Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Jungkook vắng nhà

Jungkook dạo này hay đi công tác khá xa nhà . Hôm thì Busan , lúc lại Ilsan , khi lại ở Daegu . Nói chung là đi rất nhiều nơi , kể cũng không hết nữa . Anh hay đi chừng 2 tuần , hay thậm chí có lần là 1 tháng mới về . Và đương nhiên ... cậu đã quen với việc đó .

Cứ sáng nào mở mắt ra , thì anh đã mất tiêu , trên bàn chỉ có mảnh giấy note . Chắc chắn tờ giấy note ghi : " Baby à , mau thức dậy đi ! Đừngngủ nữa ! Ngoan đi về nhà anh sẽ thương em ! " . Mười tờ như một tờ , chỉ có vỏn vẹn câu đó mà thôi . Khỏi đọc cũng biết .

Mấy hôm không có anh ở nhà cũng đỡ . Khỏi phải mặc cái váy ngắn kia . Cơm thì cứ nấu đủ cho mình ăn là được . Nhưng ... anh đi rồi thì có gánh nặng khác đè lên cậu . Đó chính là ông con Titi , cún cưng của anh . Trời ơi , chưa thấy con cún nào lạ như con này . Lúc anh ở nhà thì đu bám cậu , rất ngoan và nghe theo lời cậu . Anh đi rồi thì nó hư , không nghe lời cậu .

Cậu cũng chả quan tâm mấy tới con Titi , nó phá là chuyện của nó . Méc Jungkook là xong thôi . Anh là chủ của nó mà . Đang ăn cơm , bỗng điện thoại cậu rung lên . Lấy điện thoại ra , xem ai gọi . Là anh gọi cho cậu . Cậu nghĩ : " nên bắt máy liền không ? Hay đợi anh ta gọi vài cuộc nữa rồi mới bắt máy ? Nhưng nếu bắt máy liền thì sẽ bị cho suốt ngày đu bám anh ta . Tốt nhấtnên để anh ta gọi vài cuộc rồi nghe ! Quyết định như thế đi ! "

Cậu cứ nghĩ là cách mấy phút anh gọi lại cho cậu . Nhưng cậu đã sai . Cứ hết cuộc gọi này thì anh lại gọi tiếp cuộc khác . Bây giờ số lần gọi nhỡ lên tới là 32 cuộc rồi đấy . Cậu hoảng hồn với số lần gọi đó của anh . Cứ tưởng là cậu không bắt máy là anh sẽ không gọi nữa . Nhưng anh cứ gọi mãi .

Pr ... Pr ...

Mới nhắc là anh đã gọi cho cậu . Cậu nghĩ là mình nên bắt máy thì hơn . Không chắc cái điện thoại của anh hết pin mất . Chưa kịp nói gì cả , thì 1 tràng dài sạp vào tai cậu như bão tố ấy .

- Park Jimin , sao em không bắt máy hả ? Có biết là anh lo cho em lắm không ? Tại sao lại không bắt máy chứ ? Em thật là hư quá đó nha ! Anh gọi mà em không bắt máy là sao? May mà lần này em chịu bắt máy . Anh sợ em bị gã nào đó bắt em rồi đem em về nhà nuôi . Khi đó anh không biết tìm em ở đâu luôn đó . Không có em thì ai sẽ lo cho anh đây ?

- Jung lố à , em chỉ là ... để cái điện thoại kẹt trong sofa mà thôi ! Em mới lấy được nó ra , vô tình lại ngay lúc anh gọi ! ( Xạo =)) )

- Ra là kẹt trong sofa sao ? Mai mốt để điện thoại vào túi quần cho anh nghe chưa !

- Vâng .

- Đã cơm nước gì chưa ? Nhà cửa có vấn đề gì không ?

- Em ăn cơm rồi ! Nhà cửa bình thường !

- Anh đi rồi , em nhớ anh không ?

- Ừm ... nhớ ... - cậu trả lời ngập ngừng , vì đây là lần đầu tiên cậu nói ra cảm xúc thật của mình với ai đó . Còn lại thì hầu như nói mình ổn , nhưng thật ra bên trong lại không .

- Thật không ? Anh muốn nghe cậu trả lời thật lòng của em . Anh không muốn nghe câu trả lời giả dối đâu !

- Em nói thật mà ! Anh không tin thì thôi ! - cậu chu môi , mặt tỏ vẻ bực tức .

- Rồi anh tin , anh tin . Bữa giờ đi công tác ... không được ... chạm vào em ... cảm thấy khó chịu thật ...

- Anh đừng có đề cập cái vấn đề này khi đang nói chuyện trên điện thoại được không ? Cứ nói tới hoài , chẳng phải đêm nào anh cũng đem em ra thao trong lúc em buồn ngủ đúng không ? Thậm chí em không muốn cũng bắt em ra thao cho bằng được nữa !

- Ừ , nhưng mỗi lần như thế lại có ai đó hay nói là thao em đến chết đi . Hay là câu thao rách lỗ nhỏ của em cũng được !

- Tin em cắt cái đó của anh không ?

- Thách em cắt đấy ! Mai mốt đòi thao là anh không biết à nha !

Cậu cúp máy ngang không khi anh còn đang dang dở chuyện muốn nói . Suốt ngày cứ 3 cái chuyện giường chiếu . Chẳng muốn nghe chút nào hết . Cậu để điện thoại trong phòng ngủ . Sau đó nằm ườn ra sofa ngủ . Anh đang nói chuyện nghe thấy tiếng " Tút ... tút ... " thì cái mặt anh đen sì hơn đít nồi nữa . Môi thì trề ra . Bỗng có tin nhắn đến số của anh . Là tin nhắn thông báo chiều nay về Seoul . Vò công việc xong sớm nên chiều nay thu xếp về Seoul . Anh nhận được tin nhắn liền nở nụ cười nham hiểm .

" Jimin à , tối nay em xác định đi vừa ! Anh sẽ thao cho đến khi em không còn sức lực nào chống cự anh ."

Cậu nằm ngủ trên ghế tận 18.00h mới dậy . Cậu vươn vai , đấm 2,3 cái vào lưng mình . Đứng dậy , đi vào bếp lấy 1 li nước . Hiện tại trên người cậu chỉ mặc cái áo của anh thôi . Bên dưới thì chỉ mặc một cái quần lót , không mặc quần ( vì áo của anh dài tới đùi cậu nên cậu không thèm mặc quần ) .

Anh về đến nhà , lấy 1 ngón tay chạm nhẹ vào cánh cửa . Và cánh cửa mở ra . Chậc , ở nhà mà không khóa cửa cẩn thận . Kiểu này ăn trộm khiêng cậu đi mất . Anh lén nút vào nhà . Thấy ngay cái dáng lùn tịt mặc áo của mình . Nhìn trông đáng yêu lắm . Anh tiến tới gần cậu và cuối cùng là ôm cậu từ phía sau . Cậu hết hồn , lấy cùi chỏ thúc vào bụng anh 1 cái . Anh buông cậu ra , ôm bụng , mặt nhăn nhó :

- Đau ... em bạo lực từ khi nào thế ?

- Á ... là anh ư ? Em xin lỗi ... em ... ưm ...

Anh hôn cậu , vòng tay ra sau ôm eo cậu . Tay anh kéo áo cậu càng lúc càng cao . Tấm lưng trắng dần lộ ra . Anh lấy 2 bàn tay cởi áo cậu ra . Tay anh vuốt ve lưng cậu . Tay anh cũng dần đi xuống mông cậu . Tay kéo cái quần lót xuống . Toàn cơ thể cậu phơi ra trước mắt anh . Anh dùng 2 tay xoa xoa 2 đầu nhũ , miệng cứ tạo ra mấy tiếng chụt chụt . Cậu đẩy anh ra phía sau , cởi hết áo quần anh ra , dương vật của anh đã cương lên . Cậu lấy miệng mình âu yếm dương vật của anh . Anh cảm thấy rất tuyệt khi cậu tự khẩu giao khi anh không yêu cầu . Khi anh bắn ra . Cậu đã nuốt hết toàn bộ . Sau đó lè lưỡi ra , chất tinh dịch chảy xuống dưới sàn nhà . Nhìn cảnh tượng này trông gợi cảm vô cùng .

Anh xoay lưng cậu đối diện với anh . Lấy tay cho vào lỗ nhỏ của cậu . Miệng thì hôn , liếm lưng cậu . Sau khi khuếch trương xong , anh nhấc hông cậu lên và đặt lỗ nhỏ ngay đúng vị trí dương vật của anh . Anh giữ chặt hông cậu , động đậy bên trong .

- Em trông ngon thật ! Lúc nào cũng muốn anh ở mãi bên trong chẳng chịu ra

- A ... Jungkook ... mạnh thêm miếng nữa ...

- Từ từ chứ cưng ! Phải từ từ , gấp gáp không vui đâu ! Phải từ từ tiến tới giai đoạn này sang giai đoạn kia chứ ! - nói xong , anh hôn lên vai cậu .

- Em muốn ... nhanhh ... a ...

- Muốn nhanh hả ? Được , anh sẽ tăng tốc độ cho chết em luôn !

Anh bắt đầu gia tăng tốc độ của mình lên . Bên trong tiến vào cậu mãnh liệt . Cậu cứ la lên , tay vịn ngay chân anh . Mồ hôi từ trên trán chảy xuống . Nước bọt cũng nhiễu xuống . Hơi thở của cả 2 cũng dồn dập . Sau khi bắn vào bên trong cậu , cậu dựa hẳn vào người anh . Anh hôn cậu , hôn cổ cậu . Vuốt ve cậu , ngửi mùi hương từ cậu .

- Thỏa mãn em chưa ?

- Ừm ...

Cậu dựa vào lưng anh . Sau đó nhắm mắt và chìm vào giấc ngủ .

--- END CHAP ---


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #kookmin