sidestory 9: sinh nhật.
Hôm nay là ngày sinh nhật của Park Jimin.
Hắn đã từng nói rất nhiều lần rằng với hắn sinh nhật chỉ là một ngày bình thường như biết bao ngày khác, nhưng đối với chồng của hắn thì sinh nhật Jimin chính là dịp có thể nói là đặc biệt nhất trong năm, ngày mà chúa trời đã đem Jimin đến, xinh xắn và toàn vẹn xuất hiện giữa cuộc đời đầy những mảng tối loang lổ của họ Jeon.
Hôm nay gã đặc biệt xin nghỉ tại quán, Jungkook đã dành hẳn một ngày để đưa Jimin đi chơi vài vòng Seoul, nào là đi trung tâm thương mại mua quà sinh nhật, đi ăn vặt ở quán dồi nướng, cuối cùng gã đã đưa hắn đến một đồng cỏ phía tít ngoại ô thành phố, nơi có không gian riêng dành cho những cặp đôi tới hẹn hò, trao duyên... tâm sự.
Jungkook đặc biệt thuê một chiếc xe đạp màu tím, giỏ xe đựng một bó hoa nhí màu vàng nhạt, xe đạp đôi xinh xắn với tay cầm màu xanh da trời, hai bọn họ một lớn một nhỏ nắm tay nhau, tung tăng đến bên cạnh chiếc xe vừa mắt và ưng ý nhất.
- Jimin, ngồi trước đi.
Gã dắt tay Jimin đến ghế phía trước, giữ xe giúp hắn ngồi hẳn lên rồi mới trở về ghế sau lấy đà đạp nhẹ, chiếc xe chậm rãi lăn bánh trên một con đường đất phẳng lì vì nhiều người đi lại, hai bên là những rặng hoa màu hồng phấn tràn cả ra, Jimin mãn nguyện co chân tận hưởng gió trời, phần của hắn là quyết định lối đi còn gã thì chuyên tâm đạp chiếc xe phi trong gió chiều lồng lộng. Jimin cười vang, khúc khích vươn tay đón từng cơn gió lặng thinh trườn trên mái tóc, Jungkook nhìn tình yêu của gã, bật cười.
- Jimin, happy birthday... happy birthday tình yêu của đời em.
Jimin ngoái đầu cười tươi nhìn gã, nụ cười xinh đẹp đến nao lòng, cái nụ cười tươi tắn, cái nụ cười với đôi mắt hẹp như sợi chỉ cong lên, nụ cười đã gieo vào lòng Jungkook cả trời thương nhớ.
- Jungkook ơi, không khí tuyệt vời nhỉ?
- Tuyệt vời như anh.
Jimin cười ngại, Jungkook dù có là em trai, người yêu, hay là chồng hắn thì đều ngọt ngào như thế, phần tình cảm chưa từng nguội lạnh khiến bọn họ hạnh phúc giữa mảng trời ráng chiều tím phớt.
Jimin của Jungkook, mãi mãi xinh đẹp, mãi mãi khoẻ mạnh, Jimin của Jungkook, mãi mãi đáng yêu, mãi mãi vui vẻ, Jimin của Jungkook, trọn đời hạnh phúc.
- Jimin này, em thích không khí này quá, nó khiến Jimin trở nên thật ngọt ngào và em yêu điều đó.
- Còn anh thì yêu em.
- Jimin ssi, em ước rằng em sẽ có thể thay anh chịu đựng mọi thứ, dạo này em bận bịu quá, chắc anh đã rất cô đơn.
Jimin mỉm cười.
- Jungkookie, anh lại ước rằng anh và em sẽ không bao giờ phải chịu đựng điều gì, hôm nay là sinh nhật anh mà, anh sẽ ước điều đó...
Jungkook vừa đạp xe, vừa ngắm alpha của mình ngây thơ cất lên những tiếng rộn ràng, mái tóc lơ phơ thoảng nhẹ trong gió chiều cùng chiếc áo sơ mi màu nâu sữa, Jimin lúc nào cũng vậy, không bao giờ chỉ nghĩ cho mình, Jungkook hơi buồn.
- Jimin, hôm nay đừng nghĩ cho ai cả, hãy chỉ nghĩ cho anh thôi, có được không?
Jimin lắc đầu.
- Vậy nếu là em, em có chỉ nghĩ cho một mình em không?
Đúng nhỉ? Sẽ chẳng bao giờ có chuyện Jungkook bỏ hắn lại phía sau, hoá ra, đấy là tình yêu, tình thương.
- Em không..
- Anh cũng vậy, anh cũng không thể nghĩ cho riêng mình, từ khi có em, anh chưa bao giờ quên em, Jungkook à, cũng đừng quên anh nhé?
- Jimin, em hứa.
Jimin nghe xong, cười tươi như hoa rồi cúi mặt, thở dài.
- Jungkookie, có bao giờ em nghĩ đến chuyện... chúng mình có con chưa?
Jungkook hơi bất ngờ, chân ngừng đạp, chiếc xe dừng lại trước một đồng cỏ xanh, Jungkook gạt chân chống, bước xuống đứng bên cạnh hắn, vươn tay chạm vào đôi tay run rẩy đặt trên tay cầm, Jungkook tươi tắn.
- Jiminie, đi cùng em.
Gã đưa Jimin lên đồng nội, gió đưa làm những ngọn cỏ xanh mởn rung rinh, Jungkook buông tay, cởi dép đặt vào hai khoảng trống, cẩn thận giúp Jimin ngồi xuống, hắn trầm trâm bó gối nhìn lên bầu trời, Jungkook ngả người ra sau, chống tay tận hưởng mùi sồi thơm thoang thoảng trong không khí.
- Jungkook?
Jimin run rẩy, giật thót mình khi cảm nhận được một bàn tay lớn di chuyển trên bả vai.
- Jiminie, anh biết mà, em luôn khao khát điều đó.
Jungkook được nghe thấy một cái thở phào, Jimin nhắm nghiền mắt, ngả người ra sau dựa hẳn lên ngực người lớn hơn mình.
- Anh cũng muốn được làm bố.
- Em cũng vậy, cũng muốn làm bố của con anh.
- Này...
Jimin nổi đoá vì trò chọc ghẹo của Jungkook, gã ôm lấy hắn, thủ thỉ.
- Em sẽ cố gắng tìm một bác sĩ thật tốt, sẽ nhanh thôi...
Jimin không đáp nữa, hắn gật đầu nhìn lên bóng chiều buông dần, chút ánh chiều từng bước gặm nhấm đường chân trời ngả tím đặc, bình yên, hắn thấy bình yên.
- Mẹ bảo lát nữa về nhà ăn cơm đấy, em cũng tính xin mẹ mình ra ngoài ăn nhưng mà dẫu sao cũng là sinh nhật con của mẹ mà, em đã nghĩ nếu bé con nhà mình mà xin tổ chức bên ngoài, có lẽ em sẽ buồn lắm. Jiminie có nghĩ thế không?
Hắn gật đầu cười nhẹ, cái tủm tỉm trước vài lời bộc bạch ngây thơ của họ Jeon, quả thực là tình yêu khiến người ta nghê ngốc trong từng chiều suy nghĩ, đến cả ảo mộng, cũng phải là ảo mộng cùng nhau...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro