Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Cuộc chiến cuối cùng

Sau trận chiến nơi pháo đài vô cực, mọi người hầu như ai cũng đã ngục ngã, có vẻ như chiến đấu với những con quỷ thượng huyền khiến họ kiệt sức, cái cuộc chiến chết tiệt này đã lấy đi rất nhiều sinh mạng của thành viên sắt quỷ đoàn bao chùm với nó là sự chia li, tang thương và nỗi tuyệt vọng khi mất đi đồng đội của bản thân.

 Nhưng cũng không vì vậy mà họ quên đi mục đích ban đầu khi đến đây, ở một nơi trong pháo đài vô tận một cuộc chiến giữa 2 con người và một con quỷ thượng cổ đang diễn ra mặc dù chênh lệch nhau về thức lực nhưng họ vẫn dũng cảm đứng chắn trước 'Kibutsuji Muzan' thủy tổ của loài quỷ.

Cái khoảnh khắc Tanjirou nhìn thấy gã, hồi ức trong cậu dần hiện lên,  cậu nhớ về khung cảnh bị sát hại đến mức man rợ của những người thân trong gia đình, nhớ về hình ảnh của những người bạn của cậu ra đi mà không khỏi phẫn nộ, cậu cầm chặt thanh kiếm đôi mắt diễm lệ thoát ẩn hiện ra sự tức giận, cắm ghét đến không nguôi có vẻ cậu sắp tấn công hắn rồi:

"Kibutsuji Muzan, tên khốn chết tiệt nhà ngươi"

Ngay lúc cậu sắp tiến đến thì liền bị Giyuu ngăn lại:

"Tanjirou bình tĩnh lại đi, lúc này chúng ta không lên chiến đấu bằng cảm xúc đâu"

Thấy vậy Muzan liền lên tiếng một cách 'hoà nhã' nói:

"Lũ tôm tép không biết tự lượng sức, các người tốt nhất lên cút đi cho khuất mắt ta, một lũ cố chấp! Các ngươi khiến ta không còn sự kiên nhẫn nào để chơi đùa với lũ con người các ngươi nữa"

"Chẳng phải các người lên thấy may mắn khi mình còn sống sao? Nó không đủ để các ngươi thỏa mãn hả, người thân của các ngươi bị giết thì đã sao chứ, đừng mở miệng ra và lải nhải đòi trả thù cho anh chị hay gia đình của các ngươi nữa ta nghe đến phát ngấy rồi"

"Sao các ngươi không từ bỏ hận thù chứ, lũ cố chấp cứng đầu, tại sao khi gia đình các ngươi chết do yếu tố ngoại cảnh thì lại chấp nhận? À phải rồi có ai lại đi báo thù những thứ vô lý đó chứ mắc cho chúng cũng đã giết hàng vạn người" 

 "Người chết chẳng thể nào sống lại được đâu, sao các ngươi không nghĩ đến việc kiếm tiền và tận hưởng cuộc sống ngắn ngủi yên bình của các ngươi nhỉ? Chắc do các ngươi là tổ hợp của những kẻ bất thường, ngu ngốc và cố chấp đến cực độ ha? Nhờ có lũ thợ săn quỷ các ngươi mà ta phải đích thân đi giải quyết cái mớ hỗn độn đáng chết này"

"Và bây giờ ta sẽ là người kết thúc nó, lên nhớ các ngươi chỉ là lũ người trần mắt thịt chẳng thể nào so được với ta đâu, kẻ đã sống cả nghìn năm"

Sau khi nói những câu nói khiến cho con người ta phẫn nộ, có vẻ như Muzan đã thành công chọc giận 2 người trước mặt, sau khi nghe những lời nói vô bổ của hắn tuy đầy vẻ hỏi chấm và tức giận nhưng Tanjirou cậu vẫn nói rằng:

"Ta chẳng thể để ngươi tồn tại trên cõi đời này nữa đâu, Muzan"

"Dù có phải chết ở đây ta vẫn quyết không để ngươi có thể sống và làm hại mọi người nữa đâu"

Cơn giận dữ như lần nữa bùng lên trong cậu, chưa bao giờ cậu lại cảm thấy lạnh người khi đứng trước ai đó như vậy, đặc biệt là kẻ thù đã cướp đi mái ấm của cậu, nỗi phẫn uất dần như dâng trào nhưng cậu vẫn nhận thức được rằng với hắn( Muzan) dù có chặt đầu đi chăng nữa thì hắn vẫn không chết:

"Chết tiệt dù bây giờ mình có xông lên chém đầu hắn thì hắn cũng sẽ không chết phải tìm cách giữ chân hắn đến khi bình minh ló rạng"

Ngay khi cậu đang chìm trong mớ suy nghĩ hỗn độn thì Giyuu lên tiếng:

"Tanjirou chúng ta hãy làm theo chỉ thị, tìm cách cầm chân hắn thôi, chờ đến lúc mọi người đến đông đủ đi đã, thêm vào đó cũng phải tìm thêm thông tin về hắn nữa không thế cứ vô định mà tấn công được"

Chỉ ngay khi Giyuu vừa nói xong tên Muzan liền tấn công trước, từ tay hắn mọc ra rất nhiều những lưới dao sắc bén mà tấn công về phía họ, có vẻ đòn đánh đó là nhằm vào Giyuu, cũng vì đòn đánh ấy quá bất ngờ khiến cho cậu chẳng còn kịp suy nghĩ nữa, cậu đã ngay lập tức đứng chắn trước mắt Giyuu đồng thời ăn chọn đòn đánh ấy.

"Không Tanjirou!"

*Phập*

Cả cơ thể cậu ăn trọn đòn đánh ấy, máu bắt đầu chảy ra kèm theo đó là ánh mắt bàng hoàng của Giyuu Tomioka, mặc đù anh đã phòng thủ để tiếp nhận đòn đánh ấy thật không ngờ cậu lại đứng trước mặt anh mà hứng chịu nó.

 Không để anh kịp suy nghĩ cánh tay của gã tiếp tục tấn công về phía anh, cái tốc độ ấy nhanh đến kinh khủng, mắt thường khó có thể theo kịp nó khiến cho anh phải sự dụng tới thức thứ 11 để mà phòng thủ, thật khó để tấn công gã khi cả cậu và anh đều bị thương khi đấu với Akaza.

"Hơi thở của nước thức thứ 11: Lặng"

Tuy sử dụng nó nhưng anh vẫn phải chịu vô số đau đớn, còn về Tanjitou do cậu bị thương lên chỉ có thể dựa vào trực giác mà tránh những đòn đánh ấy, việc lê liết cái thân thế đầy thương tích này tránh né những đòn đánh nhanh tới mức khủng khiếp kia quả thực khiến cậu đau đớn vô cùng. 

Nhưng cậu lại bỏ mặc tình trạng của cơ thể mà tiến đến tấn công Muzan, cậu luồn qua những khe hở mà không ngừng thu hẹp khoảng cách với hắn, chỉ ngay khi vừa tới gần cậu đã lập tức lùi lại điều đó đã giúp cậu tránh được một đòn chí tử ngay khi định tấn công thì *xoẹt* một lưới dao sắc nhọn đâm vào con mắt phải của cậu, thấy vậy Giyuu liền lao tới yểm trợ và nói:

"Không cần phải đả thương hắn, điều ta cần lúc này là cầm chân hắn đến khi trời sáng, với sức mạnh của hắn ta không đánh lại được đâu"

Nhận thấy ý định của cậu và Giyuu, hắn cho rằng điều đó thực lực cười bởi ánh sáng sẽ chẳng bao giờ có thể chạm tới nơi này và bọn sát quỷ đoàn sẽ chẳng làm gì được khi chỉ có 3 trụ cột cả.Gã khinh bỉ mà nói:

"Lũ con người các ngươi thật biết mơ mộng nhỉ? Chỉ với 3 tên trụ cột mà có thể làm gì được ta chứ, chưa kể 2 tên còn lại chắc gì đã còn sống nhỉ"

Nói xong gã lại càng điên cuồng tấn công 2 người các cậu, trong tình thế nguy hiểm ấy Tanjirou đã dùng một mắt để quan sát và khứu giác phi thường của mình mà né tránh những đòn công kích ấy, dù vậy đòn đánh của gã thực sự quá nhanh so với thể trạng của cậu lúc này, nó đã khiến cậu ngã ra toàn thân cậu đập vào bức tường, đó thực sự là một góc chết hoàn hảo không một chỗ né tránh, cậu lúc này như chìm trong hàng vạn câu hỏi:

"Mình sẽ chết ở đây ư? Nezuko thì sao? Em ấy sẽ làm sao chứ ai sẽ giúp em hóa thành người đấy? không được cậu không thể chết cậu còn phải sống để gặp mặt người thân cuối cùng của cậu, chết tiệt cái cơ thể này chạy đi chứ ta xin mày làm ơn chạy đi"  

Ngay lúc cậu tuyệt vọng nhất, bất ngờ một giọng nói vang lên:

???:"Hỡi truyền nhân của hơi thở mặt trời, có vẻ như đang tuyệt vọng nhỉ? Cậu có muốn làm một ván cược với ta không?"

Tanjirou:" Ngươi là ai? Tại sao lại nói vậy, cá cược với ngươi ta có ích lợi gì chứ?"

???:"Rất có lợi là đằng khác, ta sẽ giúp cậu thay đổi mọi thứ nhưng cậu sẽ mất đi một số kí ức có được không? Đâu bữa ăn nào là miễn phí đâu nhỉ?"

Tanjirou:"Thực sự có thể thay đổi sao? Được chỉ cần có vậy thôi, mất đi một số kí ức cũng chẳng sao cả"

???:"Hha, một lời đã định đừng nuốt lời nhé"

Ngay khi giọng nói ấy vừa nói xong cậu cảm giác như cơ thể nhẹ bẫng đi, chỉ ngay khi vừa mở mắt lại một lần nữa cậu đã thấy mình đang ở một nơi xa lạ...

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cuối cùng cũng xong một chương T^T nó có vẻ thực sự quá sức với tôi ghê nhưng mong sau khi các bồ đọc thì để lại lời nhắn để giúp tôi có thêm động lực nhaaaa

                                                                                                                             Bye các tình yêu^^


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro