Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

33

Trời đã bắt đầu chuyển lạnh. Đông đến rồi, trời rét căm căm mà sáng sớm ra đã phải vác xác đi họp. Tatsu uể oải lết từng bước đến phủ Chúa Công, số lần cô ngáp ngắn ngáp dài trên đường đi cũng phải hơn chục lần.

Mệt chết đi được, cô bị thương nhẹ nhất đám nên mất hai hôm là khỏe, nhưng mà cô cần ngủ bù cho mấy đêm thâu vừa qua. Mà chắc một phần cũng là tác dụng phụ của việc dùng não quá nhiều.

Cho tới bây giờ cô vẫn còn lăn tăn về tảng đá vẽ hình Xi Vưu trong mộng cảnh của Goryou. Dần dà, cô bắt đầu cảm thấy hoài nghi về cái chết của Thượng Huyền Linh. Đúng là chính mắt cô đã thấy ả hóa thành tro và tan biến trong mơ, cũng ngửi thấy mùi khét thoang thoảng nữa.

Nhưng cứ có thứ gì đó khiến cô nhớ lại vẫn còn bứt rứt trong lòng, và cả, linh cảm rằng mọi chuyện không đơn giản như vậy. Vì trực giác của mình chưa bao giờ sai nên Tatsu bán tín bán nghi, nhỡ lần này nó lệch thì sao?

Vừa đi vừa nghĩ vừa ngáp, chẳng biết từ lúc nào mà cô đã ngồi ngay ngắn trong phòng họp. Cô ngồi phía dưới cùng, vị trí đối diện cô là của cậu Hà Trụ nhỏ hơn cô một tuổi. Theo nguyên tác thì đáng lí ra chỗ này phải là của chị Kochou cơ. Phía trên Muichirou và Tatsu là Trùng Trụ cùng Luyến Trụ. Trên nữa là Viêm Trụ và Xà Trụ, tiếp đó là Phong Trụ với Thủy Trụ, và người ngồi ở vị trí trên cùng là Nham Trụ - cũng là người mạnh nhất Sát Quỷ Đoàn tính tới thời điểm hiện tại. Có vẻ như vị trí ngồi được xếp theo độ tuổi thì phải.

Hiện tại vẫn chưa thấy Shinazugawa cùng Iguro đâu. Các Trụ Cột ngồi đối mặt với nhau, chẳng ai hó hé lấy nửa lời. Bầu không khí im lặng bao trùm khắp căn phòng, tiện đà đang yên tĩnh nên Tatsu ngủ ngồi luôn. Muichirou thấy cô bạn (cũng miễn cưỡng gọi là) đồng trang lứa của mình đang gật gà gật gù cũng chẳng nói năng gì, đại khái là cậu cùng ít người khác chỉ cảm thán rằng Tatsu có vẻ vô tư thật.

Thú thực thì Tatsu không thích mấy kì họp khẩn cho lắm, nhưng công việc vẫn là công việc, trốn cái là bị dị nghị ngay. Cũng là trách nhiệm của những người mạnh nhất nhì quân đoàn nữa. Mà cái cô thấy phiền nhất là cái vụ đặc huấn sau cuộc họp này cơ.

Cô không biết bón hành cho tân binh đâu. Nói giảm nói tránh là cô không chắc cách huấn luyện của mình có giúp ích gì cho bọn họ hay không. Mà cứ lo chuyện họp hành trước mắt cái đã.

"Còn bọn tôi thôi à?"

"Đã để mọi người chờ rồi. Xin thứ lỗi."

Shinazugawa bước vào, theo sau là Iguro.

"Không sao." - Himejima vẫn giữ tư thế chắp tay trước ngực, cất tiếng - "Hai người làm nhiệm vụ vất vả rồi."

"Rồi." - Shinazugawa ngồi xuống vị trí đối diện với Tomioka, đặt thanh kiếm ngay ngắn sang một bên. Xong xuôi, anh quay sang phía Mitsuri hỏi - "Nghe nói Kanroji, Kazekaori với Tokitou đã hạ được Thượng Huyền nhỉ?"

"Vâng, ảo lắm luôn." - Mitsuri vẻ mặt tươi tắn đáp - "Em cứ tưởng là hết cứu rồi cơ. May nhờ có mọi người hợp lực. Nhỉ, Tatsu, Muichirou?"

Muichirou gật nhẹ đầu, còn Tatsu... vẫn đang ngủ gật. Thấy vậy nên bé hạt tiêu nhà mình chẳng biết lôi đâu ra cái máy bay giấy phi thẳng vào trán con bé Mộng Trụ đang nửa tỉnh nửa mơ kia.

Tatsu đang thiu thiu thì bị phá giấc, cô khó chịu lầm bầm vài câu không rõ nghĩa, bụm miệng ngáp một hơi dài.

"...Xin lỗi, tôi hơi mệt." - Cô nói như đang rì rầm - "Đợt vừa rồi oải kinh. Chết mất..."

"Nhớ nghỉ ngơi đầy đủ đấy! Thế mới có đủ năng lượng để làm việc được!" - Rengoku khoanh tay cười lớn, vẫn là dáng vẻ nhiệt huyết như ngày nào.

Phong Trụ thấy anh em đồng nghiệp mình đứa nào đứa nấy đều đã đụng mặt boss hết rồi thì chống cằm thở dài, có vẻ ảnh đang thấy ghen tị vì không gặp được thằng quỷ nào đủ mạnh để solo bón hành với anh.

À thì cũng có đó, có Thượng Nhị Douma đợt ở phố Yoshiwara. Nhờ công con nhỏ trông chán đời kia mà cả anh lẫn Iguro đều có cơ hội va chạm với gã đó chút đỉnh.

"Kanroji, Kazekaori, Tokitou thể trạng sau trận chiến thế nào rồi?"

Iguro hỏi thăm (trừ chị Mitsuri thì hai đứa nhóc kia khéo khi là tiện mồm hỏi luôn), đáp lại là cái gật đầu của Luyến Trụ. Má chị hây hây đỏ, có vẻ chị đang vui vì được người khác quan tâm. Muichirou bảo rằng mình vẫn chưa hoàn toàn bình phục, còn Tatsu căn bản là mấy vết thương ngoài da nên cũng chẳng đáng kể lắm.

Nham Trụ nước mắt chảy hai hàng, anh cho rằng nếu mất đi Đại Trụ nào thì Sát Quỷ Đoàn e là sẽ rơi vào thế khó. Đánh bại được hẳn ba con Thượng Huyền mà không mất một ai quả là điều đáng quý.

"Thương tích lần này của ba người hồi phục nhanh đến bất ngờ đấy." - Kochou lên tiếng - "Có chuyện gì xảy ra à?"

"Ắt hẳn Chúa Công sẽ giải thích cả chuyện đó một cách rõ ràng." - Tomioka đáp.

Ngay khi Thủy Trụ vừa ngắt lời, người chủ trì buổi họp hôm nay đã bước vào. Đó là phu nhân Ubuyashiki Amane cùng hai người con của mình là Kiriya và Kuina. Người sẽ thay mặt chồng mình - Ubuyashiki Kagaya, cũng tức là Chúa Công, đứng ra tham dự cuộc họp lần này.

Vậy là bệnh tình ngài ấy đã chuyển biến tệ hơn, Tatsu thoáng buồn. Kể cả cô có biết trước ngày này rồi sẽ tới, nhưng vẫn không thể không xót xa khi nghe phu nhân Amane thông báo việc này. Tự bản thân cô cũng thấy kì lạ, người như mình mà lại đi đau lòng cho người khác. Nhưng người đó là Chúa Công, nên cô sẽ không thể thôi cảm xúc đau buồn dành cho ngài.

Trọng lượng trong lời nói của nhà Ubuyashiki thật đáng sợ.

Không chỉ riêng mình cô, toàn bộ Trụ Cột có mặt trong đây đều tỏ ra lo lắng cho vị lãnh đạo, mà cũng là người cha của họ. Tất cả đều đồng loạt cúi đầu với phu nhân, trong khi Nham Trụ thay mặt các Đại Trụ nói đôi lời:

"Kính chúc cho ngọn nến sinh mệnh của Chúa Công cháy càng lâu càng tốt. Và mong phu nhân Amane luôn giữ vững tinh thần."

Đôi nét cảm kích thoáng vụt qua trong đôi mắt người, phu nhân cùng hai người con cúi đầu cảm tạ:

"Từ tận đáy lòng, xin cảm tạ các vị Đại Trụ."

Người ngừng lại đôi chút, rồi tiếp tục trình bày vào vấn đề chính của buổi họp này hôm nay:

"Hẳn là các vị đã biết, giờ đây, khi con quỷ có thể khuất phục ánh mặt trời xuất hiện... Kibutsuji Muzan sẽ không từ thủ đoạn nhắm đến cô bé, để bản thân hắn cũng có thể khuất phục được mặt trời. Cuộc chiến tổng lực quy mô lớn sắp nổ ra rồi. Trong trận chiến với ba Thượng Huyền là Linh, Tứ và Ngũ... Cô Kanroji, cô Kazekaori, cậu Tokitou."

Những ai được xướng tên đều ngẩng đầu lên, không khỏi giấu được vẻ thắc mắc xen lẫn ngạc nhiên trên gương mặt. Cả chị Mitsuri lẫn Muichirou đều không biết vì sao mình được gọi tới, còn Tatsu thì biết rất rõ lí do.

Ba con quạ truyền tin của ba người đang đậu ngay trước hiên. Tatsu đoán, có lẽ "Ấn" vẫn chưa biến mất hẳn sau khi rời khỏi mộng cảnh nên con Rat nó vô tình thấy được. Chứ cô chẳng thấy con quạ nào cũng vạ lây hóa bướm cùng với cô cả.

"Chúng tôi đã nhận được báo cáo về việc ba vị xuất hiện vết chàm có hoa văn rất lạ. Tôi muốn ba vị thuật lại hoàn cảnh khi xuất hiện vết chàm đó."


(Ụ tính bấm lưu mà đăng lộn ch35 ae thông cảm ạ😭)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro