Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

NT2: Ngàn năm trước (hoàn)

Kenichi POV,

Sau khi càn quét một vài khu làng nhỏ dọc đường, cơn khát máu cũng dần dịu lại.

Sức mạnh dần tràn trong huyết quản khiến cậu cực kỳ phấn khích.

Thời gian không có nhiều cậu phải nhanh chóng quay về phủ chính.

Hộ vệ có vẻ như được tăng cường, nhưng điều đó vẫn không làm khó được cậu.

Cậu theo con đường quen thuộc đi vào phủ không gây một tiếng động.

- Ta không ngờ kẻ sát nhân đó lại là con đấy, Kenichi?

Giọng nói quen thuộc vang lên, do mãi mê thưởng thức hy huyết của ả người hầu mà bản thân cậu không nhận ra có người tới gần mình.

Liền quay lại đối mặt với người mới gọi tên mình.

- Chào buổi tối, phụ thân.

- Hai từ đó ta không dám nhận từ một kẻ máu lạnh như ngươi.

- Vậy sao, nhưng điều đó cũng không thể phủ nhận được huyết thông giữa hai chúng ta, phụ thân. - cậu cười khẩy.

Người đối diện cậu không đáp lại.

- Vậy trước khi chết người có thể cho ta biết Mika, nàng đấy ở đâu không?

END Kenichi POV.

___

Kagaya POV

Anh đã nhận ra được từ rất lâu rằng đứa con trai đầu lòng của bọn họ đã có tình cản không bình thường với mẫu thân, lại không ngờ vì thứ tình cảm ấy lại phải khiến nàng khó xử rồi.

- Người không xứng đáng gọi tên nàng, người đã uống máu của bao nhiêu người, vậy nên hãy xuống địa ngục để chịu trừng phạt đi.

Vừa dứt lời, anh liền rút kiếm ra tấn công cậu.

- Người không có khả năng đó đâu, phụ thân à!

Kẻ đó dễ dàng chặn được lưỡi kiếm đó bằng tay mình mà không để lại một vết xướt.

"Rốt cuộc nó đã trở thành cái thứ ghê tởm gì đây?"

Anh nhanh chóng giữ khoảng cách, và tránh né những dây gai từ hắn.

Trong lòng anh chỉ duy nhất một ý niệm rằng:

"Đầu tiên, kẻ trước mặt không còn là đứa con trai trưởng yếu đuối của mình dù khuôn mặt đó có giống tới đâu. Điều thứ hai là anh phải diệt trừ hắn trong ngày hôm nay tránh để lại hậu họa về sau."

Sau vài hiệp đấu, anh đã bị rơi vào thế hạ phong.

Thể lực nhanh chóng bị bào mòn, trên người chằn chịt vết thương thế mà kẻ thù của anh vẫn lành lạnh không lấy một vết thương nào như lúc vừa mới đến.

- Chơi đùa với ngài như thế đủ rồi, phụ thân. Ta còn phải đi tìm nàng ấy nữa.

Vừa nói hắn vừa ra đòn sát chiêu nhắm thẳng vào những điểm yếu của con người.

Dù kiếm thuật của anh có tốt đến đâu, nhưng với số lượng tấn công dồn dập như vậy thì cũng không đỡ nổi.

Bất ngờ có bòng người xuất hiện trước mặt thay anh cản lại đòn đánh đấy.

Mùi hương quen thuộc xộc vào mũi anh.

- Mika, sao nàng lại ở đây? - anh hét lên.

END Kagaya POV.

___

Mika POV,

Vài phút sau khi đóng cửa tầng hầm lại, cô bắt đầu kiểm tra xung quanh.

Căn phủ khá yên tĩnh đến kỳ lạ.

Bỗng nghe thấy tiếng kiếm va chạm ở sương phòng phía Tây, cô liền nhanh chóng di chuyển tới đó.

Trước khi những xúc tu sắp chạm tới người anh thì cô rất nhanh chuyển tới trước mặt thay anh cản đòn.

- Mika, sao nàng lại ở đây? - giọng của người phía sau tràn đầy lo lắng hét lên.

Cô không trả lời anh mà nhanh chóng tấn công người trước mặt.

Mây đen che khuất dần tan đi, nhờ ánh trăng mơ hồ cô có thể thấy được kẻ đang đứng trước mặt.

- Ken-chan. - cô không khỏi bàng hoàng mà thốt lên, nhanh chóng giữ khoảng cách.

Anh giữ chặt eo cô không cho cô làm ra hành động theo cảm xúc.

- Mika, người trước mặt không phải là con trai trưởng của chúng ta nữa.

Câu nói đó khiến nàng cảnh tỉnh chú ý tới xác chết không còn hình dạng xung quanh.

Cô khẽ nhắm mắt để khóa chặt những xúc cảm nhất thời đó lại.

"Kagaya nói đúng người trước mặt không còn là con trai của bọn họ nữa rồi, kẻ đó sẽ chính là mối họa lớn đối với gia đình nhỏ của nàng và người dân trên khắp lãnh địa."

Một lần nữa mở mắt ra, đôi mắt đó không còn chút dịu dàng thay vào đó là đôi mắt nghiêm nghị khi đối mặt với kẻ thù.

- Mẫu thân,... không giống như ... - hắn ta giọng rung rẩy giải thích.

- Câm miệng, ta không sẽ không có đứa con nào là kẻ sát nhân hết. - đáp lại hắn là giọng nói lạnh lùng.

Cô nhanh chóng tấn công hắn, nhưng vì sự chừng chừ của bản thân mà cả hai đều không cố làm bị thương đối phương.

Anh đứng một bên chớp lấy thời cơ, di chuyển tới nhắm vào cổ hắn chém tới.

Đầu kẻ đó chóng bị chém rớt xuống, nhưng kỳ lạ thay thân thể hắn vẫn còn đứng yên không cử động.

- Kagaya. - mắt cô đỏ ngầu, cô không anh ngờ anh có thể đủ nhẫn tâm như vậy.

- Mika, hắn ta không còn là con trai chúng ta. - anh tiếp tục nhắc nhở cô.

- Vâng, em hiểu rồi.

Anh dè chừng tới gần, dự định sẽ dùng lửa để thiêu cháy cơ thể đấy, thì bất ngờ dây gai từ trong cơ thể đó phóng tới chỗ anh.

Cô nhanh chóng chạy tới chắn trước mặt anh, dây gai đây đâm xuyên qua cả hai người.

- KHÔNG, MẪU THÂN. - cậu nhanh chóng muốn rút xúc tu ra nhưng không được.

Anh dùng tất cả sức lực còn sót lại quăng mồi lửa cùng với túi thuốc nổ tới cái thứ đang tính mọc lại đầu trươc mặt.

* BÙM

Một tiếng nổ lớn, anh nhanh chóng ôm cô vào lòng bảo vệ khiến một mảng lưng lớn chủa anh bị phỏng nặng.

Hơi thở của cả hai cũng dần yếu ớt nhưng dù vậy anh vẫn giữ chặt cô trong lòng bao bọc.

- Mika.....là ta.... ta lại... thất hứa ....rồi.....

- Ta.....tha....thứ....cho...chàng....Ka...ga....ya.

Khóe mắt của hai dần dần nhắm chặt lại, hình ảnh cuối cùng động lại trong tâm trí họ là đối phương.

Nhưng họ không ngờ tới được rằng, kẻ thù của họ dù đã bị nổ banh sát nhưng vẫn có thể sống sót được.

Hắn là kẻ khiến cho con cháu sau này của họ phải chịu trừng phạt của các vị thần suốt ngàn năm.

Hoàn NT2.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro