Chương 5 (H)
"Anh đừng nói bậy. Tôi là con trai....mau thả tôi về, anh dám làm gì tôi... tôi sẽ báo cảnh sát... "
"Bảo cậu tìm hiểu tôi đã tìm chưa. Cậu nghĩ cảnh sát sẽ tin cậu à. Được tôi chọn trúng đã rất may mắn rồi, hiện tại không cần giả ngây thơ... "
Trịnh Hạo Thạc trố mặt nghe lời vô lí kia, khoảnh khắc không tin được thân thể đứng lên tự mình tìm đường thoát.
Cậu đã nghe bác Ngô nói, khẩu vị người này chính là nam nhân, một khi muốn gì là phải có....
Càng nghĩ càng thấy nguy hiểm chân cứ thế hướng cửa phòng.
"Đứng lại... "
Tuấn Chung Quốc nhanh tay ôm eo nhỏ Trịnh Hạo Thạc ném lên giường, cứ thế đè cậu xuống hai chân khóa hai bên eo cậu.
"Anh muốn làm gì. Đồ biến thái. Có ai không, cứu tôi... "
"Gọi to một chút. Nơi này là địa bàn của tôi, ai dám xen vào. Ngoan ngoãn nghe lời, chơi xong tôi không ngại trả tiền cho cậu đâu.. "
Trịnh Hạo Thạc mặc sức vùng vẫy, nhưng là sức lực yếu kém cộng thêm vừa nãy bị chụp thuốc mê cuối cùng chốc lát liền bị người phía trên xé toạc cả áo thun ra.
"Đê tiện. Anh biến thái, buông tôi ra....đồ vô sỉ... "
Trịnh Hạo Thạc la hét giẫy giụa, hoảng sợ tột cùng nhìn bàn tay kia sờ soạng cậu, thấy người kia vươn lên vuốt ve trên mặt liền hung dữ hé miệng cắn mạnh vào tay anh ta.
"Chát"
Sức lực không lớn, nhưng cái tát của Tuấn Chung Quốc khiến một mảng da của Trịnh Hạo Thạc đỏ lên đáng thương.
"Dm. Dám mắng tôi còn dám cắn tôi. Cậu là giả bộ thuần khiết hay là lá gan quá lớn... "
Tuấn Chung Quốc vừa bạo lực nói chuyện lại đáng sợ, Trịnh Hạo Thạc một thoáng nằm im tim lại đập loạn như muốn bổ ra ngoài.
"Buông tôi ra...sao anh lại làm thế....thả tôi ra....cầu xin anh.. "
"Cầu xin vô ích. Chỉ là một đêm lên giường....làm tôi hài lòng không chừng lại được tôi sủng.. "
"CON MẸ ANH....tôi không phải trai bao, nam kỹ....anh ỷ mình là xã hội đen muốn là làm sao....thả tôi ra...đồ biến thái..."
"Chát"
Không ngần ngại lại vung thêm một cái tát, Tuấn Chung Quốc có chút bất ngờ nhìn người phía dưới. Không ngờ sống đến nay mới có một nam nhân vì giữ trinh mông lại dám mắng anh như thế. Hay là cậu ta chưa biết anh là ai.
"Xem ra cậu thích tôi bạo lực. Bất quá thật tốt. Chơi xong đêm nay tôi liền một súng tiễn cậu đi vậy..."
Nói xong câu này, Tuấn Chung Quốc nhanh nhẹn cởi quần Trịnh Hạo Thạc vứt xuống. Thấy cổ khí lạnh trống trãi phía dưới Trịnh Hạo Thạc đảo mắt nhìn xuống liền bị dọa cho hoảng hốt. Đây thực sự là định cưỡng hiếp cậu.
"Anh muốn làm gì. Dừng lại. Đừng mà....ưm.. "
Tuấn Chung Quốc thoáng cái thoát y, không nhẹ nhàng đem môi lưỡi ma sát lên lồng ngực phía dưới, răng day dưa trêu đùa nụ hoa mẫn cảm.
Trịnh Hạo Thạc giật thót cảm nhận bàn tay to lớn sờ soạng xuống hạ thân, liền hoảng sợ kêu gào, giãy giụa.
"Buông tôi ra....không...đừng chạm vào nơi đó....đừng...ah...ưm... "
Một ngón tay đâm thẳng vào hậu huyệt bắt đầu khuyếch trương, ma sát một hồi lại tăng thêm số ngón. Trịnh Hạo Thạc cong người rên tha nức nở, hai chân kẹp chặt từ chối lại bị nam nhân phía trên tách ra xấu hổ mở rộng càng lộ ra mật huyệt đỏ hồng xinh đẹp.
"Uh..rút ra...anh làm....dừng lại. Xin anh...."
Lần đầu rơi vào tình trạng này, lại cảm thấy bản thân thật đáng thương. Trịnh Hạo Thạc ra sức vùng vẫy lại càng bị ép chặt kìm cập.
Tuấn Chung Quốc không thích nói nhiều, biết cậu là xử nam nhỏ hẹp mới nhân từ làm chút việc bôi trơn nới lỏng, đến cuối thấy Trịnh Hạo Thạc mặt mày đỏ ửng kèm theo hoảng sợ, dục vọng căng tràn xoa xoa vài cái trực tiếp sát nhập mật huyệt.
"Áh..đau...lấy...lấy..ra nhanh...ưm...đau quá.... "
Rất chặt vừa chỉ vào phân nửa mà người phía dưới đã hét ầm như thọc tiết, Tuấn Chung Quốc nhăn mày lần nữa nhấp thẳng một đường tiến vào.
Trịnh Hạo Thạc đau đớn xé rách thấu tận trời xanh nhắm chặt mắt đổ lệ.
Tuấn Chung Quốc thoải mái hừ nhẹ không màng cảm nhận bắt đầu di chuyển. Thứ anh quan tâm chỉ là khoái cảm bản thân, lại nhìn cậu ta lúc này đau đớn lại mê người đến vậy, bất ngờ trướng thêm một vòng ra sức động.
"Đừng.. Đừng động. Đau quá...cầu anh đừng..ưm....đau....đừng di chuyển mà......hức.... "
Càng cầu xin, bộ mặt càng câu tình...Tuấn Chung Quốc càng di chuyển hông mạnh bạo. Lần đầu mới có lại xúc cảm hiếm thấy, không hề giống bọn tình nhân mà anh đã chơi qua. Tuấn Chung Quốc nghe tiếng rên kia thân dưới luận động như máy. Càng ngày càng nhanh
Trịnh Hạo Thạc chính là lần đầu bị cường bạo cộng thêm việc khuyếch trương hoa loa của Tuấn Chung Quốc nổi đau hạ thân xộc lên mạnh mẽ, tựa hồ đau đến muốn chết đi.
"Khốn kiếp. Mau rút ra...ưm...đau quá...tôi..tôi sẽ kiện... Á. Á...ah...ưm"
Càng ngày âm thanh mắng chửi càng nhỏ, nối tiếp chỉ còn tiếng rên bất đắc dĩ. Một chốc nào đó Trịnh Hạo Thạc mơ hồ ngửi thấy mùi tanh. Có thể biết được nơi đó bị anh ta cường bạo đến chảy máu.
Tuấn Chung Quốc không lạ gì việc đâm người đến ra huyết kia, việc anh chỉ nghĩ đến bản thân đêm nay quả thực chọn trúng người có thể làm mình thỏa mãn. Môi nhếch đường cong đem hạ thân người này đâm chọt đến sưng đỏ.
Nếp nhăn nơi cúc huyệt như cánh hoa hiện tại bị cự vật hung dữ to lớn uy đến căng tràn. Cảm giác trướng từ trong thân thể khó chịu Trịnh Hạo Thạc nhăn mày cổ họng khàn đặc la hét cũng khó khăn, chỉ biết trừng mắt kiên nghị chút sót nhỏ nhoi ném cho Tuấn Chung Quốc
Tuấn Chung Quốc đương nhiên cảm nhận ánh mắt trừng hỏa kia, nhưng bỏ mặc chỉ thấy thân thể sung sướng hài hòa. Nơi giao hợp đỏ nóng bị kích thích dâm tràn ra chất dịch mê loạn thấm ướt cùng máu ra ga giường trắng xóa.
Nói đến chuyện này, những nam nhân lúc trước bị Tuấn Chung Quốc chọn trúng được anh triệu đến chính là trước một bước chuẩn bị cho cơ thể sạch sẽ, khuyếch trương đầy đủ bày ra bộ dáng xinh đẹp lấy lòng Tuấn Chung Quốc.
Làm tốt thì một đêm một bước thăng hoa, ngược lại thì chỉ còn đường thăng thiên.
Thân phận Tuấn Chung Quốc thế nào ai nấy đều kiêng dè.
Nhìn lại người phía dưới lại bày ra bộ mặt khổ sở, răng cắn môi, tay nắm chặt ga giường, biểu cảm chính là hoảng sợ pha chút không cam tâm.
Điều đó có là gì, chẳng thể làm thay đổi tốc độ kia...Tuấn Chung Quốc di chuyển như cũ đâm chọt cúc huyệt đỏ sưng đến đáng thương.
Tay không ngại sờ sẫm ngắt véo đầu ngực nhỏ. Động tác này làm ai kia cong mình khêu gợi, bất quá Tuấn Chung Quốc thích như thế.
Từ la hét, mắng chửi rống giận cho đến chỉ còn tiếng rên nỉ non. Từ ánh mắt có thể giết người cuối cùng lại nhắm hờ mông lung tầng nước mắt, duy có tốc độ ngày càng nhanh hơn như tiến về đích đến, Tuấn Chung Quốc hừ mạnh phóng ra bạch dịch tận sâu bên trong. Lần nữa Trịnh Hạo Thạc cong người hét lên một tiếng rồi ngất đi.
Đêm nay không ngờ chính bản thân lại trải qua loại chuyện khủng khiếp này.
Tuấn Chung Quốc sức khỏe cường tráng, gục xuống nhắm mi mắt gần năm phút đến khi cơ thể không chịu được anh đứng dậy lần thứ hai bước vào phòng tắm. Là người thích sạch sẽ nhưng đây có thể xem là biện minh cho việc thấy dáng vẻ người kia bị anh làm đến ngất đi, gương mặt còn ửng hồng mê người ai biết được dục vọng lại nổi lên thì sao.
Không muốn khen nhưng đêm nay quả thực anh rất hài lòng. Tuy có hơi không biết điều cùng bị dọa cho sợ hãi nhưng tư vị người này quả thực rất đặc biệt.
Tuấn Chung Quốc rút ra một tờ séc đặt cạnh bên mặt Trịnh Hạo Thạc rồi khoác áo quay đi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro