
5
Yoongi không gặp phải biến cố gì kể từ thời điểm đó, nhưng thế không đồng nghĩa là em đã thoát khỏi cạm bẫy.
Bởi vì nó xảy ra vào một tuần hiếm hoi nhóm trống lịch trình, Taehyung gặp vấn đề với việc Jimin đi gặp gỡ bạn bè vài hôm. Seokjin và Hoseok về thăm gia đình, còn Namjoon ngày này qua ngày khác đi xem triển lãm mới tại các viện bảo tàng hoặc đạp xe dạo phố.
Người ưa ru rú một chỗ như Yoongi thà ở nhà hơn. Jungkook có cái tánh tương tự người anh thứ, cũng tán đồng. Taehyung trở nên dính người khi tên bạn thân nhất của hắn vắng mặt. Hắn bám chặt Yoongi mà tìm kiếm sự an ủi. Yoongi thấy không phiền khi Taehyung ngồi sát rạt mình trên sofa lúc xem TV, hoặc gối đầu trên đùi em mà cười ha hả trước mấy video ngớ ngẩn hắn xem được trong khi em làm việc bên laptop. Em không phiền đâu, chỉ có chút đỉnh khi Taehyung năn nỉ xin phép được ngủ trên giường em. Namjoon vẫn chưa về, còn Seokjin thì đi mất nên anh với hắn đều chỉ còn một mình trong phòng. Jimin cũng không có mặt bầu bạn với Taehyung. Yoongi đồng ý để được buông tha và trông thấy chàng vocal vui vẻ nhào lên giường mình xem ra cũng không tệ lắm.
Sau đó Jungkook phàn nàn rằng nó cũng không muốn ngủ một mình, và việc hơn một nửa số phòng ngủ đã trống làm nó bồn chồn thao thức.
"Giường của anh không đủ lớn cho ba người..." Yoongi lầm bầm.
"Chúng ta có thể ôm ấp nhau!" Taehyung kêu lên, chưa gì đã rúc vào gối của Yoongi, "Không ai nên bị bỏ lại một mình hết."
Yoongi chắc chắn tận hưởng việc một mình và em không muốn ngủ chung giường với... không, Jungkook đã không làm bất cứ điều gì trong nhiều tuần nay. Nó và Yoongi đã thân thiết trở lại, nó là một thành viên đáng quý trong nhóm. Điều tối thiểu Yoongi có thể làm chính là đảm bảo hai đứa út có một đêm nghỉ ngơi thật tốt.
"Được rồi." Em thở dài và Jungkook cười rạng rỡ, nhanh chóng leo vào sau người kia. Nó chừa khoảng trống ở giữa, nghĩa là Yoongi sẽ nằm giữa họ. Điều đó khiến Yoongi hài lòng vì em thích được sưởi ấm khi ngủ. Việc này cũng không tệ đến vậy.
Lúc đôi mắt em nặng trĩu sắp sửa chìm vào giấc ngủ, thì hông em bị chạm vào. Em đang nằm đối diện với tấm lưng của Taehyung, hai cánh tay chèn giữa chân. Bàn tay trên hông em siết những ngón tay lại, Yoongi cắn lưỡi giữ im lặng.
"Hyung," Jungkook thì thầm, ghé sát tai em, "Hyungie." Có một sự vui vẻ rõ ràng trong giọng điệu của nó.
Yoongi hốt hoảng, mắt nhìn chằm chằm vào lưng Taehyung. Em có nên giả vờ ngủ nữa không? Hoặc có thể cho Jungkook biết em đã tỉnh và chuyện kia sẽ không xảy ra nữa. Em ngoái đầu lại, ra vẻ thẳng thừng, "Sao Kook? Có chuyện gì à?"
Nụ cười trên gương mặt Jungkook kéo dài, gần giống như nụ cười nó có hồi nó bước sang mười chín tuổi. Nhưng nụ cười thay vì mang nét trìu mến, thì nó lại có vẻ... hăm dọa.
"Hyung," Jungkook nắm lấy cánh tay Yoongi, lật em nằm ngửa và co chân em lên mà chen vào giữa chúng, "Thật tuyệt khi thấy anh thức."
"J-Jungkookie," Yoongi ghét cái điệu bộ lo lắng của mình, "Em đang làm gì vậy?" Em cả gan hỏi.
"Anh nghĩ em đang làm gì?" Nụ cười toe toét của Jungkook hoàn toàn mất đi sự đáng yêu Yoongi thường thấy.
"Anh-" Em không thể tìm được từ thích hợp để nói. Căn phòng bất giác nóng nực, và cách Jungkook đẩy hông vào người Yoongi thật quá sức chịu đựng.
"Em biết lần đó anh cũng thức mà hyung," Jungkook cúi xuống, "Khi chúng ta ở chung phòng vào đêm đầu tiên."
"Gì?" Yoongi bối rối đáp lại, "Anh không hiểu ý em, Kook."
"Em đã cảm nhận được," Jungkook ngân nga, đôi tay không biết xấu hổ thèm thuồng sờ mó Yoongi, "Khi tay anh siết lại quanh em, em biết anh chỉ đang giả vờ."
"Không Jungkook anh-" Em thở hổn hển, đôi tay chàng maknae trượt xuống chộp lấy cặp mông em.
"Anh biết em làm gì," Jungkook thủ thỉ, "Và trong bao lâu rồi, hyung? Anh đã chịu đựng bao lâu mà không nói một lời nào rồi?" Đôi tay nó nắm lấy cạp quần ngủ lỏng lẻo của Yoongi.
"Jungkook đừn-" Đã quá muộn, đứa út cởi quần dài lẫn boxer của em. Làn da Yoongi trở nên hồng hào và nóng lên vì bị phơi bày đến vậy. "Ju-Jungkook, Taehyung đang ng-gủ ngay đây." Em liếc sang người còn lại, đảm bảo rằng hắn vẫn còn ngủ.
Tay Jungkook thô bạo kéo cằm em về phía trước, "Đừng nhìn anh ấy, chú ý em thôi, em ở đây." Yoongi run lên vì giọng điệu lẫn bàn tay đanh thép của nó, "Anh biết điều đó phải có nghĩa là gì phải không?" Nó thoáng buông Yoongi để tự vén quần của mình xuống, giải phóng thành viên của mình. Yoongi chùn bước trước mức độ cương của nó... và em sẽ không đề cập đến kích thước.
Dường như trong giây lát Jungkook dán chặt mắt lên thành viên nhỏ bé hoàn toàn mềm rũ của Yoongi. Nhưng rồi nó mặc kệ, gác cả hai chân Yoongi lên một bên vai nó.
"Jungkook làm ơn." Yoongi ré lên, cố gắng im lặng.
"Có nghĩa là," maknae vào tư thế, nắm lấy thành viên của mình và đẩy nó vào giữa cặp đùi nõn nà của Yoongi. Yoongi thút thít nhưng Jungkook bận lòng tới, "Có nghĩa là anh hẳn phải thích nó, hyung." Jungkook thở dài thỏa mãn.
"K-Không." Yoongi nghẹn ngào, thành viên của Jungkook đụng trúng thành viên của em. Em không thể nào cương vì chuyện này được, dẫu cho đã bao lâu kể từ lần cuối em thủ dâm. Nhưng khi Jungkook bắt đầu rút ra và Yoongi nhìn thấy thành viên đỏ ửng của nó lộ diện giữa cặp đùi nhợt nhạt, Yoongi cảm thấy ngứa ran khắp nơi. Em nghiến răng, cố gắng lờ đi cảm giác đang giằng xé trong bụng mình. Nhưng cơ thể em không cùng chung suy nghĩ với tâm trí, và thành nho nhỏ màu hồng của em tự ý cứng lên.
Jungkook để ý, "Trông kìa," nó gằn giọng, "Xem anh thích đến mức nào kìa," Nó hẩy hẩy hông, sự ma sát khiến Yoongi rên thành tiếng, nuốt nước bọt một cách nhanh chóng, "Anh chỉ là đồ dâm đãng mà thôi, hyung, được sinh ra cho việc này."
Các ngón chân của Yoongi co quắp trong không trung, hai chân vẫn nằm trong tầm tay Jungkook, "Anh không phải," Em khẳng định, "Thôi đi Jungkook." Em cố làm ra vẻ tức giận nhưng sức nóng tỏa ra từ đùi và chiều dài bị cọ xát khiến em yếu đuối.
"Thôi đi?" Jungkook lặp lại, ép hai chân Yoongi vào nhau để em siết chặt hơn, thúc mạnh thành viên của nó vào, "Anh có chắc muốn em dừng lại không? Trông anh đã sẵn sàng xuất tinh rồi đấy."
Yoongi không thể tin rằng những lời nói lỗ mãng của người trẻ hơn lại là sự thật. Em chưa bao giờ làm bất cứ điều gì như thế này với bất kỳ ai trước đây, nhưng em biết mình khá nhạy cảm nên không mất nhiều thời gian để đạt được cực khoái. "J-" Em cố gắng kìm nén, "Ah Jungkook, d-ừn-hgnh." Em xuất tinh, ưỡn lưng trên giường.
Với tinh dịch trên áo, Yoongi gục xuống, vai run rẩy khi Jungkook tiếp tục tốc độ nhanh chóng cho đến khi xuất ra. Tinh dịch của nó phủ lấy làn da của Yoongi nhiều hơn, khiến em thở hổn hển.
"Em sẽ dọn dẹp nó cho hyung," Jungkook mệt mỏi và cẩn thận đặt chân Yoongi xuống để em có thể nằm thẳng, "Em sẽ quay lại ngay." Nó thủ thỉ, miết ngón tay cái lên má em. Yoongi thút thít khi Jungkook nghiêng người đặt lên trán em một nụ hôn, rồi biến mất khỏi căn phòng.
Đôi mắt Yoongi run rẩy tìm đến tấm lưng rộng lớn của Taehyung. Hắn đã không nhúc nhích gì trong toàn bộ thời gian. Anh xin lỗi, Yoongi nghĩ, anh xin lỗi vì em đã phải ở đây.
Em đưa tay lau mắt, những giọt lệ đọng lại nơi khóe mi. Em cảm thấy xấu hổ khi để điều đó xảy ra đương lúc người khác trong phòng - trên giường. Em thút thít khẽ khàng hết mức có thể vào tay mình.
-❈-
Taehyung chưa lúc nào chợp mắt. Hắn nằm nghiêng, nhưng đang suy nghĩ. Đó là cách cuối cùng hắn dùng để chìm vào giấc ngủ nhưng đêm nay hắn lại suy nghĩ quá nhiều. Hắn tự hỏi Jimin đang làm gì, và Seokjin, Namjoon và Hoseok đã trải qua một ngày như thế nào. Hắn nghĩ đến Yoongi, người đã tốt bụng để hắn ngủ trên giường của mình, và Jungkook, người cùng tham gia. Nói chung, hôm nay là một ngày tuyệt vời đối với hắn. Hắn mãn nguyện, hơi quá mức nên tính ham vui của bản thân không cho phép hắn ngủ. Tuy nhiên, hắn không muốn làm phiền hai người kia nên hắn giữ nhẹm riêng mình.
"Hyung." Hắn nghe Jungkook khe khẽ nói. "Hyungie." Nó gọi lại. Taehyung mỉm cười trước giọng nói của maknae.
"Sao Kook? Có chuyện gì à?" Khi Taehyung đã chắc chắn rằng mình không phải là người được gọi, hắn nằm yên tại chỗ và cố gắng ngủ một giấc và hy vọng rằng Jungkook không làm phiền Yoongi quá nhiều. Hắn biết người anh thứ yêu giấc ngủ của mình đến nhường nào.
Hắn nghe thấy tiếng sột soạt theo sau, "Thật tuyệt khi thấy anh thức."
Taehyung lè lưỡi. Họ lên giường chưa được bao lâu, nhưng thường thì giờ này Yoongi đã gục rồi.
"J-Jungkookie," Taehyung nhận thấy sự run rẩy trong giọng nói của Yoongi, "Em đang làm gì vậy?"
Chân mày Taehyung nhíu lại - Jungkook đang làm gì? Nó muốn gì ở Yoongi?
"Anh nghĩ em đang làm gì?" Giọng Jungkook đầy vẻ trêu chọc. Hình như có hơi lạ, Jungkook vẫn gặp khó khăn trong việc thể hiện bản thân và ngay cả khi dần thân thiết với họ - với Yoongi. Nó sẽ không chọc ghẹo bất kỳ ai trừ khi có người khác khơi mào. Nó thường tham gia khi ai đó đang bị trêu chọc, chứ không phải làm kẻ đầu têu.
"Anh-" Giọng Yoongi bị cắt ngang.
"Em biết lần đó anh cũng thức mà hyung, khi chúng ta ở chung phòng vào đêm đầu tiên." Jungkook nói nhẹ nhàng, nhưng nhờ căn phòng quá yên tĩnh nên Taehyung có thể nghe rõ cuộc nói chuyện của họ.
"Gì? Anh không hiểu ý em là gì hết, Kook." Yoongi có vẻ rất không chắc chắn.
"Em đã cảm nhận được," Jungkook lầm bầm, "Khi tay anh siết lại quanh em, anh biết em đang giả vờ."
Taehyung bị thôi thúc, muốn quay lại và xem họ đang làm gì, đang nói về cái gì.
"Không Jungkook anh-" Yoongi thở hổn hển và Taehyung... hắn thực sự không biết phải nghĩ thế nào cho đúng về tình huống này.
"Anh biết em đang làm gì," từ ngữ của Jungkook trở nên mơ hồ, "Vậy mà anh không nói một lời nào?"
Gì? Taehyung không nắm bắt được gì cả. Yoongi đã không nói một lời về điều gì cơ?
"Jungkook đừn-" Lời nói của Yoongi bị đứt quãng và Taehyung cảm thấy chiếc giường lạch cạch sau một chuyển động nhanh. "Ju-Jungkook, Taehyung đang ngủ ngay bên cạnh."
Bị nhắc đến, Taehyung liền tỉnh hơn. Liệu hắn có được bao gồm trong chuyện này không? Hắn không khỏi tò mò muốn biết những gì họ đang thì thào. Họ đã giấu điều gì kia khỏi hắn bao lâu rồi? Hắn thật lòng muốn biết.
"Đừng nhìn anh ấy," Taehyung bị sốc khi Jungkook có thể có vẻ tăm đối đáng sợ đến thế nào, "Chú ý em thôi, em ở đây."
Jungkook bản chất vốn chiếm hữu, có lẽ nó bực bội vì hôm nay Taehyung đã chiếm gần hết thời gian của Yoongi. Taehyung mỉm cười trìu mến khi nghĩ rằng maknae trở nên khó ở vì hyung của mình. Hắn sẽ miễn cưỡng nhường Yoongi vào ngày mai để Jungkook có thể dành thời gian với em.
"Anh biết điều đó phải có nghĩa là gì phải không?" Không, Taehyung không biết điều đó có nghĩa là gì.
"Jungkook làm ơn." Giọng Yoongi the thé và Taehyung cau mày.
"Có nghĩa là anh hẳn phải thích nó, hyung." Thích cái gì? Taehyung quá muốn biết họ đang nói gì - muốn xem họ đang làm gì sau lưng mình.
"K-Không." Yoongi như thể bị đau, Taehyung hoàn toàn có quyền xoay người lại.
Nhưng khi Jungkook lên tiếng, nói rằng Yoongi thích nó đến mức nào và người anh thứ phát ra tiếng rên rỉ, Taehyung cứng người. Jungkook còn gọi em là đồ dâm đãng.
"Dừng lại..." Lời cầu xin của Yoongi nghèn nghẹt bên tai Taehyung và bị phớt lờ bởi Jungkook.
Taehyung cảm thấy buồn nôn khi nghe hai thành viên của mình - làm điều không đứng đắn. Hắn cảm thấy như mình đang tọc mạch, và hắn không hề cố ý. Nhưng Yoongi đã để hắn lên giường của em, vậy tại sao họ lại làm điều đó trong khi hắn ở đây, ngay cả khi họ tin rằng hắn đang ngủ. Cảm giác thật khó xử và lạc lõng, và Taehyung sẽ không làm phiền họ nếu hắn biết họ muốn có chút thời gian riêng tư để làm bất cứ điều gì họ đang làm. "J- Ah Jungkook, d-ừn-hgnh."
Tiếng thở run rẩy vang lên trong vài giây cho đến khi Jungkook mệt mỏi nói, "Em sẽ dọn dẹp nó cho hyung," Taehyung nghe thấy một tiếng hôn ngắn, "Em sẽ quay lại ngay." Chiếc giường dịch chuyển, báo hiệu rằng maknae đã rời đi. Taehyung cảm thấy có ánh mắt dán vào lưng mình, và hắn quyết định không nhúc nhích gì hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro