Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Extra 1 : Tuần trăng mật

Đám cưới diễn ra rất êm đẹp , chỉ đơn giản là cùng bước lên lễ đường , trao nhẫn cho nhau trước mặt hai gia đình và bạn bè . Rồi sau đó tất cả mọi người tiệc tùng rất vui vẻ . Jimin nốc từ ly này đến ly khác , mặc cho JungKook can ngăn thì cậu vẫn không chịu dừng lại .

" Kookie à , hôm nay em vui lắm . " Cậu nằm trên đùi hắn trên xe về khách sạn .

" Anh cũng vậy . " Hắn cười rồi vuốt đầu cậu .

" Anh đó , sao đến giờ vẫn chưa đụng gì tới em , chưa làm gì em ngoài việc hôn vậy , đàn ông mà không chủ động gì hết . " Cậu cằn nhằn .

" Được thôi , anh sẽ chiều em . " Hắn cười gian xảo .

Chưa kịp vô đến phòng , hắn đã chịu không nổi đè cậu vào tường hôn tới tấp .
Cả hai đều có men rượu trong người nên không còn kiểm soát được nữa . Trong khi đưa chiếc lưỡi tinh nghịch của mình vào thám hiểm khoang miệng dịch vị ngọt ngào của cậu thì hắn cùng lúc đưa tay mình vào áo cậu , cảm nhận làn da mịn màng bên trong . Tay còn lại hắn đút thẻ vào để mở cửa phòng . Cửa mở ra , cậu cầm lấy cà vạt của hắn kéo hắn lại giường một cách câu dẫn rồi đẩy hắn nằm xuống . Cậu đè lên người hắn tiếp tục nụ hôn đang dở ban này . Không cho cậu chiếm thế thượng phong , hắn lật người cậu lại rồi xé toạt áo cậu ra . Hắn bắt đầu mân mê từ cổ cậu rồi từ từ di chuyển xuống dưới khiến cậu không chịu được phải rên thành tiếng . Bỗng cậu ôm miệng , rồi tất cả những gì cậu cho vào người hôm nay đều được ban cho hắn .

==================================

Mặt trời đã tỉnh giấc , đưa những tia nắng ban mai xuyên qua rèm cửa chiếu vào mặt cậu khiến cậu mở mắt . Quay qua thấy hắn nằm đó , cậu ôm chầm lấy hắn , dụi mặt mình vào ngực hắn , cảm nhận mùi hương nam tính từ chồng của mình , nhưng sao lại có mùi hơi chua vậy ?

Nhìn đồng hồ , đã 8h , sắp trễ giờ bay rồi !

" Anh , anh , mau dậy đi . Em đi tắm trước , lúc em ra là anh phải dậy đó . " Cậu lay người hắn một hồi rồi bước vào phòng tắm .

Tắm xong , nhận ra hắn vẫn chưa dậy , cậu giận dữ nói lớn .

" Dậy mau trễ giờ bay rồi kìa ! "

Hắn ngồi bật dậy , không nói một tiếng mà bước vào phòng tắm .

Nghĩ rằng không có chuyện gì , cậu cũng quay lại việc thu dọn đồ đạc , cũng may cả hai đã xếp đồ sẵn rồi .

" Anh lẹ lên đi , lề mề quá . " Cậu đập cửa phòng tắm .

Hắn mở cửa thật mạnh , mặt không chút cảm xúc bước ra .

" Anh sao vậy ? " Cậu hỏi .

" Không có gì . Em xong rồi thì đi thôi m " Hắn lạnh lùng nói rồi cầm đồ của mình bỏ đi một mạch .

" Này đợi em với . " Cậu vẫn hì hục kéo chiếc vali một cách nặng nhọc nhưng hắn vẫn không đợi mà đi thang máy xuống trước .

Ở trên xe là một bầu không khí căng thẳng , chả ai nói một câu , hắn tập trung lái xe với khuôn mặt mệt mỏi còn cậu thì nhìn đường

" Này anh sao thế ? " Cậu cảm thấy chiu không nổi nữa bèn hỏi hắn .

" Không có gì . "

" Rõ ràng là đang giận chuyện gì , có gì thì nói ra đi . Đã dậy trễ rồi giờ còn như vậy . " Cậu nói .

" Anh dậy trễ là vì ai chứ ? Không phải tại em hôm qua uống say rồi nôn mửa báo hại anh khổ cực suốt đêm sao ? " Hắn tức giận nói .

" Vậy sao từ đầu anh không nói mà lại cứ im im như vậy ? Đúng đó , hôm qua là ngày vui của tôi , muốn uống với bạn bè , ba mẹ cũng không được sao ? Lúc trước những lần anh nhậu nhẹt về ai là người lo cho anh mà anh nói vậy ? " Cậu đáp trả .

Hắn nghe xong chỉ biết ngậm cục tức này vào họng và lơ đi tiếp tục lái xe .

" Dừng xe lại . Tôi bảo anh dừng xe lại ! " Cậu giận dữ nói .

" Em muốn làm gì ? " Hắn dừng xe lại rồi hỏi .

" Không phải anh không chịu nổi tôi nữa mà ? Tôi xuống xe tự bắt taxi về , không đi đâu nữa . " Cậu nói rồi xuống xe lấy vali của mình rồi nặng nhọc kéo nó đi .

Ngồi trên xe một hồi lâu suy nghĩ , hắn nhận ra rằng mình sai và hối hận đuổi theo cậu . Trời nắng chang chang , một mình cậu xách chiếc vali to đùng đi một mình trên xa lộ thì lấy đâu ra taxi chứ ? Càng nhìn cậu đi hắn càng tự trách mình và cố chạy nhanh đến cậu . Hắn giành lấy chiếc vali từ tay cậu .

" Anh làm gì vậy ? Mau bỏ ra , tôi đi về . Bỏ ra mau ." Cậu giật mình quay lại hỏi , nhưng trong thâm tâm cậu cũng đã mong rằng hắn sẽ đuổi theo .

" Anh sai rồi , anh xin lỗi , từ nay anh sẽ không như vậy nữa . " Hắn ôm chầm lấy cậu rồi nói .

" Tha cho anh lần này đó . " Cậu cười rồi theo hắn quay lại xe .

{ Busan , đi thẳng 200m . }

Hắn thật lòng muốn dắt cậu đi những nơi như Maldives hoặc ít nhất là Jeju hay Nami , nhưng cậu lại một mực đòi đến nơi đây , thành phố mòng biển , quê hương của cả hai .

Cậu mở cửa xe ra , hít lấy một hơi thật sâu , cảm nhận mùi hương của thiên nhiên , của cát , của nước biển , của nơi mình sinh ra .

" Em thích tới vậy à ? " Hắn nhìn cậu đang vui vẻ thì hỏi .

" Tất nhiên rồi , anh không thích sao ? "

" Không phải vậy nhưng anh muốn đưa em đi những nơi vui hơn cơ . " Hắn càu nhàu .

" Ở đây 2 ngày thôi , rồi chúng ta sẽ đi theo ý anh . " Cậu cười nói .

" Hứa đấy nhé . " Hắn mừng rỡ đáp .

===============================

" Nghe nói hôm nay là lễ hội hoa anh đào , chúng ta đến đó xem thử đi . " JungKook vừa thấy Jimin tắm rửa sạch sẽ thì liền nói .

" Được nhưng chúng ta có thể đến một nơi trước không ? " Cậu ngồi cạnh hắn rồi hỏi .

" Được chứ , em muốn đi đâu cũng được . "

{ Nghĩa Trang Busan }

" Sao lại đến đây ? " Hắn hỏi cậu .

" Em muốn đi thăm một người . " Cậu cầm trên tay một bó hoa mở cửa xe bước vào .

{ Park Ji Hong - 12/3/1998 }

" Đây là ? " Hắn nhẹ nhàng hỏi cậu .

" Là ba em . " Cậu cười mỉm rồi nói .

Hắn hiểu ý liền lùi về phía sau .

" Ba ơi , con trai đến thăm ba đây . Con bất hiểu , nhiều năm rồi chưa về đây lần nào . Mong ba tha lỗi . " Cậu đặt bó hoa lên thành mộ .

" Con hôm nay đã trưởng thành , đã tốt nghiệp đại học luật , đã có gia đình rồi . Ba luôn muốn con trở thành luật sư mà . " Cậu nói , những lời nói phát ra nhưng không có hồi âm nhưng thay vào đó là những giọt nước mắt .

" Nếu như lúc đó con làm luật sư , thì có thể bắt chúng phải trả giá . " Cậu quỳ xuống thềm mộ , khóc lóc .

" Thôi nào em . Chúng ta về . " Hắn cuối xuống xoa lưng cậu .

==================================

Trên xe , cậu chẳng nói gì hết , không khí rất ảm đạm .

" Em đã phá hỏng ngày hôm nay rồi nhỉ ? " Cậu dụi mắt nói .

" Không đâu , anh đã nói hôm nay em toàn quyền quyết định mà . " Hắn cười .

" Cảm ơn anh . À , em chưa bao giờ kể anh nghe về ba nhỉ ? "

" Đúng rồi , anh chỉ biết em không có ba thôi . "

" Lúc em 3 tuổi , ba em vì dính vào một băng đảng xã hội đen mà bị truy bắt . Lúc đó , ba đã hi sinh để cứu hai mẹ con em và bỏ mạng tại nơi đó . Bọn chúng sau khi gây ra tội thì vẫn còn vui vẻ ngoài vòng pháp luật . Sau đó em trở thành đứa mồ côi ba từ nhỏ . Những đứa trẻ khác sẽ được ba chở đi đây đó , khi bị ăn hiếp có thể méc ba , khi đói sẽ được ba chở đi ăn , khi buồn sẽ được ba mua quà , em thật sự ghen tị lắm . Nhưng em thấy thương mẹ hơn là thương mình , mẹ đã một mình lo cho em bao nhiêu năm qua mà không ngại mệt nhọc . " Nói đến đây , cậu lại rơi nước mắt .

" Không sao mà , em không cần lo nữa , từ nay đã có anh thay ba chở em đi ăn , dỗ dành em lúc em buồn và chắc chắn sẽ không tha cho đứa nào bắt nạt em . Đã có anh , thay ba yêu thương em . Từ nay anh sẽ là ba của em , được chứ ? " Hắn dừng xe lại ôm cậu vào lòng .

" Thôi trời gần tối rổi , chúng ta đi đến hội hoa đi kẻo trễ . " Cậu nói .

Quả thật cả hai nếu lỡ mất hôm nay thì thật đáng tiếc , hoa anh đào nở đầy một lối đi , không mang sợ rực rỡ huyền bí như hoa hồng , chỉ mang sự bình yên , nhẹ nhàng .

" Thích quá , anh nhìn kìa , bên kia có vẽ tranh chân dung với hoa kìa . " Jimin xuống xe thích thú đi ngắm xung quanh .

" Ừ , chúng ta qua đó . "

" Bác ơi , làm ơn vẽ cho cháu với anh ấy một bức với ạ . " Cậu lễ phép hỏi người vẽ tranh .

" Được rồi , cả hai ngồi xuống đi . " Ông bác cũng tươi cười nói .

" Dạ . "

" Chà , hai đứa đúng thật rất đẹp trai nha , ai cũng có khuôn mặt hoàn mỹ hết , vẽ thật thích . Nhất là cháu , mặt cháu như một thiên thần vậy . Ai lấy được cháu chắc là phước ba đời đó " Ông bác vừa vẽ vừa nhìn Jimin nói .

"Dạ . " Cậu cười rồi nhìn qua JungKook .

Quả thật cậu rất đẹp , hơn cả thiên thần , ít nhất là đối với hắn . Nhìn chằm chằm cậu một lúc , hắn lấy một cành hoa trên bàn vẽ rồi để lên tai cậu mà không hay biết gì .

" Xong rồi nhé . "

" Dạ cháu cảm ơn bác , wow đẹp quá . " Cậu cầm lấy bức tranh , trả tiền rồi đi .
" Ủa , cành hoa này đâu ra đây ? "

" Là anh gắn lên đó . " Hắn nói .

" Sao lại gắn lên đầu em chứ ? Phá hỏng bức tranh rồi . " Cậu cằn nhằn .

" Sao lại hỏng ? anh thấy nó còn đẹp hơn . "

" Hứ , thôi nhìn cũng được . " Cậu nói rồi lại cười tủm tỉm đi tiếp .

Đối với hắn , cậu lúc nào cũng như bông hoa anh đào , luôn mang trong mình vẻ đẹp tinh khiết, trong sáng và chân thực . Hơn nữa , hoa anh đào chỉ đẹp khi ở chung với nhau , cũng như cậu và hắn , được sinh ra là dành cho nhau .

" Hoa anh đào dù đẹp nhưng chóng tàn , nhưng cho dù sau này em có như thế nào đi nữa , anh vẫn sẽ luôn yêu em , như những cánh hoa anh đào luôn ở bên nhau vậy . "

End

====================
Nhảm quá nhảm quá , muối mứt bay hết trơn rồi , tha cho au nha T^T

Thật sự viết truyện kiểu hường phấn chơi bời này nọ của tuần trăng mật thì quá rập khuôn . Nên au mạo hiểm thêm những cảnh buồn vô cho mới lạ . Mong kh bị ném đá T^T

Vote and cmt nha <3






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro