8.2
Jimin chưa từng nghĩ rằng em sẽ gặp được một người đàn ông như Jungkook trong cuộc đời. Gã quá tuyệt vời và hoàn hảo, ngờ như em không tin là sẽ có người như vậy tồn tại. Ngài CEO đẹp trai, lịch thiệp, phong nhã và ứng xử chuẩn mực của người đàn ông. Em sẽ say đắm gã mất thôi.
Em đến nhà hàng phụ việc ngay sau khi chào tạm biệt người chủ nhà mà tương lai em sẽ đến đó để chăm con cho gã. Trong đầu em hiện giờ cứ nghĩ về gã mãi thôi, nhớ lại khoảnh khắc gã lau đi giọt nước mắt vô thức của em, Jimin không chịu thừa nhận rằng giây phút đó em đã định dụi mặt vào lòng bàn tay ấm nóng đó đâu, cảm giác lúc đó tuyệt chết đi được. Chưa ai cho em một cảm giác dựa dẫm gần gũi như vậy ngoại trừ bố của em cả.
Ngài CEO nói rằng ngoài thời gian học tập thì gã muốn em dành toàn bộ thời gian để chăm sóc cho bé con của gã. Nên vì thế gã đã đề nghị em chấm dứt mọi công việc làm thêm và hứa rằng sẽ chi trả cho em tiền công thật lớn. Đương nhiên là Jimin hoàn toàn đồng ý.
Hôm nay em sẽ đến xin phép được nghỉ việc và làm nốt tuần sau, gã chủ nhà mới cho phép em bắt đầu công việc từ thứ hai của tuần sau nữa. Điều đó làm em cảm thấy cực kì hài lòng và biết ơn, gã đã rất tử tế với em.
Mang tâm trạng phấn khởi đến chỗ làm, Jimin dự định với số tiền vừa nhận em sẽ chi trả tiền học phí và tiền phòng trọ, sau đó em sẽ đãi Namjoon một bữa vì cậu ấy đã rất tốt với em. Kế hoạch hoàn hảo khiến một ngày trôi qua của em vô cùng thuận lợi.
•• • ••• •
Một tuần nữa trôi qua vội vàng hơn cả Xuân Diệu. Buổi chiều của ngày chủ nhật em được bác quản gia của nhà Jeon đến đón đi. Ngày hôm nay của em cực kì tốt, em hứng khởi nở nụ cười tươi rói, chắc là do em sắp chuyển đến một nơi ở tốt hơn, hay là do sau này em không còn quá lo về vấn đề tiền bạc nữa, cũng có thể là bố em sẽ được chăm sóc tốt hơn như lời Jeon đã hứa, hoặc là vì em vui khi được gặp người kia, cũng có thế là em đã nhớ bé con mà mình sẽ chăm sóc trong thời gian tới. Dù cho là lí do nào thì ngày hôm nay của em đã rất vui. Jimin thấy nhẹ nhõm trong lòng.
Gần 30 phút sau em đến nơi, tất nhiên là ngôi nhà chẳng có gì thay đổi ngoại trừ việc có thành viên mới là em. Jimin bước vào nhà với lời đề nghị từ bác quản gia, bác ấy đưa ra yêu cầu xách hành lí giúp em nhưng Jimin đã từ chối và rồi ngài CEO ấy trở ra giúp em xách hộ hành lí, như lời Jimin đã nói, gã còn rất ga lăng nữa. Chuẩn gu của em, nhưng em biết, sẽ chẳng bao giờ em với tới được người như gã, sự chênh lệch về địa vị và tuổi tác khiến em trở nên tự ti với bản thân mình.
Đón chào em ở phòng khách là cậu bé Mingu với bác đầu bếp Kim, vợ của ngài quản gia. Thằng bé có vẻ hài hoà với người mới quen, bằng chứng là bé con chạy tới ôm bổ lấy chân em, nó ríu rít như thể em mới là bố của nó vậy.
- Anh ơi anh ơi, em nhớ anh nắm, Diminie có nhớ em hong? _ thằng bé ôm lấy bên đùi của em, nó ngước mặt lên hỏi.
- Anh nhớ Gukie lắm! _ Gukie là biệt danh em đã đặt cho thằng bé từ lần gặp trước. - Em vẫn ngoan chứ?
- Dạ, em ngan nắm, ối nhủ em hong hóc nhè nụa. _ thằng bé xoè bàn tay ra, đếm những chiến tích mà nó đạt được.
- Giỏi quá đi! Em muốn anh thưởng gì nào? _ Jimin cúi xuống hôn lên mái đầu bồng bềnh tóc của thằng bé, mùi trẻ con làm em dễ chịu.
- Bé em bé em, Dimin bé em! _ thằng bé ôm chặt lấy cổ Jimin với mong muốn được bế.
- Em ược hép hon Dimin hong? _ thằng bé có hỏi nhưng chưa biết là có được đồng ý hay không thì nó đã hôn chụt lên má em rồi.
- Dimin hơm quá! Dimin hơm.
- Mingu của anh cũng thơm nữa. _ em cũng hôn lên má thằng bé.
- Không được phép gọi trống không vậy đâu con trai, con phải gọi là anh Jimin, hiểu không? _ lúc này Jungkook mới tiến vào đến phía sau em, gã đưa hai tay ra ngụ ý sẽ bế đứa con.
- Hong, mún anh Dimin bé. _ thằng bé quay ngoắt đi, bám chặt vào người em vì sợ bố nó sẽ bế nó tách khỏi em.
- Nếu con không nghe lời thì sẽ không có ai thương con đâu, Jiminie sẽ thấy nặng nếu cứ ôm con như vậy đó. _ Ngài CEO vẫn kiên trì dang tay để ẳm đứa con vào lòng.
- Bố phải gọi nà anh Dimin, hong được gọi ống hong nà Diminie. _ nhóc con như nhận ra lỗi sai của bố nó mà mở lời phản bác lại.
- Bố lớn tuổi hơn nên bố có quyền được gọi như vậy. _ gã giải thích với con trai.
- Bố nớn hơn anh Dimin ạ, vậy anh Dimin có họi bố nà dada hong? _ thằng bé lại quay sang thắc mắc với Dimin của nó.
- Dada là gì hả Gukie, anh không hiểu? _ Jimin cũng không hiểu từ đó của bé con có nghĩa là gì.
- Nà dada ớ! Da...da..y..
- Ý của Mingu là daddy. _ Jungkook giải thích cho em hiểu. - Thật xin lỗi, chú của thằng bé có người yêu hay gọi là daddy, thằng bé có hỏi sao chú kia lại gọi chú của nó là daddy thì chú nó mới bảo là do chú nó lớn tuổi hơn.
- À... _ Jiminie không nói là em ngại khi nghĩ đến từ ngữ đó đâu, không phải là quá ám muội nếu em gọi gã là daddy sao.
Daddy?
- Sao thế Jiminie, cậu làm sao hả? _ gã hỏi khi thấy em cứ ngờ ra rồi tự nhiên lắc đầu.
- À? Dạ không, không có gì. _ Jimin ngại.
- Để bố bế con nào, anh Jimin có vẻ thấy mệt rồi đó. Bây giờ bố sẽ tắm cho con nhé, trong khi đó anh Jiminie sẽ sắp xếp lại đồ đạc của mình, rồi chúng ta sẽ gặp lại nhau ở bữa tối. Con chịu không?
- Dạ hịu!
- Giỏi lắm. Vậy bác giúp Jiminie dọn lên phòng của mình nhé. _ gã nói với bác quản gia. - Thu xếp, tắm rửa rồi xuống ăn tối nhé Jiminie!
- Dạ vâng!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro