iu bạn mình
Em yêu anh, đội trưởng Hurrykng.
Tình yêu có nghĩa là gì?
Đó là khi bạn chẳng cần nói ra mà chỉ dùng ánh mắt cũng làm đối phương hiểu mình đang nghĩ gì trong đầu.
Cũng như chuyện tình của Phạm Bảo Khang và Trần Minh Hiếu là như vậy đó. Biết nhau, quen nhau và làm bạn để rồi nảy sinh tình cảm và trở thành người yêu.
Phạm Bảo Khang đã từng đặt câu hỏi, rằng tình yêu sẽ cảm nhận như thế nào? Hay khi yêu Trần Minh Hiếu, anh chàng muốn một một xúc cảm ra sao?
Tất cả mọi câu hỏi sẽ chẳng thể nào giải đáp cho được, bởi sự nuông chiều của Trần Minh Hiếu đã làm Phạm Bảo Khang phải lún sâu vào lớp cát bụi không thể nào thoát ra khỏi.
Tình yêu đến với Phạm Bảo Khang nó bất chợt lắm, đúng hơn là bản thân anh chàng đã tự mình đơn phương Trần Minh Hiếu mà chẳng hề hay biết. Từ việc đơn giản là làm bạn để rồi khi chung đội, trái tim của một chàng trai chẳng còn non nớt nữa mà thổn thức lên với sự dịu dàng mà lại nghiêm túc của đối phương.
Cả đời Phạm Bảo Khang cũng chẳng thể tin rằng mình có thể yêu bạn của mình, một thần tượng của hiện tại hay đúng hơn là một người hoàn hảo như Trần Minh Hiếu. Bởi khi anh chàng còn phải chật vật để theo đuổi đam mê thì người bạn của anh đã gặt hái được thành công không nhỏ và chính Hiếu đã trả lương, đã đẩy cái tên Hurrykng cùng các thành viên Gerdnang lên mà chẳng đòi hỏi bất cứ điều gì. Có lẽ bởi vì vậy mà Phạm Bảo Khang đã ôm cái tình tư này trong lòng nhiều năm.
Nhưng người ta thường nói, càng giữ lâu trong lòng ta càng khao khát bộc lộ nó hơn bao giờ hết. Chính sự rạo rực kìm nén cái tâm tư đã làm Phạm Bảo Khang chẳng thể nào giữ mình trên mặt cát bằng phẳng được nữa mà tự đẩy mình ngã mình vùi sâu vào khoảng lún của bụi trần. Anh chàng đã nói lời yêu với Trần Minh Hiếu.
Phạm Bảo Khang đã có nhiều viễn cảnh trong đầu, buồn có mà vui cũng có nhưng phần lớn chính là anh chàng không thể hiểu nổi bản thân thật sự có thể bình tĩnh nổi không khi đối phương có thể buông lời làm mình trở nên tuyệt vọng.
Nhưng tất cả đã đảo lộn, Trần Minh Hiếu đã hỏi một câu làm Phạm Bảo Khang bối rối.
"Tao có một câu hỏi buộc mày phải trả lời tao, Khang..."
"Tình yêu đối mày là gì?"
"Đối với mày đó Khang, tình yêu có nghĩa là gì vậy?"
Hai câu hỏi được Trần Minh Hiếu đặt ra như xoáy sâu vào trong tâm thức trắng xóa của Phạm Bảo Khang, anh chàng dường như đã cố gắng suy diễn ra câu trả lời hoàn hảo nhất nhưng mọi thứ đã đi quá xa khỏi quỹ đạo vốn có và...
"Tao không biết... tao không có câu trả lời rõ ràng cho mày nhưng tao thương mày..."
"Nhưng ý tao không phải là vậy... Nó không phải là thích và cũng chẳng là yêu, nó tồn tại và đơn giản chỉ là thương, một chữ thương trong bất kỳ mọi hoàn cảnh và tao nghĩ rằng mày không thích những lời sến sẩm, bởi những câu nói sẽ trở nên tầm thường khi chỉ toàn: 'anh yêu em'. Vì vậy tao thương mày nhiều lắm... Mày muốn nắm tay tao chứ?"
Phạm Bảo Khang khẽ đưa bàn tay về phía Trần Minh Hiếu, đôi mắt nhắm chặt lại như không muốn nhìn hình ảnh trước mắt mình nữa và có lẽ anh chàng đã chuẩn bị đón nhận kết bại này rồi.
Nhưng bàn tay Phạm Bảo Khang đã được một bàn tay nắm lấy, anh chàng giật mình mở mắt và đối diện nó chính là Trần Minh Hiếu mỉm cười, một nụ cười hồn nhiên.
"Nắm lấy tay rồi thì đừng có buông tao ra đó."
"Tất nhiên rồi."
Phạm Bảo Khang cảm tưởng sống mũi mình đang cay vậy, anh chàng gật đầu lia lịa ôm chầm lấy người bạn giờ đã trờ thành người yêu của mình vào lòng thật chặt.
"Trần Minh Hiếu cũng thương Phạm Bảo Khang nhiều lắm."
Vậy đó tình yêu là vậy.
....
Trần Minh Hiếu rất đào hoa, Phạm Bảo Khang hiểu điều đó và cũng rõ ràng đoán được khi người yêu mình ở trên đỉnh cao với cái tên Hieuthuhai được gắn liền thì vệ tinh xung quanh sẽ không còn là số đếm trên đầu ngón tay nữa mà là tính bằng trăm hoặc có khi là triệu. Nhưng chưa bao giờ Phạm Bảo Khang cảm thấy bất an vì điều đó bởi anh chàng hiểu người yêu mình, đặt hết niềm tin vào Trần Minh Hiếu như cách đối phương luôn chiều chuộng và tôn trọng mọi quyết định của Phạm Bảo Khang đưa ra mà không hề phàn nàn. Có thể vệ tinh xung quanh luôn nhăm nhe tới vị trí trở thành người yêu của Hieuthuhai nhưng cả đời họ cũng chẳng bao giờ ở cạnh một Trần Minh Hiếu cũng là một người bình thường, rũ bỏ lớp hào quang tạm thời để nắm lấy tay Phạm Bảo Khang.
Vì vậy, chẳng có điều gì làm Phạm Bảo Khang phải lo lắng ong bướm xoay quanh người yêu của mình cả. Đó không bao giờ là vấn đề quan trọng mà thứ làm anh chàng suy nghĩ nhiều chính là lòng tự ti.
Phạm Bảo Khang chưa bao giờ có suy nghĩ đó trong lòng, thậm chí đặt quy tắc cho bản thân rằng đừng bao giờ đem cảm xúc tiêu cực của mình ra cho người yêu trừ khi đó là nỗi buồn cần được chia sẻ, còn không anh chàng sẽ tự mình giải quyết nó. Bởi Phạm Bảo Khang biết cái tên Hieuthuhai đã đứng trên đỉnh cao, đồng thời đi đôi với nó chính là áp lực của danh vọng, anh chàng không muốn cảm xúc tụt dốc của mình ảnh hưởng tới Trần Minh Hiếu mà Phạm Bảo Khang chỉ muốn đem sự tự hào và ôm thật chặt niềm bảo vệ người yêu mình vào trong.
Nhưng áp lực của người yêu cũng chính là sự tự ti bên trong Phạm Bảo Khang, anh chàng muốn nổi tiếng, muốn cái tên Hurrykng được người hâm mộ biết tới nhiều hơn, muốn được đứng ngang với Hieuthuhai để cho cả thế giới biết rằng anh là người yêu của đối phương, là người sẵn sàng quay lưng lại ôm thật chặt Trần Minh Hiếu vào lòng để bảo vệ những chiếc dao vô hình chĩa hướng vào người yêu của anh.
Phạm Bảo Khang không muốn bản thân đứng sau nữa, vì vậy anh sẽ chộp lấy hào quang. Đó là những gì Phạm Bảo Khang đã tâm sự với người yêu của mình, Trần Minh Hiếu vẫn như vậy chỉ mỉm cười và hôn lên môi anh mỗi lúc.
"Em tin anh làm được, chắc chắn hào quang sẽ là thuộc về Hurrykng. Và..."
"Em yêu anh."
Năm đó, Phạm Bảo Khang chính thức tham gia Rap Việt với sự ủng hộ của anh em và hỗ trợ hết mình của chàng người yêu. Cái tên Hurrykng đã được biết đến nhiều hơn.
....
Một lần nữa tham gia chương trình, Phạm Bảo Khang đã rất vui khi được đứng chung cùng người yêu và thằng nhóc em út mình Negav. Anh chàng đã tưởng tượng ra nhiều viễn cảnh rằng Gerdnang sẽ làm chung sản phẩm hay Hurrykng có thể cùng đội với Hieuthuhai nhưng sự thật phũ phàng làm sao khi Trần Minh Hiếu đã găm thẳng vào niềm vui đó bằng câu nói không muốn làm chung team với Hurrykng và Negav vì đã nhìn mặt nhau đến chán rồi, chàng người yêu muốn làm quen bạn mới và thử sức với những âm nhạc mới lạ từ các anh em trong chương trình.
Khi nghe Trần Minh Hiếu nói vậy Phạm Bảo Khang chỉ biết cười rồi thở dài bất lực, đồng ý với điều kiện Trần Minh Hiếu đưa ra nhưng vẫn phải dỗi đôi chút khi ngồi im cho chàng người yêu hôn mình dỗ dành an ủi.
Tuy nhiên có lẽ ông trời đã sắp đặt mọi thứ phải quay về quỹ đạo và gia đình vẫn đặt trên hàng đầu, Gerdnang đã tụ họp lại.
Việc làm đội trưởng thật sự rất áp lực đối với Phạm Bảo Khang nhưng trải qua vòng vừa rồi, anh chàng đã có một suy nghĩ bất an thoáng qua về vị trí bản thân và Negav. Phạm Bảo Khang hiểu nỗi đau đáu trong lòng là gì nhưng anh không chấp nhận sẽ nói ra điều đó và ở trong hậu trường Phạm Bảo Khang đã nói với người yêu mình rằng.
"Anh tôn trọng mọi quyết định của em, cho dù là gì đi chăng nữa chúng ta vẫn là gia đình."
Phạm Bảo Khang hiểu chấp niệm của Trần Minh Hiếu, một khi đối phương đã cứng rắn nói ra thì nhất quyết không bao giờ rút lại vì vậy anh chàng không muốn việc làm đội trưởng của mình sẽ áp lực cho người yêu, anh muốn đối phương có cái gì đó vui vẻ mà tự do lựa chọn đội hình của mình mong muốn. Nhưng miệng nói là vậy chứ thâm tâm Phạm Bảo Khang khổ não vô cùng. Và chỉ ngay sau khi vị trí thứ 7 được nêu lên, Phạm Bảo Khang đã dường như căng thẳng liên tục bởi sự lo sợ cứ cánh cánh trong lòng. Tuy nói là ủng hộ người yêu và cũng đoán ra được có thể đối phương sẽ về đội của bên Rhyder hoặc anh Atus nhưng một tia hy vọng nào đó Phạm Bảo Khang vẫn mong, vẫn mong rằng gia đình của mình, người yêu của anh lại về đây, về đúng nơi thuộc về chúng ta.
Và cảm xúc vỡ òa, gương mặt mỉm cười Trần Minh Hiếu bước vào trong lều trại cũng là lúc Phạm Bảo Khang nhẹ nhõm thở phào.
Chàng người yêu một lần nữa làm Phạm Bảo Khang xúc động.
"Tôi không vào team của bạn thì rất là khó khăn..."
"Tôi khó khăn hay bạn khó khăn?"
"Tất nhiên là bạn khó khăn rồi bởi vì nếu tôi không vào team của bạn thì tôi sẽ vào team của Rhyder đấy."
Phạm Bảo Khang bật cười, cảm giác chiến thắng xen lẫn sự tự hào len lỏi trong tim và chẳng còn điều gì kiềm chế được nữa, anh chàng đã lao vào ôm người yêu mình.
"Cảm ơn Hieuthuhai."
Cảm ơn em đã đặt niềm tin vào anh.
Gia đình chúng ta trở về bên nhau rồi.
****
Trần Minh Hiếu cảm thấy ngọn lửa của mình chưa thể nào dập tắt được như mọi lần, âm thanh của niềm vui, của những tiếng hò reo khi khán giả liên tục lặp lại lời 'walk' cứ đọng trong tai cậu chàng. Nhìn người yêu của mình ở phía trước chẳng hiểu sao Trần Minh Hiếu lại rạo rực, không tự chủ được bản thân mà chạy thật nhanh ngay lập tức khóa môi Phạm Bảo Khang mặc kệ ánh nhìn của tất cả mọi người trong hậu trường.
"Em yêu anh, babyyy."
Trần Minh Hiếu không thể kiềm chế được chính con người trong mình nữa, cậu chàng liên tục mút lấy môi người yêu như thể muốn cho đối phương biết bản thân đang cháy tới mức nào vậy.
"Em tự hào về anh, đội trưởng Hurrykng."
Tiếng cười lớn của Phạm Bảo Khang càng làm Trần Minh Hiếu cũng vui vẻ hơn.
"Anh cũng rất tự hào về thái tử Hieuthuhai, à không bây giờ cũng sắp trở thành nhà vua rồi."
Sự hạnh phúc tràn ngập trên khuôn mặt Trần Minh Hiếu, cái cảm giác tự hào về người yêu mình cứ cháy rực trong lòng mãi. Và rồi ánh mắt Trần Minh Hiếu vô thức đổ xuống cổ Phạm Bảo Khang, nhìn giọt mồ hôi lăn dài từ yết hầu trượt vào trong áo sơ mi làm làn da trở nên bóng loáng, chẳng hiểu sao anh chàng lại liếm môi.
Tuy vậy, cái gì cũng có giới hạn, thằng nhóc Negav đã phá vỡ bầu không khí lãng mạn của Trần Minh Hiếu và Phạm Bảo Khang bằng cách chen chân vào giữa.
"Này, này mấy người còn nhớ tụi tui còn ở đây không?"
Bấy giờ cả Trần Minh Hiếu và Phạm Bảo Khang đều xấu hổ lại còn bị mọi người trêu càng làm cả hai chẳng biết dấu mặt làm sao nhưng có lẽ niềm vui vẫn còn quá cháy, cộng thêm bị anh Atus khích tướng, Trần Minh Hiếu đã hôn liên tục lên môi người yêu mình, bạo tới mức cậu chàng còn không nghĩ bản thân sao lại có thể mặt dày đến vậy.
"Tụi em không chỉ phát cơm chó cho các anh em đâu mà tụi em còn biết làm thế nào để sủa nghe trông nó catchy đó! Phải không Khang?"
"Walk! Walk!"
Tiếng cười của mọi người vang lên trong khắp phòng chờ. Nghe trên sân khấu ngầu thế mà giờ rap chay chẳng hiểu sao Trần Minh Hiếu lại thấy buồn cười với cách phát âm của người yêu mình. Trước khi bị anh em tách khỏi, Trần Minh Hiếu đã thầm vào tai Phạm Bảo Khang một điều làm đối phương phải giao động vài giây rồi sau đó mới bối rối gãi đầu cùng team mình ngồi vào ghế trống.
"Em muốn thao thức cùng Khang..."
Em điên rồi Trần Minh Hiếu.
Vậy là nguyên đêm, rạng sáng dường như sự mệt mỏi không thể làm Phạm Bảo Khang có thể uể oải, lời nói của chàng người yêu cứ văng vẳng trong tai làm anh bồn chồn không thôi. Chưa bao giờ Phạm Bảo Khang mong muốn mình có thể về sớm tới mức vậy, thậm chí hôm nay anh chàng chỉ giao tiếp với fan vài phút rồi mau chóng lên xe cùng với Trần Minh Hiếu.
Nhìn nụ cười thích thú như đang xem kịch của chàng người yêu, Phạm Bảo Khang cảm thấy bản thân đã bị đối phương trêu tức vờn trong lòng bàn tay mà chính mình cam tâm tình nguyện rơi vào.
Và ngay khi xuống chung cư, Phạm Bảo Khang đã lôi xềnh xệch Trần Minh Hiếu thật đi nhanh chóng. Bàn tay không hề kiên nhẫn liên tục ấn phòng tầng của mình, cho đến khi cả hai đặt chân vào trong cửa, Phạm Bảo Khang đã hoàn toàn mất đi sự kiềm chế mà lao vào chàng người yêu như một con thú.
Hai bờ môi loạng choạng va vào nhau, cơ miệng Phạm Bảo Khang cuốn lấy Trần Minh Hiếu. Anh chàng khôn khéo đớp chọn cả đôi môi người yêu vào trong, mút nó thật mạnh như thể đó là đầu ngực của đối phương vậy. Hàm răng gặm mềm phần lòng, cứ chốc chốc day day qua lại vài cái để tạo kích ngứa đến nó. Lưỡi lợn uốn lên, thụp xuống rồi lại rút vào hòng không để chiếc lưỡi Trần Minh Hiếu có thể bắt kịp lại mình, để rồi nước bọt bị đảo qua đưa lại, không kịp nuốt về hai phía, cứ thế chảy miết đôi bên mép cằm, ướt cả một khoảng vùng.
Tất nhiên Trần Minh Hiếu cũng chẳng chịu thua cuộc đâu, vì chỉ ngay sau khi Phạm Bảo Khang dần tách ra vì cả hai dường như đã hoàn toàn thiếu dưỡng khí, cậu chàng đã ngay lập tức cạp thật mạnh môi dưới của đối phương rồi đay nghiến nó như cách bản thân vừa diss mấy bé anti trên sóng truyền hình, khiến lớp da vốn đã nẻ của Phạm Bảo Khang lại bong tróc thêm một đoạn rướm máu.
"Em lại không ngoan rồi."
Phạm Bảo Khang đầy trách cứ trước dáng vẻ tinh nghịch của người yêu.
"Tại đội trưởng Hurrykng tấn công em trước mà."
"Là ai đã khiêu khích anh ngay trong hậu trường nhỉ? Mà nay em còn bạo tới mức hôn anh trước mặt bao nhiêu mọi người. Chẳng phải bình thường em luôn ngại đụng chạm nơi đông người sao?"
"Tại vì em vui! Em cảm thấy tự hào về đội trưởng Hurrykng! Cảm giác thật tuyệt vời ấy!"
Lời nói cùng khuôn mặt hồn nhiên của Trần Minh Hiếu làm tâm can Phạm Bảo Khang tan chảy. Anh chàng bế xốc người yêu mình lên, không quá vội vàng mà chậm rãi đi nhất có thể để đối phương không bị xóc khi ở khoảng cách cao.
Đến phòng, Phạm Bảo Khang nhẹ nhàng đặt Trần Minh Hiếu xuống giường. Cả hai nhìn vào mắt đối phương vài giây, không nói gì mà chỉ im lặng tự mình chuốc bỏ quần áo của bản thân, cho đến khi hai cơ thể trần trụi được phơi bày trong mỗi ánh nhìn đôi bên.
"Anh chạm vào em nhé?"
Phạm Bảo Khang vẫn vậy, dù bên dưới có đang nóng rực hay gào thét được đòi hỏi thì anh chàng sẽ luôn từ tốn hỏi ý kiến của người yêu mình. Nếu Trần Minh Hiếu không cho phép thì cho dù có khó chịu như thế nào, Phạm Bảo Khang cũng nhất quyết không chạm vào đối phương để giải tỏa, bởi tình yêu và tình dục không phải xuất phát từ sự ép buộc.
Phạm Bảo Khang yêu thương và tôn trọng chàng người yêu mình hơn bao giờ hết.
"Em đã bảo rồi mà, em muốn thao thức cùng Khang..."
Bàn tay Trần Minh Hiếu chạm lên má Phạm Bảo Khang, ngón tay xoa nhẹ nơi khóe mắt rồi rướn người hôn lên nó.
"Em muốn anh chạm vào em, muốn được đội trưởng Hurrykng lấp đầy bên trong cơ thể Hieuthuhai..."
"Em đừng có hối hận."
"Em chưa bao giờ."
Môi chạm môi.
****
Bàn tay chai sạn do quá trình cầm mic chạm vào gò eo đã gồng lên cơ bắp, chốc một lại xoa nắn chúng hòng muốn trêu đùa vậy. Phạm Bảo Khang liên tục đánh hông ra vào bên trong cơ thể người yêu mình giống như cách anh chàng lặp lại đoạn hook Walk vừa mới qua. Miệng Phạm Bảo Khang gào lên đầy khát khao hòa vào tiếng rên rỉ của người bên dưới, cùng những thanh âm bành bạch của nước khiến gian phòng càng trở nên nóng bừng đến nghẹt thở.
"Kh-Khang chậm lại.... E-Em không...Chết-t mất...A!"
Hạ thân gân guốc của Phạm Bảo Khang đay nghiến vào bên trong hậu nguyệt mềm mại của Trần Minh Hiếu như chút nước, hoàn tinh anh chàng theo đà cũng va mạnh dưới mép mông tạo cho nó những âm thanh đầy xấu hổ mà cũng đỏ bừng lên một màu đậm rát bỏng.
Trần Minh Hiếu biết mỗi lần làm tình, dạo đầu Phạm Bảo Khang sẽ luôn dịu dàng để bản thân cậu chàng có thể làm quen nó. Nhưng cứ hễ đối phương quá đắm chìm thì sẽ trở nên mạnh bạo hơn bao giờ hết, nó khiến Trần Minh Hiếu luôn không thể bắt kịp được tốc độ của người yêu mình.
"K-Khang..Hôn em! H-Hôn em!"
Tay Trần Minh Hiếu quờ quạng nắm lấy vai người trên, Phạm Bảo Khang nghe vậy cũng cúi xuống đáp lại người yêu mình.
Nước bọt trộn lẫn máu tanh tạo thành vị sắt ngọt ngào đến khó tỏ, mùi đắng, mùi mồ hôi lần vào cái khai của dịch khiến hương vị bên trong thật khó diễn tả thành lời. Nó chỉ là khoái lạc nhưng khiến cho hai con thú như một kẻ thiêu thân lao vào nhau không biết trời đất hay bất cứ nơi nào cả. Chúng chỉ nhận thức rằng, chúng đang rất sung sướng và muốn nhiều thêm hơn thế nữa. Kết cục thứ giao hợp đó đã bắn ra lọt sâu vào bên trong bụng Trần Minh Hiếu, cậu chàng thét lên những thanh âm chói tai như các nàng fan hò hét khi mỗi lần Trần Minh Hiếu cà hẩy. Cả cơ thể Phạm Bảo Khang co giật, chốc chốc lại nấc nhẹ bên hông một cái để hạ thân anh chàng chút bỏ hết toàn bộ dịch tinh kia vào trong cơ thể người yêu mình. Để khi gánh nặng kia đã dừng lại, Phạm Bảo Khang mới mạnh bạo rút ra, một dòng nước theo tác động đó cũng bắn lên. Hậu nguyệt đỏ hồng co rút tạo ra một lỗ hổng lớn, nó cứ co bóp chốc chốc lại nhả ra dịch trắng đục hòa vào thứ chất nước màu trong đục chẳng khác gì nước bẩn được trút ra thấm đẫm lên chiếc chăn trắng tinh giờ đậm mùi ái dục. Hạ thân người kia chẳng cứng được nữa mà mềm oặt đi, nghiêng sang một bên.
"E-Em mệt Khang ơi..."
Hơi thở Trần Minh Hiếu mệt nhọc, nước mắt sinh lý cứ liên tục tràn đều, cả người không ngừng giật giật vài cái vì chưa ổn định lại những cú choáng liên hồi ban nãy.
"Em ngủ ngoan nhé, còn lại để anh dọn ha?"
Phạm Bảo Khang dịu dàng thơm lên gò má chàng người yêu, bàn tay ân cần vuốt ve ngực Trần Minh Hiếu để đối phương có thể ổn định lại hơi thở.
Có lẽ vì quá mệt sau một buổi quay cùng với việc làm tình cùng người yêu nên Trần Minh Hiếu đã nhanh chóng ngủ rất nhanh nhưng trước khi bản thân chìm dần vào giấc, cậu chàng đã không quên nói lời yêu với Phạm Bảo Khang.
"Em yêu và tự hào đội trưởng Hurrykng."
"Anh cũng yêu em, cảm ơn em vì đã ủng hộ anh."
Iu bạn mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro