Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Tư Mã Quy khiêu chiến 'Hí Thiên'!!!

Đường đường là vua của một nước mà lại ôm quyền khom lưng thi lễ, có thể thấy được tấm lòng ái tài của hắn không phải giả.

Hoàng tộc quý tộc cùng văn võ bá quan phía sau thấy Hoàng Thượng hành lễ nào dám đứng thẳng, đều nhao nhao cúi người, mà Hí Thiên đại nhân thần bí kia thấy vậy cũng chỉ khẽ gật đầu cái. Kiêu ngạo, thật sự quá kiêu ngạo.

Hoàng Thượng thấy vậy cũng không tức giận, vô cùng cao hứng tự thân dẫn Hí Thiên về chỗ ngồi, cũng là chỗ bên cạnh Thái tử cùng Anh Dạ công chúa.

Shinobu khẽ nâng mắt nhìn người tên Hí Thiên kia. Từ khi tới đây thì mũi của nàng đã nhạy hơn. Đương nhiên là Shinobu người tên Hí Thiên này không phải là Hí Thiên trong buổi đấu giá kia. Mà đó cũng không phải chuyện của nàng. Song Shinobu lại hạ mắt không nhìn nữa.

Sau khi Đông Lăng tiến vào, con tin Bắc Diệu quốc là Phong Liên Dực cũng chậm rãi bước tới.

Hai gã tiểu thái giám cầm đèn dẫn đường, hắn theo phía sau, một thân trường bào màu nguyệt bạch, cổ áo cùng ống tay đều được thêu tường vân bằng chỉ bạc, eo được một chiếc thắt lưng bản rộng bằng gấm xanh quấn quanh. Hắc sắc trường phát được tùy ý vấn lên bằng ngân quan khảm nạm bảo ngọc, ánh bạc dịu nhẹ như ánh trăng xuyên qua tầng mây, làm nổi bật vẻ đẹp tuấn mỹ, ôn nhu như ngọc của hắn.

Shinobu hơi ngạc nhiên đôi chút, không nghĩ tới nơi này đi đâu cũng gặp trai đẹp a.

Phong Liên Dực vừa đến, vài tên quý tộc của Nam Dực quốc đều rối rít chạy qua chào hỏi, coi như quan hệ cũng không tệ lắm đi.

Hắn mỉm cười đi tới bên cạnh Tiêu Dao vương, hai nam nhân phong nhã trác tuyệt nhìn nhau cười rồi cùng ngồi xuống.

” Ta tưởng ngươi không tới.” Tiêu Dao vương thấp giọng nói.

” Nghe nói có Băng Linh thú xuất hiện, ta sao có thể không đến xem?” Phong Liên Dực cười nhạt, ánh mắt hướng phía bên này nhìn tới.

Chỉ là, người hắn nhìn không phải là Hí Thiên bí ẩn mặc hắc bào mà lại là Hoàng Bắc Nguyệt.

Trong đôi con ngươi màu tím nhạt mênh mông tràn đầy ý cười nhàn nhạt.

Hoàng Bắc Nguyệt cũng lạnh lùng nhìn hắn, giữa đại điện rộng lớn, hai con người đeo mặt nạ đang quan sát lẫn nhau.
Tuy không có ai mở miệng nhưng song phương đều rõ ràng ý tứ của đối phương.

Phong Liên Dực: “ Bắc Nguyệt quận chúa, chúng ta lại gặp mặt rồi.”

Hoàng Bắc Nguyệt: “ Bớt lo chuyện bao đồng thì mạng mới dài đó.”

Nàng rõ ràng đang cảnh cáo a.

Shinobu thú vị cười, quan hệ của hai người này không tầm thường a.

” Chúc mừng bệ hạ lại có thêm một cao thủ trợ giúp, phen này Nam Dực quốc của chúng ta tương lai chắc chắn có thể nhất thống thiên hạ! Ngô Hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”

Mọi người đều đứng lên nâng ly chúc rượu, Hoàng Thượng thấy vậy đại hỉ, giơ ly rượu trong tay lên uống một hơi hết sạch, sau đó lại để cung nhân rót đầy, xoay người hướng Hí Thiên nói: ” Có thể được các hạ giúp đỡ, trẫm cảm giác vô cùng vinh hạnh, một chén này ta kính các hạ!”

Đông Lăng đứng lên, tay nâng chén rượu, dùng tay áo che mặt, cũng một hơi uống sạch khiến quần thần lập tức tán thưởng.

” Hảo! Hí Thiên đại nhân tửu lượng thật tốt a!”

Mới uống có một chén liền khen tửu lượng tốt, đám quan văn này bản lĩnh nịnh hót cũng thật cao.

Những tiếng khen ngợi liên tiếp vang lên khiến đám cao thủ đang ngồi một bên sắc mặt đều vô cùng khó coi.

Tiêu Khải Nguyên vuốt râu hừ lạnh một tiếng, một người bên cạnh hắn thấy vậy liền nói: ” Tiêu lão huynh, nghe nói ngươi gần bế quan tiềm tu, bây giờ lại đi tham dự yến tiệc thì hẳn đã đạt đến cảnh giới Bát Tinh Triệu hoán sư đi, như vậy không bằng huynh lên kia thử xem tên Hí Thiên kia sâu cạn thế nào?”

Tiêu Khải Nguyên là lão hồ ly, làm sao dễ bị lừa như vậy, lão cũng vuốt râu cười: ” Lão phu lớn tuổi rồi, cùng đám hậu bối trẻ tuổi này tính toán so đo làm gì?”

Uy lực Hí Thiên này đã truyền khắp Lâm Hoài thành, hơn nữa hắn lại có siêu cấp Linh thú Băng Linh Huyễn Điểu, một chiêu liền miểu sát Hồng Thù – Linh thú cấp mười một a, thực lực như vậy hắn cũng không ngu ngơ tự đi tìm phiền phức làm gì.

” Hừ, Tiêu lão huynh chẳng lẽ sợ nàng sao? Chỉ là một tiểu hài tử được đồn đãi thái quá cũng có thể làm cho đám lão hồ ly các ngươi sợ hãi kiêng kỵ đến độ này, thật là …”

Một nam nhân sắc mặt hồng hào hừ lạnh một tiếng, lão ta cũng đã hơn sáu mươi tuổi rồi nhưng thoạt nhìn chỉ chừng hơn ba mươi một chút thôi.

Triệu hoán thuật nếu tu luyện tới cảnh giới nhất định có thể giúp người ta thanh xuân vĩnh trú.

Người này tướng mạo cùng tuổi chênh lệch thật lớn như vậy, xem ra lão cũng sắp đạt đến Cửu Tinh cao cấp rồi.

” Tư Mã huynh nếu có tự tin như vậy thì cũng có thể tự mình đi thử một chút đi.” Tiêu Khải Nguyên nhàn nhã nói.

Kẻ nổi tiếng thường dễ bị ghen ghét, câu này quả không sai. Lão không chỉ tu luyện thân thủ mà đầu óc cũng muốn đi tu luyện theo luôn rồi.
Tư Mã Quy Yến này đúng là cao thủ số một số hai ở Nam Dực quốc, thực lực chỉ đứng sau lão sư của Thái tử, chỉ có điều tính tình nóng nảy, dễ bị kích động.

Hơn nữa lão vô cùng tự cao tự đại, luôn cảm giác rằng mình chính là đệ nhất thiên hạ, rất nhiều cao thủ hắn cũng không để trong mắt.

Bây giờ bỗng dưng ở đâu lòi ra cái tên Hí Thiên, danh tiếng lên cao như diều gặp gió, ngay cả Hoàng Thượng cũng đều tự thân thiết yến để lôi kéo nàng, Tư Mã Quy Yến làm sao có thể cam tâm được.

” Hừ! Lão tử sẽ đi gặp nàng.” Tư Mã Quy Yến nhấc bầu rượu lên uống một hớp lớn, thô lỗ lau miệng, vung tay áo đứng lên.

Hắn cả người khí thế hung hăng dẫn tới tới vô số ánh mắt, ngay cả Hoàng Thượng đang cao hứng cũng ngạc nhiên nhìn về phía hắn.

” Tư Mã khanh có chuyện gì vậy?” Hoàng Thượng cười híp mắt hỏi.

Tư Mã Quy Yến là cao thủ đắc lực nhất của hắn, cho dù tên này tình cờ có hành động thất lễ thì Hoàng Thượng cũng có thể bỏ qua.

Ở đây, ai có quyền đầu cứng thì hắn chính là đạo lí.

Tư Mã Quy Yến đi tới trước mặt Hoàng Thượng, hai tay ôm quyền, hung ác nói: ” Bệ hạ, hôm nay cung yến quá nhàm chán, chi bằng để thần góp vui cho mọi người.”

” Nga?” Nghe thấy tên Triệu hoán sư kiêu ngạo này muốn trợ hứng cho yến hội, Hoàng Thượng lập tức mặt mày hớn hở: ” Tư Mã khanh muốn làm như thế nào?”

Tư Mã Quy Yến ngạo mạn chỉ một ngón tay về phía Đông Lăng, nghiêm giọng nói: ” Ta muốn khiêu chiến nàng!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro