Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

13

  Nam Joon bắt xe đi tìm đúng địa chỉ trên tờ giấy, lòng tràn ngập lo lắng, bản thân sẽ nói gì khi gặp y, xin lỗi vì mình tới muộn hay sao ?

Đứng trước biệt thự to đùng, chỉ có thể thốt lên:
"To vậy....sao dưới quê không có nhà nào to như vầy nhỉ?"

  Gõ gõ cửa, một cô giúp việc đi ra "Ai vậy ?"

"Tôi là bạn của Jimin"

 "Không ai được phép vào thăm cậu ấy, nếu không rời đi tôi sẽ báo cảnh sát"    

"Làm gì mà gắt, tôi rời đi là được chứ gì"

Nói thế thôi chứ Nam Joon đang tính đến việc trèo cửa sau, vòng lại ra sau biệt thự, trèo qua hàng rào, leo lên cửa sổ, nhìn thấy y bên trong cùng một sợi xích dài quanh chân đang cố lết đi khắp phòng

Nam Joon gõ gõ cửa, khẽ gọi : "Jiminie, mình đây"

Y nghe thấy tiếng gọi quen thuộc, cố lết ra phía cửa sổ, bám vào ghế để đứng lên mở, Hiểu Phàm lập tức trèo vào, ôm chầm lấy y, thủ thỉ:
"Jiminie à, chúng ta cùng ra khỏi đây thôi!"

"Không được, anh ấy sẽ phát hiện"

"Chúng ta sẽ trốn đi nơi khác, đến nơi mà chỉ có hai ta!"

"Em đang mang thai con của anh ấy"

''Chúng ta sẽ cùng nhau nuôi đứa trẻ này"

"Anh yêu em!"

"Cái gì cơ?"

''Kim Nam Joon yêu Park Jimin, em nghe rõ chưa ?"-Nam Joon mỉm cười ôn nhu nhìn y

"Nhưng...nhưng..."- chưa để y nói hết câu, Hiểu Phàm đã đặt lên môi y một nụ hôn chan chứa đầy cảm xúc

Cạch
Tiếng cửa mở ra
Túi đồ rơi xuống

"Hai đôi gian phu dâm phụ này còn định hôn hít đến bao giờ ?"-Jungkook mặt đen hơn đít nồi nhìn chằm chằm về phía cặp đôi vừa tình tứ kia

Jimin thấy tình hình không ổn, vội quỳ xuống chân Jungkook cầu xin:"Xin anh, đây là hiểu nhầm thôi"- y liên tục dập đầu xuống đất cho đến khi toé máu, y không thể để liên luỵ tới Hiểu Phàm

Nhưng anh mặc kệ lời cầu xin, dùng chân đá mạnh vào người y, rút khẩu súng tiến về phía Nam Joon

"Xin anh hãy dừng lại, đừng giết anh ấy!!"

Anh mỉm cười đầy ma mị, tiến lại gần, giơ súng về phía trước :"Anh yêu Jiminie à ?"

"Tôi yêu em ấy!"-Nam Joon không hối hận khi nói ra câu này

"Vậy có đánh đổi mạng sống của mình vì em ấy không?"- Jungkook nhìn chằm chằm vào mắt Nam Joon, anh thực sự muốn biết con người này giả tạo đến đâu

"Xin đừng....Nam Joon...chạy đi....hức...hức"-Jimin mặt đẫm lệ quỳ lại phía trên Jungkooj mà dập đầu cầu xin

"JIMINIE, IM NGAY!!"-Jungkook hét lớn

Y im lặng cố ép bản thân phải im lặng nhưng vẫn không ngừng phát ra tiếng nấc

"Có, tôi sẽ đánh đổi mạng sống mình vì em ấy"-nói đoạn Nam Joon nhìn về phía y, mỉm cười ôn nhu

Đoàng

Một thân ảnh đổ rạp xuống đất, phía bụng có rất nhiều máu, hơi thở trở nên căng thẳng, hô hấp khó nhọc

Y cố lết về phía Nam Joon, dùng chút sức lực của mình để nhắc Nam Joon lên đưa anh đi bệnh viện, nhưng bản thân quá yếu đuối, y khóc:"Đừng mà..."

"Cậu bé của tôi, chúc em một đời bình an vui vẻ"-Nam Joon vẫn mỉm cười ôn nhu nhìn y...kể cả...đây là thời khắc cuối cùng

Nôn một ngụm máu tươi, Nam Joon trút hơi thở cuối cùng rồi ra đi mãi mãi

  "Nam Joonie!!!"-y hét lên đầy thống khổ

Anh cắn răng, thật không cam tâm,y đã nói là sẽ yêu anh trọn đời trọn kiếp...nhưng y lại bỏ anh, y nói sẽ không yêu ai khác...mà giờ lại yêu cái gã này, vừa nghèo vừa xấu, không xứng đáng có được y
(Sứa: ê ê, Nam Joon con tui đẹp trai ngời ngời nha, còn hơn ai đó. *Phương Hàn đen mặt*)

  "Tình tứ ghê ha, còn gọi nhau thân mật như vậy mà em dám nói là không yêu ai khác trừ anh, đúng là đồ điếm, bộ không có ai dạy à ?"-buông những lời cay nghiệt xong Jungkook lại càng cảm thấy hối hận  

 (Jungkook: *đáp tiền vào mặt SỨA* "tôi muốn làm chuyện đó với Jiminie, nhớ viết hay vào")  

"Ờ đấy, tôi đéo có ai dạy đấy, thì làm sao, kẻ như anh sao hiểu được cảm giác của một con điếm đéo có cha mẹ dạy bảo ? Hay là anh làm mẹ tôi đi"

"Bảo bối...anh lỡ lời..."-Jungkook rất muốn nói thế...nhưng cái tôi quá cao, anh cười
"Haha, hư thì phải phạt"

Anh búng tay, lập tức có một đám người đi vào phòng dọn dẹp cái xác
"Các người mang Nam Joonie của tôi đi đâu??"

Anh bồng y lên, mang sang phòng bên cạnh, ném y xuống giường

"Đau...ditme, anh đéo biết nhẹ nhàng tí à???"

"Anh lại nhớ cơ thể em rồi"

Nước mắt y chảy xuống, ướt đẫm hay bên má , tưởng anh đem lòng yêu mình, nhưng hoá ra là anh yêu cơ thể này, vậy thì...thân xác này... tôi tặng anh

Anh đè y xuống giường, hôn tới tấp lên từng tấc da thịt trên người y, rồi ngẩng đầu lên nói :"Đúng là trời sinh ra để câu dẫn đàn ông mà"

Nói xong, Jungkook dùng ngón tay đâm thẳng vào tao huyệt đã ướt đẫm khiến y cong mình lên
"Aaa..."

Vươn lưỡi đến ngậm lấy nhũ hoa trước ngực,sau đó mút mạnh

Bị cảm giác vừa lạ lẫm vừa quen thuộc làm cho đầu óc như lơ lửng, nhũ hoa thì bị gặm, tao huyệt bị Jungkook khuấy lộng

Côn thịt của Jungkook đã căng cứng, nhưng anh vẫn cố kiềm chế, anh muốn một lần nữa nghe thấy tiếng y van xin anh đâm vào, muốn nó chôn sau trong cơ thể y mà bắn

Tao huyệt bị ma sát đến ửng đỏ đầy dâm dịch theo bờ mông chảy xuống ướt nệm giường

Đến lúc này, y không chịu được nữa, cố ưỡn cao mình lên để ngón tay của anh có thể chạm vào sâu hơn

Nóng quá
Muốn thứ gì đó thật thô...to đâm vào trong

Bất giác mở rộng chân thành hình chữ M như mời gọi người đâm vào

"Cầu xin tôi đi!"

Mắt y lúc này đã mờ đục, khó khăn thốt lên:"Muốn..."

"Muốn gì cơ"- anh giả vờ không hiểu

"Muốn...côn thịt...đâm vào...bắn tinh"

"Sao không nói sớm, nó đợi em từ nãy đến giờ đấy"

Anh xé áo y, buộc chân y với cột giường thành hình chữ V, tao huyệt ướt đẫm dâm dịch phơi bày trong không khí, không ngừng run rẩy câu dẫn anh

Anh đứng dậy, lấy dương cụ giả, tách hai cánh hoa ướt nhẹp của y ra hai bên sau đó mạnh bạo đâm cây dương cụ vào sâu bên trong tao huyệt chật hẹp

"Lẽ nào nó không đủ thoả mãn em ?"Jungkook cười ma mị

  SM+H kéo dài 2-3 chương. Ai hóng ?

Có vẻ không ai nhớ mình :((
------------------------------------------------------  

Sứa cho Joon chết hơi sớm !!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro