Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 48: Sự Lựa Chọn Của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc

Kết quả của trận chiến giữa Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím và Ác Quỷ Thú nhanh chóng lan tràn ra khắp mọi nẻo đường của Vương Quốc Fremmevira.

Kể từ khi Thuyền Bay xuất hiện, người dân của Fremmevira đều rất là chú ý đến mọi lĩnh vực phát triển thuộc về bầu trời. Nên khi thông tin về Hình Bóng Kỵ Sĩ có thể bay đã hoàn thiện được để lộ ra dân chúng lập tức kích động cả lên. Vốn nên mang lại hiệu quả thúc đẩy cách mạng công nghệ Thuyền Bay hiện đang gặp phải nhiều nghi vấn khi phải đối mặt với sự hiện diện của bầy Ác Quỷ Thú biết bay, nhưng kể từ lúc này đây tình hình đó đã bị thay đổi.

Trong tình huống dư luận ngày càng khó kiểm soát lên, Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím cũng chẳng thể rảnh rỗi được  tý nào. Từ việc lúc sớm nhất chế tạo ra Hình Bóng Kỵ Sĩ có thể bay đến việc thành lập Đoàn Kỵ Sĩ mới, các tân binh cuối cùng cũng có thể tốt nghiệp và chính thức trở thành viên của Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím. Lúc này đây, các tân binh của Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím sẽ được tăng lên cấp bậc, bao quát cả vị đội trưởng và các thành viên cán bộ khác lên một cấp bậc cho phù hợp.

“Đội Cận Vệ Hoàng Gia đã cử hết tất cả những người có kinh nghiệm về điều khiển Thuyền Bay tham gia vào Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím để quản lý bọn họ.”

“Thông qua điều đó, Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím sẽ chính thức được công nhận làm một Đoàn Kỵ Sĩ chính thức. Chưa kể đến, các Hình Bóng Kỵ Sĩ hiện tại đã trở thành vật không thể thiếu được ở trên bầu trời… Thực sự quả là một điều tuyệt vời.”

Được chọn làm Đoàn Trưởng của Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím là Torstei Koskensalo, nguyên vốn là chỉ huy của đội Thuyền Bay của Đội Cận Vệ Hoàng Gia và giờ trở thành thuyền trưởng của Thuyền Bay trong suốt hành trình  chiến đấu.

Ở trận đấu thực chiến sau, Kỵ Sĩ Gió và Thuyền Bay đã rất nhiều lần hợp tác tập luyện cùng với nhau, thông qua đó cả hai có thể dần dần bổ khuyết lấy khuyết điểm của nhau khi hợp tác và phát huy nổi bật ra ưu điểm của nhau. Có một điều chắc chắn rằng, theo kinh nghiệm dần tăng lên, thì tính ưu việt phối hợp của cả hai sẽ chẳng phải là việc có thể chối cãi nữa. Đồng thời, việc bổ nhiệm một chỉ huy Thuyền Bay có kinh nghiệm dẫn dắt đoàn lính mới thành lập Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím cũng là một điều hiển nhiên.

“Công việc hợp tác huấn luyện với Thuyền Bay đang tiến tới sang giai đoạn kế tiếp. Nếu như mọi việc suôn sẻ, chúng ta có thể đoán trước được rằng sẽ có Đoàn Kỵ Sĩ khác cần Hình Bóng Kỵ Sĩ như thế phát triển ở trong tương lai.”

“Đúng, chúng ta có thể chắc chắn được rằng Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím sẽ trở thành một khuôn mẫu cho các Đoàn Kỵ Sĩ khác trong tương lai.”

Khác với các sĩ quan mới được bổ nhiệm tới, các thành viên khác trong Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím thì chẳng có gì thay đổi khác so với lúc mới thành lập ban đầu. Trong đó Tiểu Đội Kiverahati chính là hiện tại toàn bộ Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím có sức chiến đấu trên không hiện tại, thế nhưng số lượng này sẽ tiếp tục bổ sung cho hạm đội không quân của họ trong tương lai.

“Định mức sản xuất Thuyền Bay vẫn còn  tương tự như trước, nhưng hiện tại chúng ta cần phải đáp ứng thêm tuyến sản xuất Kỵ Sĩ Bay. Vì vậy, đoạn thời gian này các Kỵ Sĩ Thợ Rèn phải cực khổ rồi.”

“Thần hiểu, có thể tham dự vào dự án như vậy cũng là vinh hạnh cho các thợ rèn chúng thần.”

Mặc khác, sự công nhận Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím đi đồng với việc vốn đang duy trì độc quyền hạm đội Thuyền Bay của Cận Vệ Hoàng Gia sẽ phải chia ra phân tán đến Đoàn Kỵ Sĩ khác. Đồng thời, chắc chắn sẽ có người khác mô phỏng thành công theo Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím, và đi kèm với việc đó, sẽ là nhu cầu cấp bách cho việc sản xuất Thuyền Bay và Kỵ Sĩ Gió. Do đó, hiện đào tạo các Kỵ Sĩ Thợ Rèn mới với kỹ năng tương quan hẳn đã là một vấn đề hết sức cấp bách.

“Xin hãy yên tâm. Vì việc này, thần đã để Lão Đại đứng ra hỗ trợ rồi.”

Người được gọi là ‘Lão Đại’ trong Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc chính là David Hepken, người đã cùng với một vài thuộc hạ đến viện nghiên cứu NTR. Cả Thuyền Bay và Kỵ Sĩ Gió kỹ thuật đều vượt xa khỏi việc quý tộc nắm trong tay, đưa nó vào trong tay giám sát của quốc gia mới là hình thức tốt nhất.

Lão Đại là một trong số ít Kỵ Sĩ Thợ Rèn ở trong Vương Quốc đồng thời tinh thông hiểu rõ kỹ thuật về cả Thuyền Bay và Kỵ Sĩ Gió, điều đó khiến cho anh trở thành một cố vấn kỹ thuật không thể thiếu chỉ có đứng sau Ernesti mà thôi. Nhiệm vụ của anh ở Viện NTR là tư vấn và truyền thụ kinh nghiệm của mình cho các Kỵ Sĩ Thợ Rèn ở đó, ở hai bên trao đổi sẽ tối ưu hóa được phương án sản xuất Touediane hợp lý theo yêu cầu của Hoàng Gia.

“Chúng ta sẽ chờ mong biểu hiện của mọi người. Mặt khác, ta còn có một chuyện muốn nói.”

Vua Leotamus ngồi ở trên ngai vàng dưới ánh mắt đầy mong đợi của tầng lớp quý tộc của Fremmeviran, những người đã được triệu tập ở khắp Vương Quốc có mặt tại đây để làm một cuộc hội nghị lớn, mà chủ đề của nó thì không cần nói ai cũng biết. Một được thư triệu tập, các quý tộc không có trì hoãn tý nào mà ngay lập tức tiến đến Känkänen.

“Như hết thảy mọi người đã biết, Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc đã trở lại từ phương Tây cùng với kỹ thuật mới liên quan tới Thuyền Bay, thông qua việc ứng dụng nó, họ đã phát triển ra kỹ thuật kỳ lạ được gọi là Kỵ Sĩ Gió. Do đó, ta hy vọng mọi người có mặt ở đây đánh giá định hướng sử dụng sao cho thích hợp kỹ thuật mới tiên tiến này.”

Leotamus nghiêm túc mà nói ra mục đích chính của buổi hội nghị này.

Lời thông báo của ông ngay lập tức gây nên những tiếng bàn tán luyên thuyên giữa các quý tộc trong vương quốc. Rõ ràng, ở bản dự thảo mà Quốc Vương đưa ra có yêu cầu nghiêm khắc về việc triển khai, sử dụng Thuyền Bay và Kỵ Sĩ Gió.

Trước hết, điều chỉnh lại kích thước của mỗi Đoàn Kỵ Sĩ, trong đó đặc biệt phải nghiêm khắc giới hạn về vấn đề cấp phép số lượng Thuyền Bay và Kỵ Sĩ  Gió, phương diện vận dụng chúng cũng phải nghiêm khắc rõ ràng. Tiếp theo là, các Thuyền Bay nên được hạn chế bay bởi các tuyến đường  đã được xác định từ trước, nếu như các phi hành đoàn bay chệch khỏi tuyến đường bay ngoài sẽ bị phạt một cách nghiêm khắc, đội Hình Bóng Kỵ Sĩ cũng tương tự có các đạo luật trói buộc lại.

Mặc dù các hạn chế này quả thật quá mức độc đoán, nhưng các quý tộc cũng không có  ép buộc thay đổi điều chỉnh đáng kể. Bọn họ hiểu rõ được rằng, cần phải đặt ra các điều luật hạn chế bởi vì lĩnh vực bầu trời mới thực sự là quá mức tự do và chi phí bảo trì của Kỵ Sĩ Gió cũng không kém. Mặc dù không thể bỏ qua được kỹ thuật mới này, nhưng bọn họ  vẫn  cảm thấy tốt nhất là không nên quá mức tham lam mà rước lấy các nguy hiểm đang chờ đợi họ. Bởi vậy, bọn họ quyết định trước hết tốt nhất phát triển vững vàng ổn định trước đã.

Trước sự ngạc nhiên của Leotamus, mặc dù cuộc hội nghị diễn ra lúc đầu căng thẳng với kéo dài ra ngoài thì quá trình hội ý diễn ra rất là suôn sẽ.

“…Các quý tộc hiện đang háo hức xin thỉnh nguyện được tạo một đội bay quy mô nhỏ bao gồm có Tàu Vận Tải và Kỵ  Sĩ Gió.”

Tất cả  các quý tộc đã sớm muốn được cấp quyền sở hữu tạo một đội bay riêng cho mình. Trong đó, việc phân bố ‘tuyến đường bay’ trong lãnh thổ cũng chiếm lấy không nhỏ thời gian của buổi họp. Tiếp đến mới là việc ai được quyền tạo đội bay cũng với các trình tự nhỏ khác nữa.

Làm buổi đêm trước bình  mình của Thời Đại Hàng Không, cả vương quốc bắt đầu hừng hực khí thế chuẩn bị cho ánh bình minh sắp tới.

-----------------------------------------------------------

Làn gió thay đổi cuốn qua khắp cả Vương Quốc Fremmevira, nó gây ảnh hưởng tới tất cả những người chạm vào nó – ngay cả Đoàn Kỵ Phượng Hoàng Bạc.

Ernesti được triệu tập tới Lâu Đài Schreiber trong khoảng thời gian diễn ra buổi hội nghị với vai trò là cố vấn kỹ thuật để cung cấp các kiến nghị và giải thích rõ ràng dễ nhiều nhiều vấn đề được nhắc đến trong buổi hội nghị. Đối với Eru mà nói, bất kỳ câu hỏi nào cũng không khiến  cậu phải suy nghĩ mệt mỏi khi nó dẫn đến sự phát triển về tuyến sinh sản của robot nửa hình người.

Mặc  dù hội nghị kéo dài nhiều ngày, nhưng vẻ mặt của Leotamus không có dấu hiệu nào cho thấy sự mệt mỏi cả.

“Ernesti, có vẻ như Kỵ Sĩ Gió của ngươi sẽ sớm lan truyền ra khắp cả Vương Quốc. Ngoài ra chúng ta cũng cần nên thảo luận về tình trạng hiện tại của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng  Bạc.”

Leotamus liền quay sang đang tràn đầy phấn khởi Ernesti mà nói, nghe thấy lời dạo đầu là lạ Ernesti không khỏi nghiêng đầu nhìn qua.

“Trong Đoàn Kỵ Sĩ của ngươi có mấy vị đội trưởng dẫn dắt các phân tiểu đội đúng không?”

“Bệ Hạ đang đề cập đến Edgar-senpai, Dietrich-senpai, và Helvi-senpai? Ừm, có chuyện gì không ạ?”

Trong các buổi trò chuyện của Leotamus với Eru hầu như các câu chuyện liên quan các phát minh của Eru, rất hiếm khi chính bản thân Đoàn Kỵ Sĩ  Phượng Bạc được nhắc đến. Nghe thấy tiếng Eru đáp lại, Leotamus hơi hơi dừng lại một chút rồi tiếp tục nói.

“Như ngươi đã biết, Tàu Vận Tải và Kỵ Sĩ Gió nhu cầu thủy chung là mãi không dứt được, và tình huống sẽ trở nên trầm trọng hơn như với kết luận của cuộc hội nghị gần đây. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều vấn đề khó khăn nữa cần phải vượt qua trước khi tiến độ sản xuất đáp ứng kịp nhu cầu. Một trong những vấn đề cấp bách quan trọng nhất trong đó là việc đào tạo Kỵ Sĩ Điều Khiển vận hành được Kỵ Sĩ Gió. Vì hiện tại việc vận hành Kỵ Sĩ Gió khó khăn vượt xa so với các kiểu mẫu máy lục địa hiện tại, chúng ta hiện tại gặp vấn đề là không đủ lượng giáo viên hưỡng dẫn dạy lái cho kiểu mẫu máy mới này.”

Eru liền từ những lời của Leotamus mà phán đoán ra.

“…Thần hiểu điều này. Vì thế, ý của Bệ Hạ là muốn để ba người bọn họ làm giáo viên huấn luyện ư?”

“Đúng! Nói đúng hơn là, tình huống tương tự giống như Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím vậy. Còn nữa…”

Leotamus châm chước từ ngữ một chút rồi nói.

“Eru à liệu ngươi có ý định để ba người bọn họ tự mình phát triển thành một Đoàn Kỵ Sĩ riêng biệt không?”

Bị câu hỏi này làm cho bỡ ngỡ, Eru không khỏi nói không nên lời. Sau một lúc yên lặng Eru liền đáp lại.

“Nhưng là Bệ Hạ, lúc đầu sắp xếp bọn họ  vào Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc là cũng có nguyên nhân cả.”

Leotamus nhìn giống như là đã sớm suy nghĩ kỹ càng mà bình tĩnh mà nói.

“Ta đã sớm nói thảo luận với cha của ta về vấn đề này. Tuy nhiên, Ernesti, tình huống hiện tại với lúc trước đã không còn giống nhau nữa. Với nhưng thành ưu dị mà ngươi mang tới thì hiện tại trong Vương Quốc này không ai dám xem nhẹ ngươi cả, cũng như không dám xem nhẹ Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc còn trẻ tuổi. Ta cũng hiểu được rằng sau bao lâu gắn bó với nhau về mặt tình cảm các ngươi cũng khó tách rời. Nhưng mà bọn họ  cũng giống như ngươi a, cũng trải qua kinh nghiệm mà phát triển thành một Kỵ Sĩ Điều Khiển và  chúng ta không thể để lãng phí tài  năng của họ như vậy được.”

Eru nheo mắt lại, cẩn thận mà cân nhắc lấy những lời của Leotamus. Kể từ lúc thành lập Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc, bọn họ đã phải trải qua rất nhiều trận chiến khó khăn với Ác Quỷ Thú. Thậm chí, bọn họ còn tham chiến ở một quốc gia xa xôi với tư cách là lực lượng quân viễn chinh. Thế  nên bàn  về Đoàn Kỵ Sĩ trong Vương Quốc Fremmevira, thì Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc thuộc loại  Đoàn Kỵ Sĩ trải qua nhiều trận chiến và quy mô hình thức chất lượng trận chiến dạng đứng đầu.

Nói cách khác, Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc đã trở thành một nơi tụ tập của các chiến sĩ kỳ cựu với kinh nghiệm chiến đấu dày dặn. Mà rõ ràng, do tính cách thích ném sự tìn  cho cấp dưới không chịu quản lý của Eru, thì thuộc hạ của Eru lại bị trau dồi thêm các kiến thức quản lý khác đúng xác thực với bậc binh lính tinh nhuệ. Đặc biệt là ba vị đội trưởng, bọn họ không chỉ sở hữu lấy kinh nghiệm vận hành Hình Bóng Kỵ Sĩ đời mới và đời cũ, mà còn là nhà chỉ huy, huấn luyện viên, nhân viên lái thử nghiệm v.v… nhưng kinh nghiệm từng trải khiến người khác níu lưỡi.

“Kỵ Sĩ Gió mang lại một luồng gió thay đổi khó có thể tin được ở trong Vương Quốc của chúng ta. Với sự thay đổi đó, sẽ xuất hiện nhu cầu cần các Kỵ Sĩ Điều Khiển xuất sắc liên tục, đặc biệt là số ít những người có kinh nghiệm với Kỵ Sĩ Gió.”

Mặc dù Eru hiểu rõ đươc điều này, nhưng khá hiếm thấy là lúc này cậu lại mất tập trung mà chìm sâu vào suy nghĩ.

“Tất nhiên, ta sẽ sắp xếp cho người kế nhiệm những vị trí đó, ít nhất là để đảm bảo cho hoạt động hằng ngày của  Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc được diễn ra một cách bình thường. Hơn nữa, đây cũng không phải là mệnh lệnh cưỡng chế gì cả, thế  nhưng ngươi cũng nên suy nghĩ một chút về nó a Eru?”

“Thần hiểu. Thần sẽ có cuộc trò chuyện về viêc này với  các sĩ quan. Nếu như bọn họ có ý tưởng, thần sẽ…”

Eru dường như đã ra quyết định, liền gật đầu đáp ứng Quốc Vương.

-----------------------------------------------------------

Gần như lúc mà cuộc thảo luận giữa Eru và Leotamus đang diễn ra thì một vài vị khách đã đi đến Pháo Đài Olvecius.

Bọn họ không mang theo áp giáp, nhưng từ cách ăn mặc lịch sự cộng với cử chỉ hành động thì xem ra bọn họ không  phải người bình thường. Bọn họ còn cầm trên thay những bức thứ giới thiệu mà ở phía trên có in dấu ấn của quý tộc nhằm chứng minh thân phận của chính mình, nhưng chỉ là họ đưa ra một yêu cầu khá là kỳ quặc.

“…Vậy, tôi nghe nói là các ngài muốn tìm chúng tôi chứ không phải tìm Đoàn Trưởng?”

Những vị khách này đặc biệt thỉnh cầu gặp mặt Edgar, Dietrich, và Helvi, bộ ba Đội Trưởng vào trong phòng hội để gặp mặt.

“Đúng vậy, chúng tôi là đặc biệt đến tìm Ngài Blanche, Ngài Kunitz và Quý Cô Obary. Chúng tôi là những nhân viên đi tìm nhân sự cấp bách cho các Đoàn Kỵ Sĩ và các quý tộc.”

Một trong các vị khách liền nói ra với một giọng nói đầy tôn trọng.

“Ba người quý vị đây với tư cách là Đội Trưởng ở trong Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc sự tích đã khá nổi danh ở trong Vương Quốc. Nên chúng tôi cũng chẳng nhiều lời làm  gì, mục đích của chuyến thăm ngày hôm nay là … ba vị liệu có muốn được thăng chức không… thăng chức trở thành một Đoàn Trưởng. Chúng tôi căn cứ tình huống mà muốn mời ba vị trở thành Đoàn Trưởng của Đoàn Kỵ Sĩ.”

Cả ba người bọn họ đều không nói lên lời trước lời đề nghị đầy bất ngờ này. Dietrich chỉ đơn giản là ngồi yên với ánh mắt nhìn chằm chằm vào các vị khác liền hơi nhướng lên lông mày đều dừng lại. Ở gần anh, Edgar cũng chưa phản ứng kịp lại những gì đôi tai mình vừa nghe. Một bên khác, Helvi lại đầy quan tâm nhìn sang hướng của Edgar. Mặc dù ba người đã quen việc ‘bất thường’ ở trong Đoàn Kỵ Sĩ  Phượng Hoàng Bạc, nhưng là cái đề này thì có quá mức a.

“Đ-Điều này thực quá là bất ngờ… Chưa kể đến, chúng tôi chỉ là Đội Trưởng mà thôi. Đột nhiên nâng chúng tôi lên chức Đoàn Trưởng quả là…”

Nhìn thấy ánh mắt đầy nghi ngờ của bộ ba, người đàn ông hơi gật đầu nhẹ.

“Tự hồ ba vị vẫn chưa thực nhận thức rõ được danh tiếng của bản thân mình. Nếu như là ba vị mà nói thì việc lên chức Đoàn  Trưởng sẽ không bị cản trở tý nào đâu. Nào, hãy để tôi giải thích nào. Nếu như ba vị thuộc về một Đoàn Kỵ Sĩ thông thường thì điều đó sẽ quá mức miễn cưỡng. Tuy nhiên, ba vị lại là sĩ quan của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc. Chỉ cần dựa không vào cái này thôi, thì ba vị đã có đủ điều kiện để trở thành Đoàn Trưởng của một Đoàn Kỵ Sĩ.”

Edgar vẻ mặt vốn lúc nào cũng nghiêm túc, lúc này đây bởi vì căng thẳng nguyên nhân giờ  phút này  khuôn mặt của anh tràn đầy dữ tợn. Tuy nhiên người đàn ông lại xem như không đáng kể tý nào.

“Tôi không chối bỏ rằng Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc đã giành được rất nhiều chiến tích  huy hoàng, nhưng phần lớn chúng đều do kỹ năng kiệt suất của Đoàn Trưởng cả.”

“Tôi biết điều đó. Nói tới Đoàn Trưởng Echevalier, chúng ta không thể nào phủ nhận sự tồn tại của ‘ngài’ ấy là một huyền thoại. Đồng thời, chúng tôi cũng không có phủ nhận đi những sự đóng góp của các thành viên Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc để đi đến thành công đó.”

Người đàn ông vẻ mặt nhẹ nhàng như gió mà giải thích rõ, hơi hơi dừng lại một chút để cho nhóm Edgar kịp tiêu hóa những lời đó rồi nói tiếp.

“Vì chính để đi theo giành  được các thành tựu đó các bạn cũng đã sở hữu trong mình  các kỹ năng tuyệt vời, hơn nữa ba vị đều có Hình Bóng Kỵ Sĩ chuyên dụng riêng cho mình. Tôi nghĩ rằng tất cả các bạn đều biết được rằng, hầu hết tất cả Hình Bóng Kỵ Sĩ chuyên dụng riêng chỉ dành riêng cho cấp bậc Đoàn Trưởng mà thôi. Tuy nói các bạn chỉ là Đội Trưởng mà thôi, nhưng vì Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc mang tính đặc thù, nên địa vị của các bạn cũng tương đương với một Đoàn Trưởng vậy.”

Bộ ba ba người ánh mắt vô ý thức mà liếc nhìn lẫn nhau. Với các sự kiện liên miên mà bọn họ không ngừng trải qua bận rộn, khiến cho bọn họ hiếm khi mà trực quan nhìn lại các hành động của mình. Cùng với vị Đoàn Trưởng tư tưởng không khác người bọn họ dường như quan điểm đã cách xa so với bên ngoài.

“Chỉ cần những người khác để ý thì đều nghe đến vai trò của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc trong việc đưa ra Hình  Bóng Kỵ Sĩ mới. Trong đó cũng bao hàm lấy 3 vị đội trưởng dẫn dắt các thành viên trải qua vô số chiến trường đi đến thành công, nói chính xác hơn 3 vị chính là thần tượng của các Kỵ Sĩ Điều Khiển hiện tại.”

“Thực sự là… tôi chưa hề nghĩ đến điều này bao giờ.”

Nhìn thấy ba người hiện ra vẻ mặt dao động, người đàn ông này tiếp tục nói tiếp.

“Đạt được danh tiếng như vậy mặc dù các bạn còn trẻ tuổi điều đó  là kết quả cho thấy tài năng và sự cố gắng của các bạn. Do đó, tôi chắc chắn rằng các bạn sẽ không muốn cứ mãi mãi làm một Đội Trưởng đúng chứ.”

“Ngài đây là đang đề nghị chúng tôi thoát khỏi Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc?”

“Chúng tôi không có ép buộc các bạn, chúng tôi chỉ đảm nhiệm vai trò làm người trung gian cung cấp lời đề nghị mà thôi. Chưa kể, chúng tôi thấy được ba vị đây vẫn chưa hiểu được giá trị thực tại của mình nên cho phép chúng tôi được nói rõ. Khi đã nghe rõ ràng rồi, bất kể ba vị làm ra quyết định như thế nào đều không có gì để nói thêm nữa.”

Người đàn ông cảm thấy khá thỏa mãn khi bộ ba đã rõ ràng chút giá trị thực tại của mình khi thấy họ bắt đầu nghiêm túc lắng nghe. Mặc kệ kết quả ra sao, ông đều phải trước tiên hoàn thành nhiệm vụ của mình đã.

“Như tôi đã nói ở lúc đầu, nếu như các bạn chấp nhận muốn đổi vị trí, chúng tôi sẽ cung cấp các điều kiện hậu đãi. Theo ý kiến từ chính bản thân tôi, với thực lực của ba vị thì làm chỉ huy của một hoặc hai Đoàn Kỵ Sĩ đều sẽ chẳng phải là điều gì khó khăn. Các quý tộc muốn tuyển lấy các vị ý kiến cũng là vậy, điều bọn họ muốn là nhân tài.”

“…Vậy xin hãy chờ chúng tôi cùng Đoàn Trưởng chúng tôi nói chuyện về vấn đề này đã.”

“Đó là chuyện đương nhiên rồi, xin hãy suy nghĩ kỹ về lời đề nghị của chúng tôi. Một khi các bạn đã đưa ra quyết định, các bạn có thể liên hệ với chúng tôi, chúng tôi sẽ sắp xếp cho cả hai bên một cuộc gặp mặt.”

Nói điều đó xong, người đàn ông liền để lại thông tin liên lạc rồi đứng lên cung kính cúi chào trước khi rời khỏi căn phòng.

Edgar, Dietrich, và Helvi vẫn ngồi yên lặng trong căn phòng họp, cả ba người bọn họ vẫn chưa thể thoát ra cơn xung kích khi nghe được những điều trước đó. Trong đó Edgar dường như là đang chìm sâu vào trong suy nghĩ, Dietrich thì không giống, anh thở dài một hơi rồi vặn vặn cái cổ rồi nói.

“Hưm… hóa ra là như vậy, mình thực sự chưa nghĩ đến mấy điều đó bao giờ. Nhưng cẩn thận mà suy nghĩ kỹ lại, chúng ta thực sự là đã làm được rất nhiều việc đấy chứ.”

“…Mặc dù rất vui khi được khen ngợi. Thế nhưng, mình chưa chuyện rời khỏi Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc là điều mình chưa bao giờ mình nghĩ đến.”

“…Đoàn Kỵ  Sĩ này là chúng ta cùng chung tay góp sức thành lập. Nên nếu ở lại nó ắt hẳn sẽ thoải mái hơn nhiều.”

Edgar chậm rãi ngẩng đầu lên, dường như đã ra quyết định nào đó rồi nói:

“Trường hợp lúc đó thành lập Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng là điều tất yếu, hơn nữa nó mục đích được thành lập là nhằm bảo vệ an toàn cho Ernesti. Chưa kể, chúng ta lúc đó cũng không muốn để sự việc cứ như vậy. Chính vì thế mà  Di, Helvi, Boss, và các thành  viên khác cùng nhau tạo nên Đoàn Kỵ Sĩ.”

“Một trong các ý muốn ban đầu đó, mình đoán là chúng hoàn thành nhiệm vụ của mình.”

“…Đúng vậy.”

Ở vùng đất phía xa xôi Kuscheperca, những kẻ đã đánh cắp lấy ‘Tellestarle’ đã không còn tồn tại trên đời.

Mặt khác, Ernesti đã không cần Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng bảo vệ làm hậu phương nữa. Danh tiếng và sức mạnh  của cậu đã sớm đạt đến mức huyền thoại rồi, đủ đến mức cậu có thể tự đối đầu được với Quốc Vương. Với thành tựu đã đi đến cả vùng đất xa xôi của Vương Quốc Kuscheperca, thì  cho dù là các tân binh mới mới gia nhập đi nữa, thì cũng có ai dám đánh giá thấp Eru cả.

“Với sự phát triển của Kỵ Sĩ Gió, Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc đang dần dần thay đổi… Cứ như vậy, sự hiện diện của chúng ta liệu có cần thiết không?”

Edgar lẩm bẩm chìm trong suy nghĩ về một chủ đề mà anh chưa từng suy nghĩ về nó trước đây bao giờ cả.

Ở bên cạnh anh,  Helvi vẫn im lặng trước những lời lẩm bẩm câu hỏi của Edgar.

Ở gần đó Dietrich nhún vai tuyên bố quan điểm của mình.

“Ai biết được? Tuy nhiên, miễn là mình vẫn cứ ở lại Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc, thì mình chắc chắn sẽ tiếp xúc được với công nghệ mới. Chẳng có gì sai khi nói đó là lý do mình muốn ở lại Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc. Chưa kể, mình thích bầu không khí ở đây nữa. Mặc dù lời đề nghị  làm một Đoàn Trưởng nghe rất chi là hấp dẫn, nhưng mình nghĩ mình thích hợp lãnh đạo một tiểu đội hơn là làm lãnh đạo của một Đoàn đội.”

Dường như đã làm ra quyết định của mình, Dietrich chậm rãi rời khỏi phòng họp chỉ đến khi bị giọng nói của Edgar chặn lại.

“Nếu cậu đã sớm ra quyết định? Vậy thì…”

“Edgar, đừng có quản mình nghĩ như thế nào, cũng không cần nên lo nghĩ gì về Đội 1. Quan trọng là đi theo ý kiến của chính bản thân mình.”

“Di, mình…”

Trước khi Edgar có thể nói hết, Dietrich liền đã sớm chạy ra khỏi phòng họp, chỉ để lại câu nói vang vảng lại trong hành lang.

“Mặc kệ là cậu làm ra lựa chọn như thế nào, cậu phải trực diện đối mặt với  sự lựa chọn đó của chính bản thân mình.”

Edgar ngồi ở trên ghế, mắt nhìn về phía cánh cửa mà Dietrich vừa ra khỏi. Ngay tại lúc này, Helvi cũng đứng lên khỏi chỗ ngồi của mình.

“…Helvi.”

“Không được, đây phải là quyết định của chính cậu. Edgar, sẽ không ai lựa chọn giúp cậu, cậu cũng không nên yêu cầu người khác lựa chọn giúp chính bản thân mình.”

Helvi nhẹ nhàng búng gõ trán của Edgar bằng ngón tay của mình sau đó vẫy vẫy tay mà rời khỏi can phòng.

Trong căn phòng chỉ còn lại một mình chính mình, Edgar tiếp tục suy nghĩ kỹ càng về quyết định khó khăn của mình.

-----------------------------------------------------------

Ngay khi Eru vừa trở về pháo đài Olvecius, cậu liền tìm tới 3 vị đội trưởng mà gặp mặt nói chuyện. Tuy nhiên, trước khi cậu kịp đưa ra việc mà mình đã nói với Leotamus, Dietrich liền trước hết kể lại những vị khách đã sớm tới gặp mặt bọn họ.

“…Như vậy sao. Bọn họ hành động thật là nhanh a.”

“Nhìn kiểu này, em đã  sớm biết được ý định của họ?”

Eru vẻ mặt phức tạp trả lời.

“Đúng vậy a, nhưng chỉ mới biết được gần đây thôi. Chỉ có điều trình tự việc này có chút ngoài ý muốn, họ xử lý việc này thật đẹp tránh khỏi việc để quan chỉ huy phải khó xử a.”

So với Eru đang bình tĩnh mà nhùn vai, Ady lại lần đầu tiên nghe được chuyện này không khỏi trừng mắt lên mà nhìn.

“Vậy? Quyết định của mọi người là gì?”

“Quyết định của anh a? Nên nói làm sao nhỉ… Chỉ cần nhìn thấy em, sự nhiệt tình khi lãnh đạo một Đoàn Kỵ Sĩ lập tức tan biến mất.”

“Ách? Sao nghe như là do lỗi của em a…?”

Dietrich không nhịn được cười lên

“Dù  sao đi nữa, thì anh sẽ cảm thấy thoải mái hơn khi chỉ làm chỉ huy của một Đội. Hơn nữa, liệu  em có ổn không khi bọn anh rời đi?”

“Hưm… Sau tất cả những gì mà chúng ta đã trải qua, em chắc chắn là không muốn mọi người phải tách ra…”

“Đ-Đúng vậy! Đó là lý do chúng ta không nên tách nhau ra! Nếu có chuyện đó xảy ra, thì…”

“Tuy nhiên…”

Eru ngay lập tức ngăn lại cảm xúc bùng nổ đột ngột của Ady.

“Việc trở thành một Đoàn Trưởng là một niềm vinh dự lớn lao nhất đối với bất kỳ Kỵ Sĩ Điều Khiển nào. Em thực sự là tìm  không thấy lý do nào để yêu cầu mọi người  bỏ qua một cơ hội ngàn vàng  như vậy.”

Không chỉ là Ady, bộ ba ba người đều ách tiếng trước những gì Eru nói. Mọi người đều biết rằng Eru đang rất là nghiêm túc, vẻ mặt cậu giống như là lúc dành cho Hình  Bóng Kỵ Sĩ vậy.

“Vì vậy, em nghĩ rằng mọi người cần suy nghĩ thật kỹ càng và tìm ra câu trả lời thực sự mà mình mong muốn. Cho dù mọi người làm ra quyết định như thế nào, em đều hết sức tôn trọng quyết định đó.”

Choáng ngợp trước sự khí thế áp đảo nói thẳng của Eru, bộ ba ba người đều gật đầu đáp lại. Nói xong lời, Eru liền rời khỏi cùng  với Ady theo sát phía sau để lại không gian riêng cho ba người  bọn họ suy nghĩ.

“Eru! Cậu thực sự đồng ý ba người bọn họ rời đi à?”

Ady không hiểu được tại sao Eru lại đồng ý ba người bọn họ rời đi. Mặc dù Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc được thành lập thuần túy là dự theo xu thế lúc đó, nhưng bọn họ đã trở thành đồng đội cùng nhau trải qua nhiều thử thách gian khổ cùng với nhau. Vì lẽ đó, Ady tin rằng trong tương lai gần  thì bọn họ vẫn  ở bên cạnh nhau. Chưa bao giờ cô nghĩ rằng Eru sẽ tán thành lấy quyết định của ba người bọn họ.

“Nếu đó là điều bọn họ muốn…”

“Nhưng mà…!”

“Ady.”

Eru chăm chú nhìn vào mắt của Ady. Đối mặt với vẻ mặt nghiêm túc của Eru, Ady không khỏi lùi lại về phía sau vài bước và yên lặng mà lắng  nghe.

“Đời người  chỉ chớp mắt mà  trôi qua. Vì thế, sống trong đời không nên do dự ngập ngừng, đặc biệt là khi đối mặt với cơ hội thay đổi bước ngoặc lớn trong cuộc đời của chính mình. Ngay cả khi có nhiều điều lo lắng khi nắm lấy nó, nhưng cũng không thể để cơ hội  đó tuột khỏi tầm tay được.”

‘Nắm bắt thời điểm’, đó chính là phương châm sống trong cuộc đời thứ hai của Eru, một điều rõ ràng được phản ánh rõ trong hành động của cậu. Từ khi cậu  đặt chân lên thế giới này, cậu đã không bỏ lỡ một cơ hội nhỏ nhất nào tuột khỏi tay mình.

“Ngay cả khi bọn họ rời khỏi Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc, bọn họ vẫn còn là bạn bè của chúng ta. Vì thế, bọn họ nên cần nghiêm túc suy nghĩ và quyết định dự trên cơ sở nguyện vọng, mong ước của chính họ.”

Mặc dù Eru đã bóc tách giải thích rõ, nhưng Ady dường như không thể chấp nhận được quyết định đó. Đồng thời, Ady cũng không nghĩ ra cách nào để thuyết phục lại Eru. Thế nên, Ady chỉ có thể ôm chặt Eru lại với vẻ mặt đầy phức tạp.

Eru nhẹ nhàng vỗ lấy đầu của Ady vừa nhẹ giọng lẩm bẩm.

“Nếu như bọn họ lưu lại tiếc nuối mà chết đi, và họ lại không có cuộc đời thứ hai để làm lại cuộc đời, thì chắc hẳn sẽ tràn  đầy tiếc  nuối  hối tiếc.”

Có lẽ không có ai trên thế giới này  có thể sâu sắc hiểu được những thâm ý trong những lời  lẩm bẩm cuối cùng của Eru.

-----------------------------------------------------------

Khi cả nước bị làn sóng nhiệt tình cuốn thúc đẩy lên, thì thời gian vẫn như thế  mà trôi qua.

Tàu Vận Tải đã đi vào trong cuộc sống của người dân, một số con đường hàng không ở trong vương quốc Fremmevira liên kết với nhau bắt đầu hình thành. Việc vận chuyển hành khách và hàng hóa chưa bao giờ trở nên nhanh chóng hơn bao giờ hết. Chẳng bao  lâu sau, sự tiện ích hoàn toàn của vận chuyển hàng  không đã khiến người dân của Fremmevira hoàn toàn tin tưởng vào công nghệ mới này.

Chỉ là khi mọi thứ chậm rãi lắng đọng xuống, một cuộc họp căng thẳng liền xảy ra ở Lâu Đài Schreiber.

“…Một cuộc thăm dò tới Bocuse, biển cây ư?”

“Thưa vâng. Mặc dù đường hàng không đã dần dần ổn định xuống, nhưng sự kỳ vọng vào Tàu Vận Tải vẫn tiếp tục tăng lên không có xu hướng giảm. Chủ yếu là, mọi người đều đem  công nghệ mới làm ván cầu để tiến đến vùng đất chưa được khám phá Bocuse.”

Eru đã lường trước yêu cầu rắc rối khi cậu được Quốc Vương Leotamus ngồi trên ngai vàng với vẻ mặt đầy phiền não mời vào. Tuy nhiên, không có cách nào cậu lại tưởng tượng được đó lại một yêu cầu như vậy.

“Theo như lời bệ hạ nói, thì đó không chỉ là một cuộc thăm dò đơn giản như vậy phải không?”

“Đúng là như vậy. Với tình hình bầu không khí chính trị hiện tại, e sợ rằng việc thành lập ‘Lực lượng viễn chinh Bocuse’ là  một điều không thể tránh khỏi được. Chúng ta đều luôn luôn biết rằng sẽ xuất hiện những luồng ý kiến đó kể từ khi chúng ta chứng kiến được chiếc Thuyền Bay đầu tiên. Nói cách khác, sự việc phát triển ra như thế này đều nằm trong tầm dự đoán của chúng ta.”

‘Lực lượng viễn chinh Bocuse’ chính là nguồn gốc phức tạp liên quan đến sự thành lập của Vương Quốc Fremmevira. Kể từ khi loài người phát triển ra chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ đầu tiên trên thế giới chiến đấu chống lại Ác Quỷ Thú ở vùng  đất Các Nước Phương Tây hiện tại, họ  đã tìm cách chiếm lĩnh lấy toàn bộ Zetterlund làm của mình. Tuy nhiên, sau một loạt chuỗi chiến thắng đẩy lùi bầy Ác  Quỷ Thú băng qua dãy núi Aubigne, loài người liền chạm chán với Ác Quỷ Thú với sức mạnh to lớn ở sâu trong Bocuse – Ác Quỷ Thú đến ngay cả Hình Bóng Kỵ Sĩ đều không thể vượt qua được.

Mặc dù loài người chịu phải thiệt hại thất bại nặng nề, nhưng bọn họ vẫn có thể giữ lại một phần đất đai của cuộc viễn chinh ở phía xa dãy núi Aubigne. Tại trong căn cứ chân đồi phía đông dãy núi Aubigne, loài người liền thành lập lên một Vương Quốc non trẻ cuối  cùng phát triển đến vương quốc Fremmevira hiện tại.

Trong những ngày tháng tiếp theo đó, Các Nước Phương Tây liền thỏa thích tận hưởng thời đại hòa bình hoàng kim mà không phải lo lắng mối đe dọa từ Ác Quỷ Thú. Đến ngay cả Vương Quốc Fremmevira cũng có thể tránh thoát khỏi sự hủy diệt và chậm rãi thay đổi, từ một nơi phải đối mặt với mối đe dọa của Ác Quỷ Thú dần  dần bị gạt ra khỏi tâm trí của người dân.

Đáng buồn  thay, mặc dù Vương Quốc Fremmevira có lịch sử quan trọng như vậy, nhưng ‘Lực lượng viễn chinh Bocuse’ thế hệ đầu chỉ để lại rất ít lời trong ghi chép sử sách. Một phần lớn là lỗi do lúc đó thời đại quá  hỗn loạn và sự sụp đổ của ‘Lực lượng viễn chinh Bocuse’. Tuy nhiên, có một điều có thể chắc chắn là, cuộc viễn chinh thám hiểm đó đã kết thúc dưới tay của Ác Quỷ Thú sánh ngang với Behemoth về phần sức mạnh. Một con Ác Quỷ Thú được cho là có thể quét sạch hàng trăm Hình Bóng Kỵ Sĩ một cách dễ dàng.

Căn cứ vào những lời trên, muốn đi theo lối mòn đi đường bộ của các tiền nhân ‘Lực lượng viễn chinh Bocuse’ đời thứ nhất hầu như là điều không thể. Không một ai còn  có lý trí có thể đưa ra một lời đề nghị thám hiểm như vậy cho đến khi có sự xuất hiện của Thuyền Bay và Kỵ Sĩ Gió.

“Mặc dù Thuyền Bay và Kỵ Sĩ Gió có lấy ưu điểm của chính mình, nhưng thần cho rằng tổ chức một cuộc thăm dò lớn như vậy tại thời điểm này thì quá mức nôn nóng rồi.”

“Ta hiểu, nhưng giữa khả năng chuyển động đáng kinh ngạc của Thuyền Bay và sự bảo vệ của Kỵ Sĩ Gió, việc di chuyển trên không đã trở nên thuận tiện và an toàn hơn. Chưa kể, việc sử dụng lượng lớn cỗ máy mới  Karrdatolle đã khiến cho việc phòng thủ chống lại Ác Quỷ Thú trở nên dễ dàng hơn trước. Đơn giản mà nói, lần đầu tiên trong lịch sử chúng ta lực lượng quân sự dư dả, nói thẳng ra nữa chính là tinh lực dồi dào không có việc để làm.”

“…Vì lẽ đó, ánh mắt dần chuyển dần sang hướng bên ngoài.”

Phía Tây dãy núi  Aubigne sớm đã có các Nước Phương Tây định cư, thế nên thứ mà ‘bên ngoài’ ám chỉ chỉ còn lại duy nhất vùng đất biển cây Bocuse.

“Vậy nên, bệ hạ mong muốn Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc trở thành lực lượng chính chịu lấy nhiệm vụ trọng trách này?”

“Đừng có nói kiểu rơi xuống tay của ngươi là một điều kinh khủng như vậy. Hiệu suất làm việc của ngươi đã nhiều lần… nằm ngoài mong đợi của ta.”

Mặc dù các quý tộc tuần tra ở vùng biên giới Bocuse chỉ có thể cung cấp được một ít tình báo  về biển cây. Đã gần trăm năm trôi qua kể từ cuộc viễn chinh Bocuse lần đầu tiên, rất khó để biết có nhiều ít thông tin về Ác Quỷ Thú đan ở sâu trong Bocuse và việc thăm dò luôn tồn tại một mối nguy cơ rằng có tỉ lệ sẽ gây ra một cuộc thảm họa cho Vương Quốc bằng cách khuấy động lên cơn thịnh nộ của các con Behemoth khác. Chính vì thế, các quý tộc đã hoàn toàn đồng ý rằng bất kỳ cuộc thám hiểm nào đều phải bước đi hết sức cẩn thận. Dù sao, bọn họ không giống với các anh em phương Tây khác, các quý tộc ở Fremmevira luôn phải sống trong mối uy hiếp liên tiếp của Ác Quỷ Thú trải qua nhiều thế hệ, không đủ cẩn thận người đã không thể còn ngồi tại vị trí hiện tại đồng thời tinh thần đoàn kết rất cao để có thể bảo vệ lẫn nhau. Cũng có thể nói là dưới môi trường của Ác Quỷ Thú uy hiếp đã tạo nên một môi trường xã hội độc đáo cho Fremmevira.

Chính vì thế, như thường lệ các quý tộc không dám không một chút nào không cẩn thận khi thỉnh cầu lên Quốc Vương một cuộc thám hiểm. Trong tâm trí của bọn họ, miễn là cuộc thám hiểm này được dẫn đầu bởi Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc nổi tiếng và vị Đoàn Trưởng huyền thoại của bọn họ, thì việc thành công đã nắm chắc trong lòng bàn tay. Cũng chính vì Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc luôn là tế phẩm của sự thành công và sự nổi tiếng.

“Ta nghĩ là ngươi cũng nhận thức rõ ràng hơn ngoài Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc ra thì không còn ai có thể đảm nhiệm được nhiệm vụ thám hiểm khó khăn như vậy. Chưa kể, liên quan đến báo cáo trước đó về ‘Mẫu Hạm Gió’… Ngươi không nghĩ rằng chính cuộc thám hiểm này không phải chính là thời cơ tốt để nó biểu lộ ra sức mạnh của mình à.”

Eru bắt đầu ước định lấy những lời mà Leotamus nói và  bắt đầu tưởng tượng ra hiệu quả tốt nhất để sử dụng mẫu thiết kế mới ‘Mẫu Hạm Gió’.

“…Trong trường hợp này, thần có thể mang Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím đi tham gia đợt thám hiểm này không?”

Leotamus hơi bị bất ngờ trước yêu cầu của Eru, ông suy nghĩ chút rồi nói.

“Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím? Ta hiểu được rằng bọn họ nhữn Kỵ Sĩ Điều Khiển đã quen thuộc với việc vận hành Kỵ Sĩ Gió trong lúc này. Nhưng là…”

“Như bệ hạ đã biết, mặc dù Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc có một nhánh đội Kỵ Sĩ Gió, nhưng hơn nữa lực lượng chiến đấu của Đoàn Kỵ Sĩ vẫn là lục chiến. Chưa kể đến, lần trước có người đi ‘đào góc tường’ nữa, thần nghĩ rằng nên để cho họ có thời gian để suy nghĩ kỹ. Do đó, Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc sẽ tình nguyện sử dụng Mẫu Hạm Gió và Ikaruga của thần cho đợt thám hiểm này. Nhưng thần hy vọng Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím sẽ trở thành lực lượng hộ tống cho chuyến thám hiểm lần này.”

“Việc này… được rồi. Với tư cách là Đoàn Kỵ Sĩ có số lượng Kỵ Sĩ Gió nhiều nhất, Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím sẽ tham gia vào chuyến thám hiểm lần này. Ta sẽ thông báo cho bọn họ.”

Cho dù là với sức mạnh của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc, thì việc gửi đi lực lượng chiến đấu dưới mặt đất ở trong Bocuse sẽ là  một điều hết sức ngu ngốc, đặc biệt là ở sâu trong Bocuse với Ác Quỷ Thú đầy rẫy nữa. Do đó,  cuộc thám hiểm sẽ phụ thuộc vào rất nhiều về Tàu Vận Tải và Kỵ Sĩ Gió.

“Về Mẫu Hạm Gió, thần cần xác nhận tình huống của nó với Lão Đại đã.”

Theo tiếp đó, Eru bắt đầu thảo luận về vị trí ‘Thuyền Trưởng’ của Mẫu Hạm Gió nói rõ và nhanh chóng hướng về các điểm chính cốt lõi trong buổi họp này.

Liền như vậy, nhân loại lại lần thứ hai chuẩn bị bước chân vào thăm dò biển cây Bocuse. Liệu thử thách nào đi đang chờ đợi Eru và Đoàn Kỵ Sĩ Yến Tím? Câu trả lời là ‘không rõ’, việc bọn họ có thể làm là hết sức chuẩn bị đầy đủ ứng phó với bất cứ tình huống nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro