Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

31. Tiếng lòng của Jimin

[Jimin]

Trong tiềm thức của tôi, Jeon JungKook là tên ngốc cứng đầu nhất thế giới. Cậu ấy vẫn luôn kiên định theo ý kiến của mình và chỉ nghe lời khuyên của một mình tôi, vì vậy mới là một tên vừa ngốc vừa cứng đầu.

Nhưng mà tên ngốc cứng đầu này, dạo gần đây vì tôi mà gặp nhiều chuyện như vậy. Nhìn cậu ấy khóc nấc lên một mình trong căn phòng tối đen, rất lâu rồi tôi mới có cảm giác đau xót tới như vậy, trái tim quặn thắt tới nỗi dường như không thể thở nổi. Tại sao JungKook lại phải đối mặt với những thứ xấu xa như vậy chứ? Cậu ấy vốn dĩ nên được hạnh phúc hơn cơ mà? Tôi luôn tự đặt những câu hỏi như thế cho chính mình, liệu tình yêu này có gì là sai?

Có vài việc tôi luôn giấu cậu ấy, vài việc kiểu như thỉnh thoảng có vài cô gái đột nhiên tới gặp tôi và nói bản thân đã lên giường với Jeon JungKook rồi, đưa cho tôi một tấm ảnh và nói đó là bằng chứng. Mỗi lần như vậy, tôi phản bác lại đến chán ngắt rồi.

- Là Jeon phu nhân phái cô tới phải không?

- Sao anh lại nói thế?

Tôi đưa ngón tay trỏ lên miệng, ra hiệu đối phương đừng nói thêm gì rồi lại gõ nhẹ lên cạnh bàn đếm tới năm, quả nhiên có tiếng chuông reo lên, tôi cố tình ấn loa ngoài để cả người đối diện cùng nghe thấy.

- Xin chào xin chào ~ Kookie gọi Jiminie nghe rõ trả lời!!! Công ty chúng tôi xin thông báo anh đã may mắn trúng thưởng một phiếu quà tặng từ cửa hàng kem lúc sáng anh ghé mua, phiếu quà tặng tối nay được mời đi ăn lẩu một bữa, có hứng thú không nào?

- Này, Jeon JungKook. Anh hỏi em một chuyện.

Có lẽ vì giọng nói đột ngột nghiêm túc của tôi khiến đối phương có chút sợ hãi, tôi có thể nghe ra được.

- Sao... sao thế?

- Gần đây em có lên giường với ai không?

Không ngoài dự đoán, đầu dây bên kia bỗng chốc giật nảy lên cuống cuồng thanh minh.

- Nói gì vậy?!! Lần lên giường cuối cùng là vào hai tháng trước với anh mà!!! Anh thừa biết bây giờ ngoài anh ra thì em không "cứng" được với ai, hỏi thế nghĩa là sao?

Tôi chỉ đành cười bất lực, vốn dĩ chỉ cần phủ nhận là được rồi ai ngờ người kia còn nhớ rõ lúc nào làm chuyện ấy nữa. Cuối cùng đành nói qua loa vài câu rồi cúp máy. Cô gái kia vì thế cũng ra về trong sự xấu hổ.

Mánh khoé nhằm chia rẽ lực lượng này của Jeon phu nhân căn bản không sử dụng được với mối quan hệ của chúng tôi. Sau buổi tối hôm đó ở London, tình yêu này càng ngày càng gia cố thêm sự tin tưởng, nếu chỉ dựa vào vài cái ảnh được cắt ghép tỉ mỉ thì nhìn có thật đến mức nào thì tôi biết nhóc cứng đầu kia cũng không có gan để làm vậy. Tôi biết để đạp đổ bức tường bảo vệ dày hơn cả bức tường Berlin trong thế chiến thứ hai của tôi thì JungKook còn bỏ ra công sức nhiều hơn cả Liên Xô nữa, cậu ấy sợ nhất là lúc tôi tức giận nên mấy chuyện như có người khác bên ngoài, nhóc ấy không dám làm đâu.

Tôi luôn nhìn JungKook như một đứa trẻ to xác, nhìn cậu ấy từ bé xíu cho tới lúc trưởng thành, dù có học vị cao tới đâu cũng vẫn chỉ là đứa trẻ cần được yêu thương. Gần đây, tôi lại nhận ra mình phải cậu ấy nhận theo một khía cạnh khác, rằng thời gian và áp lực cuộc sống đã cướp đi vẻ vô tư của JungKook ép cậu trở thành một người đàn ông trưởng thành gánh vác hết thảy trách nhiệm của cả gia tộc lên vai dù bản thân tôi mới là người nên chịu đựng những điều ấy. JungKook vì tôi mà đánh đổi tất cả, vì vậy mỗi ánh nhìn của cậu ấy lại càng thêm vẻ chua xót hơn.

JungKook ở công ty dù không bị chèn ép về mặt công việc nhưng lại giống như đang bị tra tấn tinh thần vậy. Mà lời nói ác ý thì có thể giết chết một người bất cứ lúc nào. Tôi làm sao có thể ngồi yên mà nhìn được?

- Huyng, em đang có trong tay lịch sử đen của một số cổ đông, giúp em chuyện đó được không?

Tôi gửi toàn bộ file cho Min Yoongi, anh ấy hiện tại đã lên chức phó tổng rồi, mọi việc nếu giao cho anh ấy làm thì không còn lo lắng gì nữa.

- Không định trả tiền công gì à?

- Thực ra em cũng có video camera lúc Jung Hoseok dẫn phụ nữ đến khám thai ở...

- Mày nộp ngay đây!

Cách một màn hình điện thoại mà tôi vẫn còn tưởng tượng ra bàn tay nắm chặt nổi lên toàn là gân xanh của anh ấy, đáng sợ quá đi.

- Anh đồng ý trước đi đã!

Cuối cùng dưới sức ép của tôi thì Min Yoongi cũng phải miễn cưỡng ngồi tăng ca xử lí tài liệu và nghĩ ra kế hoạch đối phó mấy lão cáo già chỉ nhăm nhe công kích đòi đá JungKook xuống ghế nhân viên.

Thực ra cũng không phải Jung Hoseok "một chân đạp hai thuyền" gì, chỉ là anh ấy đưa chị gái đến khám thai định kì mà thôi. Min Yoongi rất ít khi bị mắc bẫy, chỉ là cứ dính đến tình yêu là IQ trở về số 0 ngay lập tức, ai cũng không ngoại lệ.

Tôi thở dài nhìn hồ sơ bệnh án xếp thành chồng lớn trên bàn, lại thêm cả tư liệu trên máy tính. Làm bác sĩ chính là như vậy, mỗi ngày đều trải qua một cách vô cùng áp lực nhưng cũng thật may mắn khi chỉ cần gắng gượng làm bác sĩ phẫu thuật duy nhất trong vòng gần một tháng thì cấp trên nhận lệnh điều thêm một đội bác sĩ tình nguyện khác tới. Hiện tại dù vẫn rất bận nhưng ít nhất là còn chút thời gian quan tâm tới bạn trai nhỏ ở nhà. Mà bạn trai nhỏ của tôi dường như sắp chịu không nổi rồi, phải ở cạnh cậu ấy thôi.

Tôi vô thức mở điện thoại ra, một loạt những tin nhắc công kích xuất hiện tràn ngập cả hộp thư, đang định ấn tắt chuông thì đột nhiên tiếng tin nhắn lại không kêu lên nữa. Tôi ấn vào trang cá nhân của mình, nhìn xuống dưới phần bình luận, hoá ra họ không chĩa mũi dao vào tôi nữa chính là do Ryeo Woon Young đã đứng ra chịu trận rồi.

woonyoung.1110 Trước khi muốn bênh vực ai đó thì hãy học cách tôn trọng người khác trước.

Chưa dừng lại ở đó, bên dưới vẫn còn một bình luận nữa rất nhanh liền được đẩy lên trên.

taehyung.3012 @woonyoung.1110 Jeon JungKook và Park Jimin lúc nào cũng ngó lơ lời mời đi chơi của chúng ta, để họ bị mắng đi!

Rất nhanh sau đó họ đã biến một bãi chiến trường trở thành sân khấu hài kịch, họ vẫn như vậy, chẳng thay đổi chút nào, chỉ là chưa thấy họ phối hợp ăn ý tới thế này thôi, nếu là cùng phàn nàn về hai người chúng tôi thì bọn họ luôn là số 1. Rõ ràng có được họ làm bạn là món quà tuyệt vời nhất mà thượng đế ban tặng rồi.

Tôi quay lại nhìn thân hình vẫn đang chìm sâu vào cơn say của người kia, khẽ xoa nhẹ hàng lông mày của cậu ấy. Tại sao đến lúc ngủ rồi vẫn không thoải mái vậy? JungKook, buông bỏ phòng bị một chút thôi có được không?

Nhìn một lúc rồi lại nhẹ nhàng lật chăn chui vào nằm xuống cạnh cậu ấy, cánh tay kia lúc nào cũng trong tư thế sẵn sàng để tôi gối lên, tôi nằm gọn trong lòng cậu ấy như một thói quen từ lâu, ôm ấy đối phương cùng chìm vào giấc ngủ.

JungKook bây giờ to lớn hơn rất nhiều rồi, cậu ấy có thể nhấc bổng tôi lên một cách dễ dàng hay gói chặt tôi vào trong lòng không cho vùng vẫy. Tôi dựa vào cậu ấy, cậu ấy dựa vào tôi, một mối quan hệ cộng sinh không tài nào tách rời.

Nếu những suy nghĩ tiêu cực giống như không có tôi thì mọi chuyện sẽ tốt hơn của một lúc trước mới xuất hiện thì ngay lập tức đã bị một suy nghĩ ích kỉ khác đã đè nó xuống. Tôi không thể tưởng tượng nổi nếu một ngày bản thân phải sống mà không có cậu ấy, từng khung cảnh tươi đẹp nhất đều chỉ còn lại trong kí ức, con đường phía trước bao nhiêu là khó khăn thế mà phải cô độc đi một mình. Tôi không chịu được, JungKook đã đeo nhẫn lên bàn tay này từ năm năm trước, mặc định cho tới tận bây giờ vẫn chưa từng thay đổi thì chỉ có cậu ấy mới có quyền từ bỏ.

- Xin lỗi, là do anh tham lam, tham lam muốn có em bên cạnh cả một đời, làm em trai và cả người yêu nữa.

JungKook có thể không cảm nhận được hết, hoặc chính cậu ấy cũng không dám chắc rằng tôi có yêu cậu ấy nhiều như cậu ấy nghĩ không. Nhưng dù thế nào, Jeon JungKook cũng phải tin.

"Anh thương em, hơn tất cả mọi thứ anh có". Ngay cả khi tôi không có gì thì JungKook sẽ là tất cả của tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro