Ngoại truyện: Cánh cửa khác?
"Nhanh lên, bệnh nhân có thể sẽ không qua khỏi mất!" Nam bác sĩ chỉ đạo từng chút một, dù là đêm thế nhưng bệnh viện Seoul hôm nay thật đông, bác sĩ và y tá đi lại rất nhiều. Bởi vì họ đang muốn cứu sống cậu.
Cứu sống cậu?
Flash back.
Cảm nhận cuối cùng của cậu có trong tâm trí là có tất cả mọi người ở đó, thế nhưng cậu in đâm vào trong đại não câu nói của Jungkook: "anh yêu em". Jimin chỉ có thể đưa nhẹ ngón tay gần như đã không thể cử động.
"Jungkook à, tôi cũng..." năm ngón tay của Jimin nhẹ nhàng rời hắn và rơi xuống đất, tại sao cậu không thể nói hết rằng cậu rất yêu anh chứ? Ông trời bất công cho tới giây phút cuối cùng cậu còn tồn tại trên cõi đời này.
"Tỉnh đi Jimin à!"
"Mm...ơ đây là đâu?" Trước mặt cậu lúc này là một chàng trai trong bộ quần áo trắng tinh khiết.
"Jimin, cuộc đời của cậu vẫn chưa kết thúc đâu"
"Cậu nói vậy ý là sao?"
"Nào, lời nói của con chưa nói được, tôi chỉ hỏi câu này thôi, liệu cậu có muốn nói câu nói đó với Jungkook người cậu thương hay không?"
"..." Jimin sợ, cậu là đang sợ, sợ nhiều lắm. Liệu cậu qua khỏi cơn nguy kịch này sống lại Jungkook có chắc chắn sẽ yêu cậu tới hết cuộc đời này không? Cậu sợ nếu mở lòng một lần nữa sẽ nhận lại bao nhiêu vỡ vụn...
"Tôi...đồng ý"
"Được rồi, sẵn đây tôi xin chúc cậu sẽ sống thật tốt, và đương nhiên với cậu Jungkook kia, cậu sẽ hạnh phúc mãi mãi cùng cậu ấy. Chúc hạnh phúc!"
"Nhưng cậu là?"
_____________
"Ta là Zin ( au đó hihi ! Mình thật lương thiện :v)"
____________
Đóng tủ kính quả phát ngôn này nữa, amen, sao ngày xưa mình trổw thế không biết hicc.
"Cảm ơn cậu đã cho tôi một lần nữa có cơ hội sống, tạm biệt!" Jimin nói xong, cậu ta cũng biến mất trong màn sương phủ trắng muốt.
"Khụ khụ" Jimin bỗng dưng bật lại và ho ra máu , nhịp tim cậu đã dần ổn định trở lại thế nhưng mất máu quá nhiều.
End Flash back.
"Cho dòng điện lên tới 50W! 2! 3!"
Rạpp.
Tiếng giật sốc hô hấp đang chạm vào ngực của Jimin, một giọt nước mắt của cậu đã rơi xuống, cậu có thể cảm nhận được cái đau, nhưng lại chẳng thể làm gì hơn.
"Jung...Jungkook" người đầu tiên cậu nhớ sau khi tờ mờ tỉnh lại là anh.
"Nạn nhân đã khôi phục ý thức, mau đưa sang phòng phục hồi sức khoẻ đi!" Phía bên ngoài ai ai cũng lo lắng cho Jimin, Taehyung chỉ biết vỗ về Hoseok đang khóc, Namjoon đã làm thủ tục và sẵn sàng chi trả toàn bộ viện phí thế nhưng nó không quá đơn giản như vậy.
"Mày chán sống sao thằng chó?" Jungkook cầm cổ áo của Namjoon mà gắn giọng lên quát tới mức gân cổ nổi và mặt anh cũng đỏ lên theo thời gian.
"Sếp Jeon, cậu bình tĩnh, cậu ta cũng đâu muốn như vậy" Seokjin vào can ngăn.
"Kia rồi, bác sĩ ra!" Yoongi thông báo rồi chạy tới hỏi: "Jimin cậu ấy sao không bác sĩ?"
"Nạn nhân đã hoàn toàn bình phục, có lẽ nghỉ ngơi vài ngày có thể xuất viện luôn rồi, căn bản không có quá nhiều thương tích, chỉ là bị chảy máu quá nhiều mà thôi".
"Ơn chúa!!" Hani như muốn khóc ra mà chắp tay lại cảm ơn ríu rít về mọi thứ.
*
Một tháng sau....
"Jimin à, em còn làm cái gì vậy?"
"Jungkook, em không biết mặc bộ nào, giúp em với" Jimin đang loay hoay với ba bộ đồ được chuẩn bị cho ngày trọng đại này.
"Bộ này!" Jungkook chọn tạm một bộ, xong xuôi thì giờ là lúc cả hai lo lắng nhất.
"Không sao, nắm chắc tay anh nhé Jimin!" Bước ra ngoài, trước mặt các vị khách mời là hai con người toát lên vẻ lịch lãm vốn rất nhiều. Jimin trong bộ vest trắng tinh khiết, mãi tóc chẻ giữa đen khiến cho cậu giống như một chàng thiên sứ. Jungkook thì sao? Anh đang mặc trên mình bộ vest đen, khí chất ngời ngời, mái tóc vuốt gọn sang một bên trông rất lịch lãm. Hai người đúng là sinh ra để dành cho nhau.
Bước tới bục, Jimin bất ngờ khi cha sứ lại là cậu Zin. Cậu ấy chỉ cười và nháy mắt với Jimin một cái.
"Jimin, con có muốn cùng Jungkook đi tới hết quãng đường đời này, hạnh phúc mãi mãi cho dù cho sau này sẽ có những lúc bất đồng quan điểm, khó có thể giải hoà và căng thẳng, nhưng sau tất cả vẫn hài lòng về nhau hay không?"
"Con đồng ý!"
"Jungkook, hẳn là con cũng đang rất muốn nói câu đồng ý đúng không?" Cậu Zin cười rất ngọt ngào, nhưng Jungkook lại im lặng một lúc không nói gì, bộ mặt trầm xuống khiến ai nấy đều lo lắng và khó hiểu.
"Jungkook, anh sao vậy?" Ngay cả Jimin cũng còn bối rối, sau đó anh bỗng dưng ngẩng đầu lên và trao cho Jimin một nụ hôn trọn vẹn nhất từ trước tới nay. Có lẽ nụ hôn tưởng chừng như vĩnh cửu ấy đã thay cho lời nói của Jungkook thế nhưng anh vẫn muốn xác nhận lại.
"Con đồng ý! Anh yêu em Park Jimin!"
"Đồ ngốc, làm em hết hồn, em cũng yêu anh, Jeon Jungkook"
Tới màn bắt hoa, Jimin đứng trên bục tính ném xuống, Jungkook bên cạnh cười trừ. Tất cả những bạn bè của anh và cậu đều đứng lại ở phía sau chờ Jimin ném đoá hoa về phía họ và bắt. Họ cùng nhau đếm lớn: "một, hai, ba, ném!"
Trước lúc đó vào phút.
"Hoseok à, anh sẽ lấy được bó hoa đó và tặng em"
"Cố lên Taehyung của em"
"Seokjin, cậu chờ đấy, tôi sẽ bắt lấy và tặng cậu"
"Hứ, không cần" miệng thì nói vậy chứ Seokjin vẫn càm ràm bắt Namjoon phải cố gắng bắt được.
Và....
Người bắt được lại là Yoongi, anh chỉ hơi im lặng sau đó quỳ xuống cầu hôn Hani, cô gái đứng cạnh anh khi này.
"Oaahhh!!" Tiếng hò hét của mọi người khiến Hani hạnh phúc và đồng ý ngay sau đó.
Thật là một ngày dài...
*
"Cậu Zin, sau hôm nay tôi còn có thể gặp lại cậu không?"
"Haha, tôi không muốn gặp lại cậu đâu"
"Tại sao?"
"Tôi chỉ gặp những người bất hạnh thôi, chẳng phải cậu đã hứa là sẽ thật hạnh phúc còn gì? Tôi cấm cậu phải khổ lần nào nữa đó, hãy hạnh phúc đi Jimin, hạnh phúc với cậu Jungkook kia đó" chàng trai mỉm cười híp mắt, Jimin cũng mỉm cười và đáp lại:
"Cảm ơn Zin, tạm biệt cậu, tôi sẽ không quên cậu!"
"Tạm biệt, chúng ta không nên gặp lại nhau đâu"
*
Lần nữa dưới ánh hoàng hôn và toàn bộ sự quan sát của mọi người, Jimin và Jungkook lại hôn nhau đắm say và ngọt ngào hơn bao giờ hết.
"Jimin em biết không? Anh đã nhớ ra toàn bộ rồi đấy".
"Jungkook à, đừng bỏ mặc em lần nào nhé"
"Tôi yêu cậu!" Cả hai cùng nói rồi cười và tiếp tục nụ hôn ấy, bầu trời vẫn một mực giữ nguyên sắc vàng cam ấm áp đó, nhưng so với hơi ấm của Jungkook, Jimin lại muốn đắm chìm vào nó hơn là đi bộ dưới ánh hoàng hôn dọc bờ biển một chiều tháng ba...
____________
Cái kết như này đã được chưa mọi người? Zin thấy không ổn lắm thế nhưng Zin không phải chuyên văn nên chỉ được thế này thôi kkk. Kết thì cũng kết rồi,và bây giờ Zin sẽ vết fic mới, chính là fic này:
Yep, và giờ thì...bye, tạm biệt, cảm ơn mọi người đã ủng hộ Zin trong thời gian qua, Zin sẽ cố gắng tạo ra thật nhiều những bộ truyện hay hơn.
Tạm biệt!
12h29'
27-6-2018
#Zin
Edit: zin đã chính thức beta xong fic đầu tiên này của mình, mong nó bớt trẩu lại hicc, và vẫn là cảm ơn mọi người đã ủng hộ zin suốt thời gian qua. Mà chap trên vừa bảo không có ngoại truyện thì bên dưới đã là ngoại truyện, amen, chẳng hiểu lúc đó zin nghĩ cái gì luôn.
22h55p.
11-10-2020.
#Zin.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro