắm, anh hun Minhu mụt hái i
- Thôi đi, con đã vệ sinh cá nhân chưa, xong rồi thì ngồi ra bàn đi. _ gã cau mày bế đứa con ngồi yên vào bàn ăn. - Lúc nào cũng đòi anh Diminie hôn, lớn rồi có phải con nít nữa đâu
- Bố máng con, anh oi bố máng Minhu huhu oaaa
- Jeon Jungkook! Chú thật là... _ Jimin vội bỏ chiếc muôi em đang khuấy súp xuống, chạy đến bế thằng bé lên dỗ trong khi mắt không quên liếc cho gã một cái cháy mặt. - Chú xem nồi súp giúp tui rồi tắt bếp đi.
- Thằng quỷ nhỏ! _ không hiểu sao kể từ ngày có Jiminie dọn đến, tỉ lệ đấu khẩu của hai bố con cao lên hẳn.
- Chú không nhe thấy tui nói hả?
- Tôi có nghe mà
- Gukie của anh ngoan nhé, bố chỉ ghẹo em thôi, nín nhé, tí nữa còn phải đi học mà đúng hông nào, khóc mãi rồi nhỡ mất cái đẹp trai thì sao, nín đi nhé, anh thương Mingu nè. _ Jimin hết xoa lưng thằng bé rồi dùng lời ngon ngọt dỗ dành, thằng bé ngoan lắm, vậy mà hết khóc rồi này.
"Thằng quỷ nhỏ thật biết cách làm nũng, đến cả mình còn chưa được gọi là Jungkookie bao giờ"
- Nồi súp của tui sắp cạn nước rồi mà chú còn ở đó khuấy. _ em thấy im lặng nên mới quay lại nhìn gã, nào ngờ gã chủ nhà đang không biết suy nghĩ cái gì mà bần thần ra.
- Em ra ghế ngồi đi, tôi dọn đồ ăn ra cho em với con dùng.
- Chú hong ăn hả?
- Có chứ!
- Thui đừng buồn mà, xin lũi..
- Em có lỗi gì đâu mà phải xin tôi.
- Hoi mà, lần sau chú đừng như vậy với Mingu nữa nhé, thằng bé còn nhỏ mà.
- Mingu nó biết hết đấy, con nít bây giờ ranh lắm em không biết đâu.
- Biết chứ, nhưng bé cưng là con của chú mà, phải yêu chiều thằng bé chứ!
- Thế tôi yêu chiều nó rồi em có yêu chiều tôi không?
- Đồ điên, hỏi tào lao! _ Jimin đánh vào bắp tay của gã, bỏ đi trước khi để gã chủ nhà nhìn thấy gò má của em ửng lên.
- Mingu à, em xong chưa, rửa mặt lâu quá vậy
- Minhu háy đao bụng nắm, xí nự Mingu ga. _ thằng bé nói to từ bên trong nhà vệ sinh.
- Em ổn chứ, anh vào xem nhé, có đau bụng lắm không?
- Hoi mà, anh đừn dô
- Liệu thằng bé có bị sao không, nó còn chưa ăn gì cho bữa sáng
- Tối qua em có cho thằng bé ăn gì thêm không?
- Không có
- Đừng quá lo! _ gã xoa lưng em. - Thằng bé không sao đâu, chỉ là do phản ứng bình thường của đường ruột thôi.
- Nhưng mà...
- Em lại ghế ngồi đi, súp nguội hết rồi, tôi đứng đây đợi thằng bé!
- Hong!
- Ngoan nào Jiminie, nhân viên thực tập không được đi làm trễ đâu, đã gần 7 giờ rồi
- Mingu à em thấy sao rồi? _ người bé hơn vẫn cố hỏi một câu để yên tâm hơn.
- Em hắp hong òi
- Ngoan nhé, ra ăn sáng đi, tôi sẽ giúp thằng bé vệ sinh. _ gã vẫn rất dịu dàng với em, xoa mái đầu em, đặt lên đó nụ hôn an ủi trước khi Jimin gật đầu quay về bàn ăn.
- Bố ơi dúp con!
- Bố đây! Đồ nhóc con, nói nhỏ bố nghe, tối qua con lén anh Jimin ăn bánh phải không? _ gã biết tỏng thằng con trai của mình.
- Nào có!
- Không được nói dối, khai ra mau sẽ được khoan hồng!
- Hực ga nà con ăn có xí xi hoi à.. _ thằng bé nói có chút e dè vì sợ bố mắng.
- Hay nhỉ, con có biết con vừa làm bố với anh Jiminie lo lắng cho con không. Không bao giờ được tái phạm nữa nghe không Mingu, bố sẽ phạt nặng nếu con có lần sau đấy.
- Dạ, con chin nhỗi
- Phải xin lỗi cả anh Jiminie, anh ấy lo cho con lắm đấy.
- Dạa..
- Rồi đi ra ngoài đi, ăn sáng rồi bố chở tới trường.
Jimin bồn chồn ở ngoài bàn ăn không thôi, gã không cho em rời khỏi chỗ ngồi và bắt em phải ăn xong trước khi Mingu trở ra, cứ ăn được một muống súp em lại ngước nhìn ra phía cánh cửa nhà vệ sinh xem thằng bé sao rồi, không biết gã đã làm gì trong đó với thằng bé mà lâu dữ thần.
- Anh ơi em xức hiện gòi nè!
- Em cảm thấy thoải mái hơn rồi chứ?
- Dạ, hít đau bụng òi
- Không sao rồi, anh lấy súp cho em ăn nhé, bé cưng ngồi lên ghế nào!
- Để tôi làm cho, em đã ăn hết phần của mình rồi chứ?
- Dạ hết rồi, chú nhìn đi! _ như để gã tin chắc, em đưa hẳn cái tô cho gã xem.
- Jiminie giỏi lắm!
- Bố hun anh Dimin kề! _ thằng bé bĩu môi.
- Không được hả, anh Jimin là của bố chứ có phải của con đâu! _ nói ra câu này gã mới thấy là mình bị hớ.
- Ờ..ý tôi là tôi là chủ nên Jiminie là của tôi..
- À..dạ vâng, không có gì đâu, tui hỏng có để ý đâu. _ rất để ý là đằng khác, thà gã không nói ra câu đó, lỡ nói ra rồi càng làm em tự ti hơn.
- X-xin lỗi Jiminie! _ Jungkook nhẹ nhàng nói với em.
- Có gì đâu chứ, chú nói đâu có sai, tui chỉ là người giúp chú chăm sóc cho Mingu thôi mà.
- Bố ơi con đói gòi!
- Đây, đồ nhóc không biết giữ trật tự.
- Chú cũng ngồi ăn đi!
- Em có muốn ăn thêm không?
- Dạ không đâu, chú ăn đi, tui giúp Mingu ăn.
Bữa sáng kết thúc khoảng 20 phút sau đó. Gã xuống hầm lấy xe trong khi em dắt Mingu ra ngoài cổng đợi, em và gã sẽ đưa thằng bé đến trường trước rồi mới đến chỗ làm. Nhìn nhóc con vui vẻ, hào hứng em cứ cảm giác như mình là người bố vậy, và gia đình nhỏ của em đang đưa đứa con nhỏ đến lớp trong ngày đầu tiên nhập học.
- Em cười xinh lắm Jiminie! _ Jungkook không ngại khi khen em, điều này xảy ra thường xuyên kể từ ba tháng trước, từ đó trở đi gã lúc nào mở miệng cũng khen em.
- Tui biết rồi, chú lo lái xe đi.
- Diminie ngại hẻ, mặt anh ỏ nựng nên kề
- Làm gì có đâu, do trời lạnh đó!
- Bố bảo nói xạo hì bị phạt đó
- Đồ nhóc nhìu chuyện, im lặng đi, anh không bị làm sao hết. _ mặt Jimin đỏ còn hơn ánh bình minh rồi chứ có sao đâu.
- Dạ, hihi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro