Chap 13: Cảm nhận thứ gọi là tình yêu |end|.
Thời tiết mỗi lúc chuyển biến tệ hơn, thậm chí những hạt tuyết rơi xuống nhanh chóng tới độ Jimin chẳng hề chú ý từ khi nào người cậu đã phủ đầy tuyết trắng chỉ vì chờ một ai đó. Người ấy chẳng xuất hiện, Jimin đành phải bắt xe về nhà.
"Cậu làm gì mà tới giờ mới về vậy?" Mới về tới nhà Hoseok đã lải nhải bên tai cậu, Jimin mệt mỏi chẳng biết làm gì tiếp theo.
"Hoseok..."
"Chuyện gì vậy?"
"Tổng giám đốc công ty mình..."
"Làm sao nữa?" Hoseok là chúa tò mò, vậy nên với những kiểu nói úp mở như vậy rất dễ thành công khiến nó trở nên sốt ruột vô cùng. Nhưng bỗng dưng cậu lại khóc oà lên, ôm lấy bạn mình. Hoseok cũng chỉ ngơ ngác mà vỗ về tấm lưng của Jimin, nhưng có vẻ người của cậu không ổn cho lắm.
"Jimin cậu sốt rồi!!" Hoseok từ lúc đó chỉ tập trung giúp Jimin giảm bớt bệnh tình đi mà thôi, lý do khiến cậu khóc nó cũng chẳng dám hỏi nhưng Jimin lại cũng tự nói ra mất rồi.
"Tổng giám đốc công ty mình là Jungkook".
"Cậu nói gì?" Hoseok từ ngày vào công ty thực chất là chưa gặp giám đốc lớn, chỉ là gặp những người có chức vụ lớn mà thôi, nó cũng không ngờ lại có ngày gặp lại anh. Jungkook anh cho cậu leo cây những một tiếng rưỡi, điện thoại cũng mất. Xem ra số Jimin đen đủ đường rồi.
*
Hôm sau tới nơi làm việc, Jimin lờ đờ mệt mỏi vì đêm qua rất khó ngủ, mãi gần sáng cậu mới chợp mắt được thì đã phải đi làm.
"Cậu sao vậy? Chị thấy cậu rất mệt đó!" Hani quan tâm hỏi thăm Jimin.
"Không sao ạ! Chỉ là mất ngủ thôi, em sẽ sớm làm việc tốt hơn" Jimin mỉm cười nói để cho Hani bớt lo lắng hơn.
"Jimin, cậu được lệnh lên phòng Jeon tổng" Min Yoongi nói với Jimin đầy vội vã.
"Dạ...".
Lại lần nữa bắt gặp ánh mắt không nên thấy, Jungkook ánh mắt như rực lửa đang nhìn cậu như muốn thiêu đốt thân ảnh bé nhỏ trước mắt.
"Jeon tổng..." Jimin lấy một hơi bình tĩnh rồi khẽ lên tiếng.
"Đống giấy tờ hôm qua đâu?" Jungkook giọng trầm kỳ lạ.
"Tôi...để quên ở nhà rồi" Jimin nuốt một ngụm không khí xuống, nhịp tim tăng lên một cách nhanh chóng, Jungkook đập tay xuống bàn một cái mạnh:
"Chẳng phải hôm qua tôi đã bảo không cần rồi sao? Cậu còn cố tình mang đi?"
"Không cần? Tôi không nghe được tin đó" Jimin ngơ ngác chẳng hiếu anh đang nói gì.
"Còn nữa, báo cáo hôm qua cậu làm thật sự cũng chả ra gì!" Jungkook xé nát vụn tập báo cáo Jimin đã bỏ công sức làm suốt đêm.
"Jeon tổng..." Jimin đưa tay ra đầy tiếc nuối, gương mặt buồn rầu cộng với sự thiếu ngủ từ hôm qua khiến cậu mệt mỏi hơn bao giờ hết.
"Loại như cậu...nên nghỉ việc đi".
"Xin lỗi...? Jeon tổng, anh có thể suy nghĩ lại được không? Tôi đã rất khó khăn để vào đây ạ!" Jimin hơi đờ người ra, chuyện cậu vừa nghe, là sự thật hay sao? Jungkook anh vì lý do gì mà lại...? Thực ra Jungkook đã cảm thấy khó chịu khi cậu có tấm hình của anh. À không, đúng hơn chính là việc một chàng trai giữ khư khư bên mình một tấm ảnh của chàng trai khác, có phải hơi kỳ lạ hay không? Jungkook có lẽ anh không kỳ thị, nhưng xảy ra điều đó với anh thì chính anh cũng không thể chấp nhận.
"Muộn rồi, cậu đi đi. Công ty tôi không cần thứ nhân viên như cậu mà là cần nhân tài. Cậu chả được tích sự gì".
"Vậy...từ mai tôi sẽ không đi làm nữa"
"Tốt, dọn đồ và đi đi" anh dứt câu, cậu chỉ vâng dạ rồi từ từ xuống văn phòng dọn đồ mình, dù thật mệt mỏi những vẫn cố gượng cười.
"Em đi đâu vậy ?" Hani thấy sắc mặt cậu thật sự không ổn cho lắm, có lẽ là vì chuyện với Jungkook.
"Em xin nghỉ việc, vì quá mệt ấy mà. Em nghĩ công việc này không hợp với em".
"Jimin, có phải do Jeon tổng không?" Hani nhìn thẳng vào mắt cậu nói, Jimin đắn đo và khẽ giật mình vì sự thẳng thắn và đột ngột của cô.
"Em..."
"Chị biết ngay mà, hắn ta không vừa lòng là y như rằng sẽ có biến. Được rồi, em đi cẩn thận, nhớ đừng quên chị và đừng xoá số điện thoại chị đi đấy" Cho tới phút cuối Hani vẫn rất vui vẻ và cởi mở với cậu, cô ôm nhẹ Jimin vào trong lòng, khẽ xoa nhẹ mái tóc mượt mà của cậu và vỗ về như đứa em nhỏ của chính mình vậy.
"Có điều, em đã xin Jeon tổng rồi, rằng hôm nay sẽ là ngày cuối cùng của em. Chúng ta cùng cố gắng nhé chị Hani!" Jimin mỉm cười nói.
"Ừ, cố lên cậu bé của chị"
*
"Bị đuổi cũng đáng..." Jimin buồn thiu vì ngày cậu rời đi lại là ngày kỉ niệm công ty hoạt động được ba năm. Cậu vẫn luôn tôn trọng quyết định của Jungkook, từ đầu tháng rồi, kể từ khi biết Jungkook có người mà cậu ấy thương, Jimin thật chẳng thể chú tâm vào điều gì thêm nữa, chỉ biết khiến mọi thứ trở nên rối tung thêm mà thôi. Tới tối, trong khi mọi người đang liên hoan cuối tuần vui vẻ thì tại nơi nào đó, có một bóng người nhỏ nhắn đang thu dọn đồ đạc, gương mặt thoáng có chút buồn sâu sắc.
Jungkook vô tình đi qua thấy cậu và các nhân viên khác của phòng đó tụ họp lại nói chuyện, gương mặt cậu buồn bã trông thấy, anh bỗng dưng trỗi lên một cảm giác tội lỗi, nhưng lời nói cũng đã nói, anh không thể rút lại.
"Jimin, nếu em nghỉ việc thì em sẽ làm gì?" Hani luôn là người chị quan tâm xát xao nhất với Jimin.
"Em hả? Chắc lại về quê mà thu hoạch bồ kết hộ bố mẹ thôi" Jimin mỉm cười trả lời còn anh đứng từ phía đó nghe lén được đôi chút, là bồ kết, cây bồ kết, sao quen vậy mà lại chẳng nhớ nổi rằng anh đã tiếp xúc với điều đó ở đâu và từ bao giờ.
"Sẵn đây em có quà cho mọi người, cũng không có gì to tát lắm, chỉ là vài chai sữa tắm hương bồ kết gia truyền nhà em" Jimin đã chuẩn bị cho phòng làm việc toàn bộ ai cũng có phần, hơn nữa có cả cho Yoongi, Seokjin và cả...Jungkook nữa.
"Phiền anh Yoongi đưa cho Jeon tổng giúp em"
"Ồ, được rồi, anh sẽ đưa" Jungkook nghe xong chỉ biết ngẫm lại vài điều, anh có sai lầm khi đuổi cậu đi không? Nhưng nếu giờ rút lại lời nói khi ấy sẽ bị nghĩ rằng anh đang thương hại cho mà xem. Jimin vẫn luôn nở nụ cười tươi cho dù đây là chuyện buồn, và chưa từng một lúc nào than phiền cả.
"Làm phiền anh chị rồi, mọi người ở lại làm việc tốt nhé, em đi đây!" Jimin ra tới cửa thì thấy gương mặt tối sầm lại của Jungkook.
"Jeon tổng...?"
"Tôi đã nói khi chỉ có hai người thì cậu cứ gọi tôi là Jungkook"
"À...Jungkook, cậu sao vậy?"
"Cậu...bảo trọng" Jungkook áy náy thêm một chút, Jimin có thể trách móc anh dù chỉ một câu được không? Tại sao lúc nào cũng cười như vậy? Jungkook anh nữa, lý do gì lại đang dần cảm thấy bản thân có lỗi và nhỏ bé lại, hay...vì Jimin?
"Haha, đương nhiên rồi, tôi sẽ sống cực tốt và không khiến cậu buồn đâu" Nhìn Jimin đi trong màn đêm, có gì đó thúc giục Jungkook đuổi theo nhưng lấy tư cách gì đây? Nghỉ việc thì cậu đã không còn là nhân viên của anh nữa, không thể cậy quyền lực được rồi. Vậy còn có thể bằng cách nào hay sao? Hay có thứ gọi là "tình yêu"?
Là sự thật, hay cảm xúc nhất thời đây?
"Thật mệt mỏi...!" Lời than từ miệng của cả hai mà ra, Jungkook và toàn bộ đồng nghiệp vẫn hướng ánh nhìn Jimin. Cậu vẫn quay lại vẫy tay mỉm cười với mọi người, chỉ là vô tình cậu cảm nhận được thứ chói loà ánh sáng kia chạm vào da thịt cậu rồi. Có lẽ đó chính là một chiếc xe oto, và cảm nhận cuối cùng của cậu chính là mùi tanh máu, tiếng kêu của mọi người, tiếng gào thét của Hani, tiếng Seokjin và Yoongi gọi xe cứu thương, tiếng chàng trai lái xe đâm vào cậu - Kim Namjoon đang xin lỗi, tiếng điện thoại vọng ra giọng Hoseok và Taehyung đang lo lắng và tức tốc đến.
Và...
Tiếng Jungkook nói rằng: "Anh yêu em...".
Hạnh phúc, lúc này cậu đang vô cùng hạnh phúc, có lẽ Jungkook đã nhớ ra mọi điều từ thời sinh viên rồi. Nhưng hình như...
Đã quá chậm trễ rồi...
"Nạn nhân đã tử vọng vào 22 giờ 51 phút ngày 26-6-2018"
"Tội phạm Kim Namjoon đã bị bắt do điều khiển phương tiện gây chết một chàng trai trẻ Park Jimin" Có lẽ cậu đang được chìm trong sự quan tâm của mọi người, dù vậy nhưng cậu vẫn không qua khỏi.
"Cảm ơn mọi người cho tôi biết thế nào là cuộc đời, cảm ơn những người bạn, và đặc biệt cảm ơn cậu, Jeon Jungkook lần cuối tôi vẫn muốn nhắc rằng: tôi yêu cậu, hay...
Em yêu anh, Jeon tổng".
---------End---------
Xin lỗi các rds vì Zin hứa sẽ có H mà lại cho nó thành thanh thủy rồi 🙏🏻. Zin nghĩ kết thúc fic này sớm và sẽ viết fic mới, và chắc chắn sẽ có H nên mọi người đừng ném đá Zin nhé :(( cảm ơn mọi người đã theo dõi, hoàn rồi, chắc không có phiên ngoại đâu, sorry nhưng Zin sẽ cố gắng trau dồi kinh nghiệm để viết hay hơn. Xin chào, cảm ơn và tạm biệt.
22h51'
26-6-2018
#Zin
Edit: thì ra là từ hồi đó đã không thích viết h rồi kkk, nói thật zin không thích đọc h lắm, và cũng không thích viết h. Nhưng mà sớm thôi zin sẽ ra những fic có cả h, cảm ơn mọi người đã chú ý đọc.
22h21p.
11-10-2020.
#Zin.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro