Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

008

"làm thế nào để chữa bệnh kleptomania?" yoongi hỏi khi anh lại nằm trên giường của hoseok một lần nữa. namjoon và hoseok cau mày với yoongi. sau cuộc gặp gỡ đầu tiên, cả hai phát hiện ra họ là bạn cùng phòng của nhau. hai người đã không nhận ra vì namjoon phải ra ngoài với một cô gái và hoseok thì không bận tâm về việc tìm ra người cùng phòng với mình là ai.

"thuốc thang, trị liệu tâm lý, hội tự trợ,... như thông thường." hoseok nói khi nhìn vào màn hình laptop của mình. cậu lướt lướt một trang rồi dừng lại. "hình như mọi người đều hoàn toàn không rõ lắm, và việc tái phát này hiếm khi xảy ra."

"tại sao anh muốn biết vậy?" namjoon hỏi và yoongi nhún vai.

"jimin dường như không thích mọi người hoặc thừa nhận có điều gì đó kỳ lạ với cậu ấy, không chắc cậu ấy sẽ chấp nhận sự giúp đỡ của anh." hoseok nói nhưng vẫn không rời mắt khỏi màn hình.

bây giờ cậu đang xem hồ sơ của học sinh (hoseok đã tấn công hệ thống mạng của trường học trước đây) và đang tìm kiếm xem có điều gì mới không. "và điều quan trọng nhất với những vấn đề như thế này là người ấy phải muốn được sự giúp đỡ. nếu họ không chấp nhận nó, thì nó cũng sẽ không giúp họ đâu."

"anh biết, nhưng anh cảm thấy như từ sâu bên trong, em ấy muốn được giúp đỡ. và anh thực sự muốn giúp em ấy, em ấy không cần phải chịu đựng như vậy." yoongi thở dài, một lần nữa ôm lấy cái gối của hoseok, hoseok liếc nhìn anh từ khóe mắt, rồi mỉm cười một chút.

"hơn cả cậu ấy, hàng triệu người đang đau khổ trên thế giới. điều gì sẽ khác biệt nếu có một người ít đau khổ hơn?" hoseok hỏi khi anh mở tập tin đã hoàn thành nhưng lại trống rỗng của seokjin.

"anh biết đấy, có một chuyện như vầy." namjoon bắt đầu nói, phá vỡ sự phòng thủ của yoongi. "sau trận bão lớn này, tất cả những con sao biển đã trôi dạt lên bãi biển, và người đàn ông này thường xuyên đi dọc theo nó và tìm cậu bé. người này đang giúp con sao biển trở lại trong nước và khi người đàn ông hỏi cậu ta đang làm gì, cậu bé nói rằng cậu ấy đang cố cứu chúng bởi vì nếu vẫn ở bên ngoài khi mặt trời lên cao, chúng sẽ chết. người đàn ông sau đó nói rằng có hàng chục ngàn con sao biển trên bãi biển, và rằng cậu trai ấy thật sự sẽ không làm gì quá khác biệt đâu."

"và?" hoseok nhìn qua namjoon với một bên mày đang nhướn.

"và sau đó cậu bé nói 'nó tạo ra sự khác biệt cho cái đó'." hoseok thở dài.

"vậy mà mày bắt tao ngồi nghe hết chuyện luôn? thật hả trời?" hoseok trở lại với màn hình máy tính. "mày đã bị cấm túc vào thứ sáu."

"cái gì? tại sao chứ?"

"trốn tiết và bị bắt gặp sau phòng tập gym với một cô gái." namjoorn rên rỉ khi hắn ngã ngửa ra giường, thở dài khi nhìn lên trần nhà. "và yoongi hyung, jimin đã bị radar của giáo viên chú ý. cân nặng không lành mạnh của cậu ấy đang báo động họ. hãy cho cậu ấy ăn gì đó đi."

"tao chắc là yoongi sẽ khoái hơn khi jimin ăn gì đó... ờ thì chính xác hơn là "ăn" ảnh ý." namjoon cười khúc khích và yoongi lườm hắn.

"im đi." anh cáu kỉnh và namjoon tiếp tục mỉm cười.

"anh còn không phủ nhận điều đó nữa chứ~" yoongi đứng dậy giận dữ và lườm namjoon.

"tao sẽ đi gặp jimin." anh nói trước khi rời đi. hoseok nhìn chằm chằm vào cánh cửa trước khi đứng dậy và đi đến gối của mình. cậu nhặt lên và ôm nó giống như yoongi đã làm.

"mày hoàn toàn có cảm tình với anh ấy." namjoon trêu chọc và hoseok cau mày với hắn. "nó thật dễ thương."

"im đi, để tao một mình." hoseok nói, ôm gối chặt hơn trong lồng ngực. và namjoon chỉ mỉm cười.

"trái tim nhỏ bé của mày sẽ tan vỡ thôi..."

"và mũi của mày cũng vậy nếu mày không im lặng."

___

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro