Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8 : Chúng ta quả là có duyên

Bởi vì yêu nên mới nhớ

- Xin chào , tôi là Kim Ngưu .

Cô nói khẽ, người đàn ông này , đúng là kiểu người của cô.

- Để cô phải đợi lâu như vậy , tôi vô cùng xin lỗi.

Anh nói , chân thành nhìn thẳng vào mắt cô.

Rõ ràng là hôm nay anh được nghỉ vậy mà công ty mới 6 giờ sáng đã gọi còn bảo khách hàng đòi gặp mặt đột xuất , bắt anh phải tới trình bày dự án của công ty . Mà hai người kia , nhìn là biết không có ý định chấp thuận cái dự án đó , vậy mà vẫn đòi gặp mặt , tới cuối buổi còn thản nhiên nói dự án không khả thi.

Lúc đó , anh thật muốn hét lên , nếu biết là không khả thi thì gặp mặt làm gì , gọi điện từ chối là được rồi !

Thật là , khiến anh phải trễ hẹn tới mấy tiếng , cuối cùng chẳng thu được gì cả.

- Mặc dù là đã quá giờ hẹn nhưng mà dù sao anh cũng đã tới , thôi thì cứ coi như chưa có gì đi.

- Cảm ơn cô .

Cô nhìn người trước mặt , không hiểu sao mà càng nhìn càng quen , khuôn mặt này , là gặp ở đâu rồi nhỉ ?

- Có vẻ cô không nhận ra tôi nhỉ ?

Cự Giải nói, cười như không , đáy mắt ánh lên tia hy vọng.

- Tôi , cảm thấy khuôn mặt của anh rất quen.

Cô ngập ngừng nói . Tại sao lại không nhớ là gặp ở đâu nhỉ , người thu hút như này, cô lại quên sao ?

- Không sao , cô không nhận ra tôi cũng đúng. Lúc trước chúng ta đã từng học cùng trường , còn là cùng chuyên ngành.

Kim Ngưu mơ mơ màng màng lục lọi trí nhớ.

- Đáng tiếc , trong quãng đời đi học của cô , người mà cô dõi theo luôn chỉ có một , những người con trai khác , chưa từng có cơ hội.

Anh nói , đưa ly trà lên uống , dáng vẻ ưu nhã .

Cô không nhận ra anh cũng chẳng có gì lạ , khi đó , cô và người con trai kia chính là nam thần , nữ thần của trường , họ thân thiết như vậy , đương nhiên trong phút chốc liền trở thành cặp đôi đẹp nhất trong lòng các học sinh khác.

Anh , khi ấy , không có khả năng khiến cô nhớ tới.

- Nếu nói vậy thì chúng ta quả là có duyên .

Cô hướng anh cười trừ , trong lòng vô cùng áy náy vì không nhớ ra anh.

- Đúng vậy , đúng là số trời an bài.

Anh gật gù nói , trong mắt là tia cười rõ rệt.

Reng.... Reng....

Tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên khiến cô giật mình , ngay sau đó cô vội nói xin lỗi anh rồi bước ra xa nghe điện thoại.

- Song Ngư , chị đang đi xem mắt đấy.

Cô vừa dứt lời , đầu dây bên kia liền vang lên thanh âm nũng nịu của người nào đó.

- Chị à , em trai bé bỏng của chị mới bị cướp tiền , còn vừa bị cướp sắc , cuộc đời em sau này phải làm sao đây ?

Cô nắm chặt điện thoại , khóe môi khẽ co giật.

- Thôi đi , có em hại người ta thì có . Chị đang gặp được một đối tượng rất ưng ý , cho nên đừng có quấy rầy chị nữa.

Nói rồi cô cúp máy , xoay người đi vào trong , đưa mắt nhìn đồ ăn nóng hổi được dọn ra đầy bàn , còn có Cự Giải đang cẩn thận giúp cô lau muỗng , đũa.

Anh đúng là chu đáo.

Ở một nơi nào đó , người kia bị bà chị của mình đối xử phũ phàng , đành bất lực giương mắt nhìn người con gái trước mặt.

- Bé cưng à , nộp tiếp đi. Chị đây còn hiểu cô ấy hơn cưng đấy.

Cô gái đó vui vẻ đùa giỡn , tâm trạng càng lúc càng hưng phấn

- Này , tôi dù sao cũng là cấp trên của cô. Sao cô có thể trắng trợn như vậy được ?

- Dạ , trưởng phòng , mau mau nộp đi ạ.

Song Ngư chửi thầm chị của mình , đúng là tức chết đi được. Người gì đâu mà mới thấy trai là tươm tướp , tới tính mạng của đứa em ruột đáng yêu như cậu cũng bị gạt qua một bên .

Hôm nay đúng là thất bại thảm hại , cái gì cũng bị cướp hết.

- Song Tử , sau này tôi sẽ ngược cô chết.

- Ai da , trưởng phòng phải công minh chứ , rõ ràng ngay từ ban đầu đã kêu là sẽ không xử lý tôi mà.

Song Tử nói , lại nghĩ đến gương mặt tối sầm của cậu khi nhìn thấy cô sau này , đúng là mắc cười mà.

___________________

Cô ngồi vào bàn, đưa tay nhận lấy đũa và muỗng từ tay anh.

- Cảm ơn.

- Không cần khách sáo , dù sao cũng là chuyện nên làm.

Anh nói , gắp một miếng thịt bỏ vào chén của cô.

- Bây giờ cô đang làm nghề gì vậy ?

- Tôi là nhân viên văn phòng .

- Nói vậy thì chúng ta giống nhau rồi.

Cô nhìn anh bất ngờ , không phải chứ , bộ dạng của anh , nhìn kiểu nào cũng thấy giống người giàu .

Có điều như vậy cũng tốt , không sợ sau này quen nhau sẽ bị người khác dị nghị hoặc là bị đối phương coi thường .

- Nhưng mà , người kia ... đâu rồi ?

Anh hỏi , quan sát nét mặt của cô. Cả hai người lúc nào cũng như hình với bóng , ngày ấy , đến tên ngốc nhìn vào cũng bảo họ là một cặp , anh cũng biết , giữa bọn họ không thể đơn thuần là bạn bè được.

Bây giờ cô đi xem mắt , có lẽ nào , hai người bọn họ , chia tay rồi sao ?

Kim Ngưu nheo mắt nhìn anh , người kia , ý anh , có phải là Thiên Yết ?

- Cự Giải , sở thích của anh là gì ?

Cô nói , làm vẻ như không nghe thấy câu hỏi của anh .

Anh thấy cô như vậy , đương nhiên hiểu đây là chuyện không tiện nói ra.

- Tôi thích nấu ăn , tay nghề cũng không tồi. Nếu có dịp , sẽ mời cô ăn thử.

- Tôi đây rất kén ăn đấy .

Cô buông lời đùa cợt , sau đó thì tiếp tục cùng anh nói chuyện.

_________________________

Cạch..

Cô mở cửa ra , ngồi xuống ghế nghỉ ngơi , đưa tay mở ti vi như một thói quen.

- Mỹ nhân của tôi, được người ta chở về , có phải là thích lắm không ?

Song Tử từ trong phòng bước ra , trên môi là nụ cười rộng tới mang tai.

- Cậu thì sao , cướp em trai tớ như vậy , vui lắm nhỉ ?

Cô nhớ đến cuộc gọi của Song Ngư , cười nhạt , có lẽ người gây ra chuyện đó chính là cô bạn chí cốt của cô rồi.

- Không thể trách tớ , là do tên đó trước , khi không lại thách tớ đòi cá cược . Mà cậu xem , chỉ chơi 3 trò thôi mà cả xe , cả ví của tên đó tớ đều lấy được hết.

Song Tử tự hào nói , dáng vẻ vô cùng đắc ý , đưa chiến lợi phẩm của mình ra trước Kim Ngưu.

- Còn " cướp sắc " ?

Cô nhướng mày , cầm lấy ví tiền dày cộm của người nào đó , đếm thử xem có khoảng bao nhiêu tiền.

- Dù sao tớ cũng không phải là dạng sắc nữ , sẽ không hại đời em cậu , tớ chỉ là chụp hình bụng của cậu ta thôi.

Cô lơ mơ nghĩ , bụng ?

- Mà phải công nhận , đúng là cái gì ra cái đó , chắc nịch , hơn nữa còn có khoảng 8 múi bụng, rất hợp ý tớ nha ~

Song Tử không có tiết tháo nói , lại nghĩ tới cảnh tượng khi từng múi bụng hiện ra trước mắt , thật chỉ muốn tiến tới cắn vài phát , sờ vài phát.

- Các cậu quả đúng là hợp nhau.

Cô vừa dứt lời , cô ấy đã lên tiếng phản đối.

- Đừng có ở đó mà nói bậy . Tớ vừa cướp đồ của cậu ta , còn giữ hình , nhất định lên công ty sẽ bị chỉnh tới chết.

Nói rồi cô nhìn bạn của mình rồi nói tiếp.

- Thôi đừng nói chuyện của tớ nữa , cậu thì sao , người kia chắc hẳn là rất tuyệt rồi , nếu không sao cậu có thể vui vẻ tới mức này chứ ?

- Người đó , đã từng học cùng trường , cùng chuyên ngành với tớ . Mặc dù chưa từng nói chuyện qua nhưng vẫn nhớ tớ.

- Vậy thì tốt rồi , một người như vậy , chắc hẳn đối với cậu phải có tình cảm rồi . Mà theo tớ , có lẽ là người đó yêu cậu đấy. Nếu gặp tớ , một người xa lạ , có thể khiến tớ nhớ tới , chỉ có thể là người tớ yêu. Người tớ yêu , chỉ cần nhìn bóng lưng là nhận ra liền. Bởi vì yêu nên mới nhớ ..

Song Tử vui vẻ nói , lại nghĩ tới tên Yết kia thì tức giận vô cùng . Nhìn xem , tới người chưa từng tiếp xúc với Ngưu cũng nhớ cô ấy , còn tên đó , mấy năm nay đều ở bên cạnh Ngưu , bây giờ mới xa nhau một chút , vậy mà lại quên Ngưu , càng nghĩ càng tức.

Cô muốn nói cho cô ấy biết , một người không nhớ tới bạn , người đó chắc chắn không coi bạn là quan trọng , càng không có chút tình cảm nào với bạn .

Vì vậy nên cô ấy cần phải quên Thiên Yết , Yết quên cô ấy được , cô ấy cũng quên cậu ta được .

Có điều , cô hiểu Kim Ngưu . 2 năm qua , mặc dù cô ấy không còn nói về chuyện giữa 2 người nhưng rõ ràng cô ấy vẫn còn nhớ tới quá khứ , vẫn còn nhung nhớ người kia .

Hôm trước gặp lại Yết , biểu hiện của cô ấy đã nói lên tất cả , cô ấy còn tình cảm với Thiên Yết , cho nên mới không cam tâm .

Có lẽ , Kim Ngưu biết điều đó nhưng cô ấy không nói ra , bởi vì cô ấy không dám thừa nhận.

Lần này , cô ấy gặp được người đàn ông kia , chỉ hy vọng , cô ấy có thể mở lòng , cho mình một cơ hội .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro