Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 18-bối rối. Jimin tỏ tình?

Tới jimonie nhé!

__________________

Jimin chạy 1 mạch ra tít xa mà thở  dốc. Cậu vừa làm cái gì với YoonGi thế? Thơm ư? Oa~...T_T làm cái trò gì vậy hả Park Jimin? Nhưng mà...má y mềm thật đấy...

BỐP

Nghĩ cái gì vậy? Huhu trời đất ơi con bị làm sao thế này? Jimin tự cốc đầu mình rồi khóc ngàn dòng sông. Đúng lúc HoSeok đi qua thấy cậu nhóc của mình đứng 1 mình hành xử như bị mất đồ mà buồn cười lẫn thắc mắc. Anh tiến lại gần, vỗ vai cậu.

-Này.

-Óa giật mình! HoSeok!!!!

-Ngươi làm gì mà cứ nhoi nhoi cả lên thế?-anh nín cười hỏi.

-Tôi...ko gì. Làm vài chuyện ngu ngốc.

-Ngu ngốc?-cậu lại gây chuyện hay phá phách gì nữa rồi?

-Đôi chút.

-Ngươi hôn phải ai à?-chỉ là trêu cho cậu xù lông chút, anh ngờ cậu lại giật mình đỏ mặt nhìn anh như thể anh có phải thầy bói ko. HoSeok ngưng thấy buồn cười, nhíu mày lại căng thẳng, ko lẽ...đúng?

-Sao anh biết? Là YoonGi đó! Trời ơi tôi đã làm gì vậy nhỉ? Mai gặp biết nói gì đây? HoSeok à HoSeok!

Ngay từ khi cái tên của người anh kết nghiã được xướng lên HoSeok đã đông cứng lại và ứ thèm nghe cậu than thở cái gì. Cái tên như luồng sét quánh ngang qua đầu anh :3 tạm thời làm đình trệ não bộ. YoonGi...YoonGi...

-HOSEOKKKKKK!!!!!!-cậu banh tai anh ra hét hết công suất

-Jimin?...-anh giật mình.

-Làm sao vậy?-cậu nhăn mặt.

-Ngươi...YoonGi hyung...

-Ahhh...đừng nhắc mà!-cậu xấu hổ hét lên cuồng chân cuồng tay chạy đi. HoSeok vẫn đang nhìn theo cậu mà chết lâm sàng, chưa bao giờ anh thấy mình ngốc thế này, chỉ vì nghe được 1 câu chuyện về vấn đề hôn hít "khá là hay ho" mà đần người ra, thật ko giống anh ngày thường chút nào. Nhưng...ngực trái anh nhói, là bất chợt, nhưng làm anh khó thở ghê. 

Chuyện gì thế này hả Jimin? Ta đang đau vì em sao?....

Câu hỏi ko có ai trả lời......

..............................

Chính bản thân Jimin làm mình rơi vào tình huống ngại ngùng ko tả được, vậy mà còn gặp phải HoSeok và bộ dạng die lâm sàng của anh, thực sự...tỉ trấm. Cậu đã chạy đi khá xa, tim đập loạn xạ và cậu thở rất gấp, mệt quá chừng. Mọi chuyện đi cmn đâu rồi ko biết.

-Cái sự tình này...-cậu cười méo ko ra nổi hình dáng nụ cười. Đang định đi tiếp thì...

-Jimin!-HoSeok bất ngờ xuất hiện trước mặt cậu.

-Có chuyện gì sao?

HoSeok ko nói, chậm chạp đến gần cậu, sự chênh lệch chiều cao ép buộc cậu phải ngẩng lên mới nhìn được anh, cả 2 nhìn nhau. Bàn tay to lớn của anh sờ lên mặt cậu lau đi mồ hôi bịn rịn, làn da cậu như sáng lên dưới ánh sáng mờ nhạt của trăng đầu tháng, anh như bị hút hồn, ko thể buông ánh nhìn khỏi cậu.

-Jimin...

-Có chuy...

.
.
.

Cậu cảm tưởng cả thế kỉ đã trôi qua.

.
.
.

HoSeok...đang......hôn cậu sao?

Môi anh chạm vào môi cậu, nhẹ nhàng như cánh bướm nương náu trên cánh hoa mỏng manh, rất dịu dàng. Jimin bất động, ko động đậy lấy 1 chút kể cả khi HoSeok đã tách rời ra.
-Jimin? Sao vậy?-anh nhíu mày lo lắng khi cậu ko có bất cứ phản ứng nào.

-Anh....tôi..anh vừa làm gì?...-cậu loạng choạng lùi về sau, dường như là quá shock.

Đến lúc bấy giờ anh mới nhận ra hành động của mình, đến anh cũng ko ngờ mình sẽ như thế, những hành động này anh làm theo bản năng, ko có 1 động cơ nào cả. Trong lòng anh rất khó chịu từ khi thấy cậu như thế, là vì...cậu đã hôn Suga?

-Jimin...Jimin ah!

Cậu lại chạy đi nhưng anh ko giữ lại nữa, chính anh cũng khó xử vì chuyện vừa xảy ra, níu cậu ở lại càng thêm ngột ngạt mà thôi.

........................

Jimin chạy về phòng và phóng thẳng lên giường, cắm mặt vào gối mà hét. Thánh thần ơi, ngày nay là ngày gì sao lại dính đến mấy cái vụ hôn hít này cơ chứ??? Jungkook mà biết thì sao đây chứ? Huhu, người cậu yêu là hắn mà, đáng lẽ phải phát điên lên và giận dữ, nhưng...hình như cậu ko thấy thế. YoonGi, là vì đánh lạc hướng y khỏi chú ý tới chiếc hộp. HoSeok, nụ hôn đó ko quá tệ, ít nhất nó ko làm cậu ghét bỏ hay đại loại thế. Tim cậu cũng đập rất nhanh, y hệt lúc cậu nhận ra mình yêu Jungkook và nghe hắn "tỏ tình" vậy. Ko phải cậu thích luôn cả 2 người kia chứ?

-Ầy! Ko phải đâu!-cậu cốc đầu mình 1 cái vì suy đoán vớ vẩn, rồi lại ngẩn tò te ra thừa nhận sự thật phũ phàng là tim cậu chia 3 ngăn. T...T mọe nó chớ!

-Làm sao đâyyyyyyy...-chúng ta có 1 con mèo béo ngúng nguẩy quẫy đạp lộn xộn trên giường.

.
.
.

Cả ngày xa nhớ, (Au: xa nhớ cái... -_-) Jungkook quay về phòng và bắt gặp Jimin bé bỏng đang cuộn tròn trong chăn mà ngủ. Hắn bật cười, khẽ nhất có thể sà xuống ôm cậu vào lòng, chiếc đầu gục gặc bên này bên kia rốt cuộc cũng yên vị trên tay hắn, cánh tay dài bao lấy toàn bộ thân hình cậu đem hơi ấm. Jimin cảm nhận được càng rúc vào hơn, cái mỏ nhọn chẹp chẹp mấy cái rồi lại bĩu ra. Cậu có tật xấu là khi ngủ ngon thì mỏ sẽ trề ra như này đây, nhưng đối với hắn thì điều đó dễ thương lắm luôn. Thực sự rất khiêu khích kiên nhẫn người nhìn. Và rồi, như dự kiến, hắn hôn cậu, 1 nụ hôn phớt.

-Umh...-cậu mơ màng tỉnh ngủ, dụi mắt.- Jungkook?

-Ngươi đã đi đâu cả buổi hả?-hắn nhéo chóp mũi cậu, hỏi.

-Thì vào rừng. Tôi báo cáo rồi mà.

-Này, làm gì đấy?

-Aaaaa...-cậu càng làm càng hơn nữa, chui hẳn vào lòng hắn mà ngủ. Biết nói sao nhỉ? Hắn rất ghét phải chứng kiên cái cảnh đậm chất bánh bèo này nhưng hắn lại ko chán nổi khi đó là cậu, rõ ràng hắn đã khác trước nhỉ?

-Buồn ngủ lắm à?-hắn xoa đầu cậu.

-Ừ...-cậu gật đầu, cọ cọ mái tóc bù con nhà bà xù vào cổ hắn.

-Có chuyện gì mà ngươi ỉu xìu vậy?

-Này Hỏa thần ko biết đến tình yêu, nếu anh là tôi, anh sẽ làm thế nào khi anh nhận ra anh thích nhiều người 1 lúc?

-Ngươi bắt cá 2 tay à?-hắn nhíu mày.

-Cái đầu anh!-cậu lườm. Nhưng cũng có thể nói vậy, vì sự thực nó là vậy đấy.- Trả lời đi xem nào!

-Ko biết. Vì ta ko phải ngươi. Ngươi thích bao nhiêu người ta ko quan tâm, càng ko quan tâm là ai.-cái giọng điệu này nghe cứ như ko để ý, nhưng thực ra mùi giấm chua đã phảng phất đây rồi.

-Kể cả người tôi thích là anh?

Hắn càng nhíu mày sâu hơn nữa nhìn xuống cậu, cái câu kia là ý gì?

-Ta?

-Ừ, tôi thích Jungkook. Thích nhiều lắm.-cậu nhắm mắt ôm chặt eo hắn. Này là cậu đang chủ động tỏ tình đấy nhé tên ngốc xít kia.

Jungkook im lặng nhìn con mèo ngọ nguậy trong lòng, cảm xúc vui sướng dần dấy lên trong tâm khảm hắn. Lần đó hắn ép cậu nói yêu mình và hắn ko nghĩ cậu thật lòng, càng ko nghĩ sẽ có ngày này. Thành ra vừa shock vừa vui vừa ko biết phải làm thế nào.

-Thích ta?-hắn nhoẻn cười ôm lại cậu.

-À ko, là yêu mới đúng.

-Nhưng ta ko thích ngươi đâu.

-Ko sao. Mù quáng thì cho trót.-cậu cười, nếu như bệnh ngu ngốc của cậu đã ko chữa được vậy thì cứ để nó theo cậu đi.

Đồ ngốc!

Jungkook xiết chặt cậu. Sao hắn có thể ko thích cậu được chứ?! Chỉ là bây giờ chưa phải lúc nói cho cậu biết.

-Mặc dù anh ko thích tôi nhưng mà Jungkook, tôi...thích cả YoonGi và HoSeok, anh sẽ ko giận chứ? À ko, giận gì, tôi yêu anh đơn phương thôi.

Thời điểm này mặt hắn đen còn hơn đít nồi, tay cũng vô thức gia tăng sức kềm kẹp làm cậu đau. Cái gì mà thích YoonGi, HoSeok? Cái gì mà ko giận? Cái gì?

-Ngươi nói gì?-xung quanh hắn tỏa ra mùi nguy hiểm và cậu vừa mới nhận ra điều đó.

-Eh?

-Eh cái gì? Sao ngươi dám thích ai ngoài ta?-hắn bóp hông cậu thật đau thể hiện sự tức giận.

-Tôi...-làm sao vậy chứ? Đau!

-Ta nói cho ngươi biết, ngươi ko được thích ai ngoài ta.

-Tại sao?

Hắn cười nhếch, giữ cằm cậu nâng lên, ánh mắt giai nhau.

-Vì ngươi là của ta.

......................

End chap 18.

....................

Xin lỗi vì giờ này ms quay lại. Tại ếu có wifi. ;_; xin lỗi vì chap ngắn nhưng các cô biết tôi mà viết chap ngắn thì sẽ có chuyện gì xảy ra chứ?  :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: