Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#5 Ước hẹn một năm.

- Em...em...

Một nụ rơi xuống môi cô, khiến cho đầu óc cô trống rỗng. Miệng nói lắp bắp không thốt lên lời nào.

- Chàng...chàng....ta..ta....

- Chúng ta mau về ngôi đền thôi! Không phải nàng nói phải về trước hoàng hôn sao.

- Vâng.

Anh và cô cùng nắm tay đan xen vào nhau đi về phía ngôi đền.

"Hy vọng cảnh đẹp này có thể kéo dài lâu thêm chút nữa"

__________

Sau bữa cơm tối, cô phải bắt đầu chuẩn bị buổi lễ cho đêm nay, đêm trăng rằm hằng tháng.

- Sao chàng lại chưa đi nghỉ ngơi?

Cô thấy anh vẫn còn đang ngôi dưới mái hiên ngắm nhìn cô.

- Ta muốn xem nàng.

- Nếu chàng muốn, nhưng nếu thấy mệt thì chàng phải về phòng nghỉ ngơi đó.

Nhận được cái gật đầu của anh, cô mới yên tâm bắt đầu buổi lễ.

Khi ánh hoàng hôn cuối cùng buông xuống, những cây cột đá xung quanh cô bùng lửa lên, vũ khúc Mặt trăng cũng bắt đầu.

Anh vẫn ngồi dưới mái hiên vừa duyệt cộng văn mà phụ thân giao vừa ngắm nhìn cô gái trước mắt khiêu vũ đến tận khi ánh trăng lên tới đỉnh đầu.

Hình bóng cô gái ấy như muốn khắc sâu vào tâm trí, vào tâm anh.

Khiến cho anh nhớ tới cuộc gặp mặt vị pháp sư nửa tháng trước.

__________

Hai tuần trước khi ngài Oyakata tới đền thờ Tsukuyomi,

Tại phủ Ubuyashiki,

Bất ngờ nhất là hôm nay vị pháp sư, người chỉ định phu nhân tương lai cho gia chủ gia tộc Ubuyashiki, lại xuất hiện ở đây.

- Chào ngài Shinran (tu sĩ), không biết hôm nay ngài tới đây là có việc gì?

- Rất vui khi thấy ngài vẫn khỏe, ta hôm nay đến đấy đúng là có việc, ngài có thể cho mời công tử tới đây được không!

Oyakata ra hiệu cho người đi mời cậu đến.

- Là việc có liên quan đến Kagaya sao, thưa ngài.

- Ân, nhưng ta cần gặp cậu bé để xác định một số chuyện.

Cánh cửa được mở ra, cậu bé đang ngồi seiza (ngồi quỳ kiểu Nhật), cúi đầu lễ phép chào người ở trong phòng:

- Chúc người buổi sáng tốt lành, phụ thân. Chào ngài Shinran. Không biết phụ thân hôm nay có việc gì tìm con ạ?

- Vào đi, ngài Shinran muốn gặp con.

- Vâng. - cậu bé liền từ tốn đứng lên đi đến ngồi cạnh cha minh.

- Ta muốn nói về vị hôn phu của công tử. - bỗng ông ngập ngừng một chút.

- Không phải ngài đã quyết định là quý cô Amane sao? - cậu đáp lại.

- Đúng trước đây tôi đã nghĩ quý cô Amane là lựa chọn phù hợp nhất, nhưng vài hôm trước tôi đã gặp một cô gái khá đặc biệt.

- Là một Miko của đền Tsukuyomi có một dây nhân duyên rất lạ, đó là thứ dẫn tôi tới đây. Cô bé đó sẽ là chọn tốt nhất. Tôi hy vọng ngài hãy đến gặp mặt cô bé một lần. Những việc tôi cần nói chỉ tới đây thôi.

__________

- Kagaya, chàng đang nghĩ gì vậy?

Kết thúc hồi ức, trước mắt anh là gương mặt phóng đại của cô.

- Buổi lễ kết thúc rồi sao?

- Ừm, anh có muốn ăn chút đồ ngọt trước khi ngủ không?

- Trời tối rồi, em cũng không nên ăn đồ ngọt.

- Vậy em sẽ cất để dành cho sáng mai.

- Còn bây giờ tới lúc chàng phải đi ngủ rồi, trẻ con thức khuya sẽ không cao lên được đâu!

- Nàng cũng vậy!

- Ta không cần, nếu còn cao nữa thì sẽ cao hơn chàng mất.

Hiện tại đúng là cô đang cao hơn cậu một cái đầu rôi, dù gì hai người cũng đã cách nhau bốn tuổi.

__________

Sáng hôm sau,

Cô cũng đã dạy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả hai, bỗng nghe thấy tiếng lục đục trong phòng nên cô liền lên phòng anh.

- Chàng dậy rồi sao, buổi sáng tốt lành.

- Nàng cũng vậy, buổi sáng tốt lành, Mika. - anh đáp lại.

- Đồ ăn sáng em đã chuẩn bị xong rồi, chàng mau rửa mặt - vừa nói cô vừa đặt chậu nước ấm bên cạnh anh.

- Cảm ơn em.

- Chàng nhớ ra sớm đó, nếu không đồ ăn sẽ nguội mất.

- Ân, ta biết rồi.

Sau bữa ăn sáng, thì cũng là lúc hai người chia tay.

Cô ngồi thấp xuống để mình cao bằng tầm mắt của anh:

- Kagaya, chàng có thể cho ta một năm được không? Một năm để ta thu xếp ổn thỏa mọi việc trong đền rồi ta sẽ về làm phu nhân của chàng.

- Được, nàng đừng để ta chờ quá lâu đâu đấy.

- Vâng, ta hứa với chàng.

Sau đó, cô liền lấy Omamori (bùa bình an) mà mình chuẩn bị đưa cho anh.

- Đây là bùa bình an ta tự chuẩn bị, chàng nhớ giữ cẩn thận đó!

- Cảm ơn nàng.

- Chúc chàng phải thượng lộ bình an. - cô khẽ cúi đầu tiễn anh, và anh cũng đáp lại.

__________

Đông đi xuân đến hạ lại về, một năm ước hẹn của hai người cũng đã tới.

Công việc ở đền đã được cô thu xếp ổn thỏa.

Trước một ngày phải rời đi, cô đến thăm mộ của lão bà phía sau núi.

- Lão bà, ngày mai con phải rời đi rồi, sẽ kết hôn vời Kagaya. Bà biết không, con nhìn thấy trong nhiều kiếp sống xa xưa, con và chàng ấy đã từng là phu thê của nhau. Con không biết tại sao trong ngàn năm gần đây. Cuộc đời của con và chàng đã không còn giao nhau nữa. Con không biết lý do tại sao lại như vậy, nhưng bây giờ thật may mắn, cảm ơn kami đã đưa chàng về lại bên con.

Khi cô quay lưng lại, thì linh hồn lão bà trong ngôi mộ đấy mỉm cười nhìn bóng lưng cô rồi dần dần tan vào hư không.

Cơn gió lạnh thổi qua.

- Bà bà đã đi rồi sao? Hy vọng kiếp sau chúng ta sẽ gặp lại.

Còn tiếp,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro