STT 12: Tokito Muichirou🌫️
(Đơn cuối cùng. Request đợt 1 chính thức đóng, đợt 2 sẽ mở vào ngày nào đó thì tôi cũng không biết :>>>)
_______________________________________
"Nè? Em đang gặp vấn đề gì à? Cần anh giúp không?" - Một giọng nam trưởng thành cất lên bên tai cô. Cô cảm thấy vô cùng bất ngờ và ngỡ ngàng vì cô cũng không thể tưởng tượng được rằng, giữa tiết trời lạnh buốt gần âm độ như bây giờ mà vẫn có người xuất hiện ở trên phố
Cô từ từ quay sang nhìn con người đang đứng bên cạnh, chờ đợi lời đáp của mình từ nãy đến giờ
Ồ, là một anh chàng thanh niên khá điển trai. Anh ấy sở hữu một khuôn mặt bầu bĩnh với nước da trắng nõn như em bé mà bao chị em mong ước. Đôi mắt của anh ấy có màu xanh dương nhạt tuyệt đẹp, tạo cho cô cảm giác như đang nằm thư giãn trên mặt biển lặng bao la, rộng lớn ngay khi nhìn vào nó. Không chỉ đôi mắt, mà cả mái tóc dài của anh ấy cũng có màu xanh ở cuối đuôi tóc.
Thoạt nhìn ban đầu, chắc ai cũng sẽ tưởng anh ấy là con gái
Nhưng cuộc đời là những cú lừa mà. Có thể những điều tai bạn nghe rõ, mắt bạn nhìn thấy chưa chắc đã là đúng đâu
Sống trên đời đã được 16 năm, cô hiểu rất rõ quy luật ấy hơn bất kì ai. Đây chính là bài học vô cùng quan trọng mà cô đúc rút ra được sau rất nhiều lần phải xấu hổ, ngượng ngùng khi thất bại trong việc xác định giới tính của loài người
Đang chìm sâu trong dòng suy nghĩ của bản thân, bỗng cô bị kéo thẳng về thực tại bởi tiếng gọi liên hồi của người con trai có nét đẹp phi giới tính kia
"Nè em, em ơi? Em ổn chứ? Sao tự dưng đờ người ra vậy?"
"A ơ...v-vâng em ổn. X-xin lỗi vì phải để anh đợi lâu"
"Ờ không biến thành tượng đá là tốt rồi. Mà hình như em đang đánh mất thứ gì phải không? Tại anh thấy em cứ đi loanh quanh chỗ này mãi từ nãy đến giờ"
"À v-vâng. E-em đang tìm c-chiếc kẹp tóc của e-em ạ" - Câu nói của cô trở nên rời rạc, ngắt quãng. Một phần là do ảnh hưởng của việc cô vừa khóc, phần khác là do cô cảm thấy hơi ngại khi đứng gần trai đẹp :))
"Một chiếc kẹp tóc?" - Muichirou khó hiểu hỏi lại cô. Một chiếc kẹp tóc, chỉ là một chiếc kẹp tóc thôi sao? Chỉ vì một chiếc kẹp tóc nhỏ nhắn mà cô bé này đã dành gần hết thời gian đi tìm trong khi phải chịu đựng cơn lạnh thấu xương của tiết trời tháng 12 sao? Rõ ràng cô bé có thể tìm mua chiếc mới được mà. Đâu có cần tốn công tốn sức như thế chứ
"T-thật ra, chiếc kẹp tóc này là do em tự làm ra từ những vật liệu mà c-cha mẹ em đã để lại t-trước khi họ r-ra...hức...đ-đi...hức m-mãi mãi" - Cô chậm rãi giải thích lí do cho cậu nghe. Ban đầu, cô còn giữ được bình tĩnh, cố gắng giữ cho bản thân không khóc. Nhưng khi nhắc về cha mẹ của mình, cô đã không thể kìm nén được mà khóc như mưa. Những giọt nước mắt đau xót, buồn bã cứ thể nối tiếp nhau chảy thành hai hàng dài trên khuôn mặt đáng yêu, xinh đẹp của cô
Nhìn cô như thế, không hiểu sao tự dưng trái tim của cậu cũng cảm thấy nhói đau. Dù đây mới là lần đầu gặp nhau của hai người, vốn không hề có cùng máu mủ huyết thống nhưng cậu vẫn cảm thấy thương cô bé này lắm
Có lẽ cô đã phải chịu nỗi cô đơn, lạnh lẽo, thiếu thốn tình thương khi phải sống một mình ở một căn nhà nhỏ trong nhiều năm vì....cha mẹ cô đã bỏ cô mà đi sang thế giới khác rồi
Trong tầm 10p, cậu thì chỉ đứng yên, cô thì chỉ khóc lóc
Sau đó, cậu mới tiến đến ôm cô vào lòng và vỗ lưng an ủi:
"Không sao rồi cô bé. Có anh ở đây rồi. Hãy bình tĩnh lại đi"
Bị người lạ động chạm bất ngờ nhưng cô vẫn không có chút phản ứng gì gọi là chống trả cả, do cô đang bận điều hòa lại cảm xúc của mình
Thấy cô vẫn chưa nín, cậu liền nói tiếp
"Hay để anh giúp em tìm lại chiếc kẹp tóc nhé"
"Hức...t-thật ạ?...hức" - Cô ngước đôi mắt ngấn lệ lên nhìn cậu
"Ừm" - Muichirou mỉm cười hiền từ và gật đầu
"V-vậy em cảm ơn a-anh" - Nụ cười của cậu khiến đôi gò má dễ thương của cô xuất hiện vài vệt hồng hồng
[Tua tua 15 phút sau]
"Anh tìm thấy rồi nè!" - Muichirou phấn khích chạy đến chỗ cô, trên tay cậu là một chiếc kẹp tóc nhỏ xinh với hình con thỏ trắng được gắn trên đấy
Vừa nhìn thấy chiếc kẹp, sự sung sướng, hạnh phúc, niềm vui vô bờ bến đã quay trở lại với cô. Nhanh chóng cầm lấy chiếc kẹp trên tay cậu, cô ngắm nghía nó một hồi xem có bị xước ở đâu không. Khi đảm bảo rằng nó vẫn còn y nguyên như cũ, cô liền nở một nụ cười rất tươi, chói lóa hệt ánh mặt trời huy hoàng, rực rỡ và cúi đầu cảm ơn cậu
Nụ cười ấy của cô quá là sáng chói khiến Muichirou phải lấy ngay chiếc kính râm ra để đeo vào, trước khi mắt cậu bị hủy hoại hoàn toàn
Trêu đấy :)))
Sốc, bất ngờ, ngỡ ngàng, tim đập nhanh cảm tưởng như sắp rớt ra ngoài mới là phản ứng của cậu khi nhìn thấy nụ cười ấy của cô
Không dừng lại ở đó, cô còn nhảy cẫng lên và ôm chặt lấy cổ cậu nữa cơ
Nụ cười tỏa nắng, cái ôm ấm áp của cô đã thành công khiến trái tim cậu hẫng đi một nhịp, mặt thì đỏ bừng lên không khác gì quả cà chua
Đang lâng lâng trong cảm giác hạnh phúc thì cô vội buông cậu ra và liên tục xin lỗi cậu vì hành động không hay đó của mình
"T-thôi em xin phép về đây ạ. Cảm ơn anh đã giúp em" - Cô nói lời tạm biệt với cậu rồi quay lưng tính rời đi thì bị cậu ngăn lại
"Khoan đã. Có phải mấy năm nay em đều phải sống một mình đúng không?"
"V-vâng. Sao vậy ạ?"
"Hay em về nhà anh ở đi. Anh hứa sẽ chăm sóc tốt cho em, nuôi em ăn học, đưa em đi chơi, mua quần áo mới cho em,... Như thế thì em sẽ không phải chịu sự cô đơn, lạnh lẽo, thiếu thốn hơi ấm nữa"
"A-anh...anh nói thật sao? A-anh không lừa em đúng không? Anh không hề có ý đồ gì xấu đâu đúng không?"
"Nếu anh có ý đồ gì xấu thì anh đã hành động từ nãy rồi"
"V-vậy lời vừa rồi của anh là thật ạ?"
"Ừm, là thật"
"Aaaaaaaaaaa, em cảm ơn anh nhiều lắm. Anh thật là tốt bụng. Mà tên anh là gì vậy ạ?"
"Tokito Muichirou"
"Em là H/t Y/n"
"Được rồi, về nhà nào Y/n"
_______________________________________
Gần hai năm qua, những người hàng xóm đã không còn thấy sự lạnh lẽo, cô đơn, trống trải ở trong căn nhà của cậu Tokito kia nữa. Bởi ở căn nhà đó, giờ đây đã có thêm sự xuất hiện của một chú chim vô cùng đáng yêu, luôn bay nhảy, hót vang khắp nơi, tạo cho căn nhà một bầu không khí vui tươi, tích cực hơn hẳn
Nhưng có điều, bé chim ấy hơi bị vô tri tí :))
Dù vậy, đó cũng là một đặc điểm tính cách của bé. Và thứ gì là của bé thì Muichirou đều yêu và thích nó hết
Cuộc sống của Muichirou từ lâu đã không thể thiếu vắng hình bóng của một cô bé tuy vô tri nhưng lại vô cùng hoạt bát, năng động, dễ thương này
Cậu yêu lắm, yêu lắm cô gái của cậu
_______________________________________
"Muichirou, Muichirou, nhanh lên không chúng ta sẽ bỏ lỡ khoảnh khắc quan trọng này mất" - Cô hào hứng kéo tay Muichirou lên sân thượng của căn nhà
"Được rồi, bình tĩnh thôi Y/n. Chương trình còn diễn ra dài dài mà" - Muichirou khổ sở đi theo sau cô. Cậu là đang cảm thấy rất mệt mỏi vì suốt mấy ngày qua, cô cứ nhắc đi nhắc lại về cái chương trình này không thôi ý
"Nhưng em muốn xem ngay từ phần mở đầu cơ" - Cô vừa nói vừa tăng lực kéo nhanh hơn
Sau gần 5 phút vật vã vừa kéo vừa đi, cuối cùng hai người cũng bước lên được sân thượng. Và thật đúng lúc, cả hai vừa đặt chân lên cái là....
BÙM BÙM BÙM
CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2024
Cả một bầu trời đen kịt giờ đây đã được thắp sáng bởi những chùm pháo hóa rực rỡ sắc màu. Không gian yên tĩnh của màn đêm cũng bị phá vỡ bởi tiếng nổ rất là vui tai, báo hiệu cho một năm mới đã đến
Lần đầu tiên được chứng kiến khung cảnh tuyệt đẹp này, cô không thể dấu nổi sự phấn khích mà liền reo to
"Oaaaaaaaaaa đẹp quáaaaaaaaa"
"Đúng vậy, rất đẹp" - Muichirou gật đầu đống ý
"Vậy thì em có dự định sẽ làm gì vào năm mới nào?" - Muichirou rời mắt khỏi những tia sáng sặc sỡ kia mà nhìn thẳng vào cô bằng ánh mắt ân cần
"Em dự định sẽ yêu Muichirou nhiều và nhiều hơn nữa" - Trong sự vui sướng tột độ, cô đã lỡ nói ra điều không nên nói. Nhưng quá muộn rồi. Nhìn đi cô gái, mặt Muichirou đang thể hiện rõ sự sửng sốt, ngỡ ngàng kìa
"E-em vừa nói gì cơ?"
"Em bảo em sẽ yêu anh nhiều hơn nữ-" - Chợt nhận ra có điều gì đó sai sai, cô vội dừng đột ngột câu nói của mình và lấy hai tay che miệng mình lại
"Y-yêu anh nhiều hơn nữa sao? Y/n, em yêu anh hả?"
Biết là không thể chối cãi được nữa nên cô đành phải gật đầu nhẹ trong sự xấu hổ
"Ra vậy. Hóa ra từ xưa đến nay, tình yêu của anh không phải là đơn phương rồi"
Vừa ngắt lời câu ấy, Muichirou liền tiến đến, ôm cô vào lòng và nói nhỏ vào tai cô
"Anh cũng yêu em nhiều lắm, Y/n"
Quá xúc động và hạnh phúc, những giọt nước long lanh như viên pha lê đã rơi ra từ khóe mắt của cô lẫn cả của cậu
New year, New time, New love~
_______________________________________
Góc không liên quan đến truyện
Happy New Year to everyone 🎉🎉🎉🥳🥳🥳
https://youtu.be/6eLnnZnXcX8
_______________________________________
Trả Request cho bạn Darkofkimetsu
Hi vọng bạn thích nó :)))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro