1. 12 năm
Mùa đông, tuyết trắng rơi lạnh ngắt. Tuyết rơi dày đặc, đọng lại trên mái tóc của người qua đường. Tuyệt rơi, phần nào che mờ đi hình ảnh trên con đường lớn. Nhưng tuyết ấy lại chẳng thể che đi vẻ đẹp mỹ miều của một người nọ... Một người con trai, ấy vậy mà lại xinh đẹp đến lạ thường. Làn da trắng sứ, mái tóc vàng ươm một màu nắng giữa trời đông rét buốt, đôi mắt màu lục bảo nhạt mà lại thuần khiết bao nhiêu. Phía bên mắt trái của người ấy có một vết sẹo dài, nhưng cũng chẳng thể khiến cho khuôn mặt ấy xấu đi, thậm chí còn tạo thêm nết nổi bật cho diện mạo tuyệt sắc ấy, khiến em trông như một thiên thần sa ngã khỏi chốn tiên bồng...
Em là Inui Seishu...
Em kia ấy là một mỹ nhân mang sắc đẹp tiên thần, nhưng tại sao em lại giữ bên mình một vẻ buồn lòng đến thế? Đội mắt kia như chứa chan cả một nỗi niềm, một điều gì đó mà em không thể nói ra...
Giống như ánh mắt người sứ thần lầm lỡ trao gửi con tim cho kẻ quỷ dữ tội đồ không bao giờ xứng đáng...
Mười hai năm rồi nhỉ...? Kể từ cái ngày mà chúng ta chia xa...
Đúng là như vậy, em luôn mang trong lòng một nỗi niềm, một nỗi nhớ, một tình cảm sâu sắc, cho một kẻ mà đáng lẽ không xứng đáng với em, một kẻ tệ bạc, một kẻ chưa từng coi em là "em"...
Inui Seishu, suốt 12 năm qua, vẫn luôn mang trong mình hình bóng của Kokonoi Hajime...
_________________________________________
Mùi vị tanh nồng của máu sộc vào mũi, ngửi mùi thật sự khó chịu.
Tệ thật, hắn không thích cái cảm giác này.
Hắn từng có một cảm giác, cảm giác trong lành, cảm giác vô cùng dễ chịu, từ lâu rồi, mười mấy năm về trước...
Ấy là cảm giác khi ở bên cạnh Inui Seishu...
Hắn muốn được cảm nhận cái cảm giác ấy một lần nữa...
Mà, hắn nghĩ cái gì vậy chứ. Hắn làm sao có thể... Hắn là kẻ sai trước. Hắn coi em là người thay thế cho chị gái của em. Hắn đối xử không tốt với em. Vậy mà bây giờ hắn lại muốn gặp lại em, muốn nhìn thấy gương mặt em, muốn có được cảm giác dễ chịu khi được ở bên cạnh em. Hắn quả thật ích kỉ, hắn biết, nhưng mà... Nếu được ở bên em một lần nữa, dù ích kỉ thế nào cũng đáng...
Hắn đã sống trong cái thế giới vô cùng ghê tởm. Cái thế giới đầy rẫy bạo lực máu me. Sống dựa trên những đồng tiền dơ bẩn. Hắn phần nào kinh tởm chính bản thân...
Đúng là bên cạnh Seishu vẫn là tốt nhất...
Nhưng mà, tay hắn đã nhuốm sắc tanh nồng tởm lợm, hắn cũng hiểu, hắn không hề xừng với em...
Kokonoi Hajime, cũng dành cho Inui Seishu một tình cảm đặc biệt...
_________________________________________
Nhưng cuối cùng, nếu như có một cơ hội, họ vẫn muốn được gặp lại đối phương...
_________________________________________
Tình yêu là gì? Định nghĩa tình yêu?
Tình yêu là một loạt các cảm xúc dao động từ tình cảm cá nhân. Tình yêu là cảm giác mà người ta cảm nhận được khi đem dâng tình cảm đặc biệt cho một người. Tình yêu là thứ khiến cho ta cảm thấy hạnh phúc. Tình yêu là bao nỗi niềm thầm kín đơn phương, rồi một ngày thổ lộ...
Tình yêu cũng có lúc khiến cho ta cảm thấy đau khổ.
Tình yêu vô cùng ngọt ngào, nhưng chỉ khi tình yêu ấy là một tình yêu thật sự. Tình yêu sẽ thật đau đớn khi tình yêu ấy chỉ đến từ một phía. Lại càng đau hơn khi cái tình yêu ấy lại là tình yêu bị ép buộc. Tình yêu khi bị coi là người thay thế còn đau nhiều hơn nữa...
Tình yêu như một bông hồng đỏ, đẹp lộng lẫy nhưng lại có gai sắc nhọn, vừa khiến ta cảm thấy đẹp lại vừa làm ta đau...
Nhưng tình yêu luôn cho ta cơ hội. Tình yêu cho ta cơ hội để làm lại, cho ta cơ hội để lựa chọn, cho ta cơ hội để quay đầu, cho ta cơ hội để ta hiểu rõ đối phương. Nhưng để nắm bắt được cơ hội ấy lại là một việc khác. Nắm bắt cơ hội tình yêu ban cho là vô cùng khó, thậm chí còn chẳng thể làm được. Nhưng, tình yêu cũng mang số ít sự ưu ái. Tình yêu ưu ái đem đến cơ hội cho người nọ, chẳng cần ngời đó phải gắng hết sức nắm bắt. Tình yêu kì lạ nhỉ? Và, tình yêu không phải lúc nào cũng đúng...
Tình yêu, có những lúc tình yêu rất sai, sai hoàn toàn. Nhưng ấy là phần ít. Tình yêu kì diệu lắm. Tình yêu vội đến, khiến ta cảm thấy mong chờ, hồi hộp. Tình yêu lại vội đi, làm ta cảm thấy hụt hẫng, đau lòng. Tình yêu cũng có thể chuyển hướng. Tình yêu không phải lúc nào cũng đi theo hai chiều. Tình yêu luôn chứa sự đau khổ, ai cũng biết...
Nhưng người ta vẫn đâm đầu vào.
Thờ gian cứ trôi, mọi thứ rồi cũng thay đổi, chỉ là nhanh hay chậm. Tình yêu thay đổi nhiều thứ. Tình yêu rất bền chặt, rất khó tàn phai.
Tình yêu thi thoảng sẽ chứa chấp sự thay thế.
Nỗi đau khi bị coi là người thay thế, em hẳn biết...
Vì em đã từng bị coi là người thay thế cho chính chị gái mình.
Tình yêu cũng chứa chấp sự hối hận.
Cảm giác hối hận về tình yêu của mình, hắn hiểu...
Vì hắn đã rất hối hận khi đánh mất người hắn thật sự yêu.
Tình yêu thường rất bền lâu.
Sự bền lâu của tình yêu, họ rất rõ...
Bởi vì tình yêu của họ đã tồn tại suốt 12 năm qua, chẳng hề nhạt phai.
_________________________________________
Tình yêu ưu ái cho họ.
12 năm qua có lẽ đã đủ để cả hai hiểu ra tình yêu của mình dành cho đối phương.
Họ không chỉ đơn giản là vô tình bước qua nhau nữa.
Không phải là đi cùng ai kia, khẽ lướt qua nhau nữa.
Và bây giờ đây, họ gặp lại...
Không chỉ là lướt qua.
Họ dừng chân lại trước nhau.
"Lâu rồi không gặp."
"Mày... Đã thay đổi nhiều nhỉ...?"
-Còn tiếp-
23/12/2021
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro