Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7.

Phía Đông Bắc.

T/b đã tới Thị Trấn Ota Fukanai. Nơi này được mệnh danh là Trấn sương mù. Người dân chỉ có thể ra đường vào khoảng thời gian từ 9h sáng đến 3h chiều, nếu không sẽ bị mất tích.

Thời điểm t/b tới thị trấn là lúc khuya muộn, tất cả bị bao trùm bởi lớp sương mù dày đặc, nó dày tới nỗi không thể thấy được đường đi, và những ngôi nhà trong trấn.

Đứng trên cây, cô quan sát rõ những gì đang diễn ra. Bỗng cô nghe được một tiếng động gì đó. Cô nàng thầm nghĩ rằng ước gì Zenitsu ở đây. Tất cả các giác quan của cô đều rất nhạy nhưng nó không đạt đến mức độ đỉnh điểm, nó chỉ dừng lại ở mức khá cao thôi. Cô dựa vào tiếng động và mùi hương mà mình cảm nhận được, lần theo dấu vết mà tiến vào làn sương mù dày đặc.

" Grét, grét, grét "

từ trong làng sương dày cộm t/b thấy rõ một con quỷ, chầm chậm bước đi. không nhiều lời, cô chạy tới định chém đầu con quỷ thì nó biến mất.

* Đâu rồi ? Mới ở đây cơ mà *

* Có mùi của quỷ, ở trên đầu *

Cô nhảy lùi về sau.

Đùng, chỗ y vừa đứng lúc nãy, đã lõm một hố thật sau, và ở giữa cái hố đó, có một con quỷ mặc đồ kimono đang đứng.

* Bộ kimono đó, không lẽ ..? *

" Đã lâu không gặp, one-san "

" One-san không nhận ra em phải không, em là Sumiho, em gái của chị đây mà "

" Ăn nói hàm hồ "

" Gặp được chị em vui lắm đó. Cơ mà, One-san không nhận ra em thật rồi "

Con quỷ từ từ bước lên khỏi cái hố, bấy giờ t/b mới thấy rõ được mặt của nó. Cô sững sờ, không ngờ đó là em gái của mình thật. Bỗng cô cảm nhận được từ đằng sau có thứ gì đó đang phi đến. Cô nhảy lên đứng trên nóc nhà để tránh thứ đó thì thứ cô thấy, làm cô không thể nào tin được.

* Tại sao có thể, rõ ràng anh hai và em gái mình đã mất từ 7 năm trước rồi cơ mà, không lẽ lúc đó họ bị quỷ sát hại sao .. *

" Em gái của anh vẫn khoẻ chứ ? "

" Moooo, chị ấy không nhận ra hai chúng ta đâu Oni-chan "

" Cũng phải ha, trông chúng ta hơi khác mà nhỉ "

* Cáiii ... quái gì thế này *

" Bất ngờ không ? "

" ... "

" Anh nhìn kìa, chị ấy có đem theo kiếm đó "

T/b cứng đờ ra. Người cô lúc này lạnh toát vì sương mù và vì sự bất ngờ lên đỉnh điểm.

" Là thợ săn quỷ sao "

" Xem ra em gái của anh cũng giỏi quá chứ "

" Nhưng bây giờ chúng ta là kẻ thù không đợi trời chung rồi "

" Gomenasai, one-san. Nhưng luật vẫn là luật. 1 là one-san chết, 2 là em và oni-chan chết. Chỉ có vậy thôi "

Vừa dứt lời, hai người kia xông đến chỗ t/b đứng. Cùng tấn công cô.

" Kết thúc nhanh thôi nào "

" Huyết quỷ thuật : Lưu Vũ "

* Huyết quỷ thuật ? *

Gió bắt đầu nổi đến, lớp sương mù che khuất tầm nhìn của y. Những cơn gió ngày càng mạnh mẽ hơn, rồi chúng biến thành những tia sắt nhọn, lao tới chỗ t/b. Càng lúc càng nhiều. Điều này làm t/b khó hiểu, vì sao họ không có trông thập nhị quỷ nguyệt mà vẫn có huyết quỷ thuật. Nhưng t/b cũng không suy nghĩ nữa, lập tức tung chiêu để né đỡ.

" Viên Niệm : Hải Lữu Khung " - chiêu thức này có tác dụng giúp người sử dụng nó có thể điều khiến được không khí xung quanh, tạo thành một vòng xoáy như xoáy nước rồi cuốn hết những thứ gì tấn công họ vào đó.

" Sao có thể chứ, chị ta ngăn chặn được huyết quỷ thuật của em "

" Huyết quỷ thuật: Sương Vĩ Loa "

Những âm thanh chói tai ùa đến, màn sương kéo đến, dày đặc đến mức cô không thấy được gì. Đã như thế thì. Đành phải nhắm mắt lại thôi.

Trong màn sương không lối thoát, những tiếng ồn xuất hiện ngày càng nhiều, chúng tăng dần, tăng dần mức độ âm thanh lên, khiến t/b đau đầu đến khó chịu. Nếu như có Zenitsu ở đây, chắc cậu ta sẽ phát hoả mất.

" Hãy cùng bọn anh trở thành quỷ đi "

Con quỷ mặc Haori từ phía sau xông đến. Trên tay là hai cây kiếm.

" Từ bỏ ý định đó đi "

" Hơi thở của nước: Thức thứ sáu: Liệt Oa "

" Sao chứ ?! "

Con quỷ phanh gấp lại, màn xoáy vừa rồi đã giúp sương mù xua tan đi được một chút.

" Ái chà, khá quá nhỉ "

" Hơi thở của nước: Thức thứ năm: Can Thiên Từ Vũ "

Đầu của anh ta rơi xuống.

" Anh hai !!! "

Chưa kịp định hình lại chuyện gì đã xảy ra thì đầu của con bé quỷ đó cũng rơi theo.

" Chị ấy..nhanh quá "

Bấy giờ nhìn t/b đang đứng trước mặt mình. anh ta vẫn không dấu được sự bất ngờ mà nói.

" Em gái của anh, lớn thật rồi nhỉ ? "

Cô bước về phía chiếc đầu của anh ta, nâng lên trên bàn tay.

" Phải sống thật tốt đó "

" One-chan, chị xoã tóc xuống đi, em muốn chải tóc cho chị "

Cô nhẹ nhàng rút cây trâm trên búi tóc của mình ra, tóc của cô dài xõa xuống ngang lưng. Lúc này, mắt của Sumiho đã ngấn lệ, với giọng nghẹn ngào và chua xót nói.

" One-chan tóc của chị vẫn đẹp như xưa nhỉ, nhưng mà tiếc quá, em không chải được tóc cho chị nữa rồi "

" Em hãy đến ngôi nhà của anh ở trong trấn đi, em sẽ rõ mọi chuyện. "

" Xin lỗi em "

Rồi anh ta tan biến đi mất, 

Lúc này, một bàn tay đặt đầu y. Thì ra là Rengoku-sama. Sương mù không còn nữa, ánh ban mai cũng chiếu rọi lên trên những mái nhà, những tán lá cây và con đường đi lại. Người dân ló đầu những qua cửa sổ, họ thấy một cô gái đang ngồi thẩn thờ trên đường, trong thật tuyệt vọng làm sao. Nhưng họ đâu biết làm gì cho cô gái ấy. Vì họ biết, cho dù có giúp như thế nào, thì người thân của cô ấy cũng không quay trở lại được nữa.

Sumiho và Kenjima là 2 con người đã bị biến thành quỷ, nhưng họ giống như cô Tamayo vậy. Tất cả đều là nhờ cô ấy, họ đã không còn phải sợ hãi Muzan. Nhưng vì sức mạnh còn quá yếu nên cả hai chỉ có thể ở lại đây, bảo vệ người dân trong làng. Vì ở đây, có hoa bỉ ngạn xanh mà Muzan đang tìm kiếm.

Người dân đều biết cả hai là quỷ, tuy nhiên không ai sợ hãi cả, bởi vì những lần họ gặp nguy hiểm, cả hai anh em đều có mặt để giúp đỡ họ. Sở dĩ, thị trấn này có sương mù, là vì để cho bọn quỷ không thể thâm nhập vào.

" Tôi có thể giúp hai vị đi đến ngôi nhà của Sumiho và Kenjima. Lối này "

Sau đó, t/b cùng Rengoku đi đến căn nhà mà Kenjima đã nhắc đến. Khi mở cửa ra, trong đó là món đồ được bày biện trên bàn và dưới sàn nhà kèm theo một lá thư.

" Gửi t/b - Em gái bé bỏng của anh. Khi em đọc được lá thư này thì anh đã ra đi rồi. Anh mong em sẽ sống thật tốt, sống vì anh và em gái của em. Con bé rất mong gặp lại em vào ngày nào đó. Và cuối cùng con bé cũng gặp được. Anh vốn biết trước đã có ngày này nên anh đã chuẩn bị sẵn tất cả. Em rất tài giỏi t/b à, hãy làm theo những gì con tim mình mách bảo. Anh và em gái mãi dõi theo em.

Anh trai của em: Kenjima "

T/b nhìn một lượt xung quanh. Căn nhà đơn sơ và giản dị. Nó không có hơi ấm, vì hai người họ là quỷ mà. Cô đi đến ngồi xuống cạnh chiếc bàn. Trên đó là một chiếc nơ màu đỏ, cùng với một cái khăn tay.

Một giọt..

Hai giọt..

Cô không kiềm được nước mắt mà khóc.

Đại trụ đứng bên cạnh chỉ có thể làm điểm tựa cho cô lúc cô gục ngã, chứ không thể khuyên nhủ bất cứ lời nào. Vì anh biết, mọi lời khuyên đều là vô nghĩa, nhất là với một người vừa mất đi tất cả.

Rengoku nhìn lên tấm hình vẽ treo trên tường.

" Tôi sẽ thay hai vị chăm sóc em ấy, đừng lo lắng nữa, hãy an nghỉ đi nhé "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro