Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

002

yoongi nhíu mày khi nhìn cậu bé đang cúi xuống bên cạnh giường mình. lúc tắm xong, anh đã tự làm khô người và chợt nhận ra để quên quần áo của bản thân trong phòng. vì vậy yoongi bước ra ngoài đi lấy chúng, vô tình phát hiện có một chàng trai ở đây đang cố gắng ăn cắp bút...

"đó là bút của tôi." yoongi nói khi anh nhận ra người kia sẽ không trả lời những câu hỏi trước. jimin nhìn xuống cây bút cậu làm rớt, lắc đầu và nhanh chóng nhặt nó lên, ôm chặt vào trong ngực khiến yoongi hơi cau mày một chút.

"không, không phải đâu. tôi đã đánh rơi và giờ nó lăn vào đây." cậu bé nói, nếu đang ở trong một tình huống khác chắc có lẽ yoongi sẽ dành một chút thời gian để đánh giá cao âm thanh giọng nói của cậu. nhưng họ đã không, và tất cả những gì yoongi thực sự quan tâm vào lúc này là lấy lại được bút của mình, và đuổi cậu ta đi để anh có thể mặc quần áo.

"bút của tôi, nó có tên tôi trên đó. cộng với tôi là người duy nhất trong trường đại học này có loại bút đó, nó được nhập khẩu đặc biệt." bố mẹ yoongi rất giàu, điều này có nghĩa là mọi thứ anh sở hữu đều được nhập khẩu và đắt tiền. mặc dù có một số việc tiêu cực cho điều này, thực tế là anh không thể sống một cuộc sống mà mình mong muốn. bố mẹ mong anh lớn lên và kiếm được một công việc trả lương cao, nhưng khi tất cả yoongi thực sự muốn làm là rap.

"không, nó là của tôi." chàng trai di chuyển bàn tay của mình một chút để nó che đậy đi tên của yoongi, làm cho anh thở dài.

"tôi thấy cậu che tên tôi. bút của tôi mà." anh lặp lại hành động lần nữa và đưa tay vuốt mặt. "nghe đây, nếu cậu muốn cây bút này quá thì hãy giữ nó. còn giờ tôi phải mặc quần áo."

"đây là bút của tôi.", jimin vẫn luôn lặp đi lặp lại một câu nói, mặc dù trên thực tế tất cả các bằng chứng đã chống lại cậu. yoongi chỉ nhún vai, bước tới ngăn kéo của mình và tìm kiếm một bộ quần áo thích hợp.

"dù sao đi nữa thì tôi cũng có nhiều thứ đó lắm..." yoongi nói khi anh tiếp tục làm việc của mình. điều anh không thấy là khi yoongi quay lưng lại, jimin nhanh chóng nắm lấy một chiếc vớ được vất trên mặt đất.

yoongi xoay người và nhíu mày. jimin đã biến mất, để lại cây bút, thứ mà cậu ta cương quyết cho rằng đó là của mình đến thế nào. anh nhặt bút nằm trên sàn nhà và nhún vai trước khi đặt nó lên bàn.

"thật là một đứa trẻ kỳ lạ..."

_

"ôi trời ơi! vớ của anh đâu?!" yoongi kêu lên khi anh tìm quanh phòng chiếc vớ của mình. namjoon ngáp và dựa vào khung cửa, quan sát yoongi đang ném mọi thứ khắp nơi.

"thôi nào, chúng ta sẽ đến muộn mất." namjoon nói rồi nhìn xuống đồng hồ.

"anh không tìm thấy vớ của mình!" yoongi nói, giận dữ ngồi xuống giữa phòng mình. namjoon chỉ nhún vai.

"lấy một đôi mới đi." yoongi nhanh chóng nắm lấy một chiếc vớ khác ngẫu nhiên và mang nó vào chân, càu nhàu về việc tại sao phải mang tất. namjoon đảo mắt khi cả hai bước ra. "chúng ta sẽ bị trễ."

"vâng, anh biết, em đã nói rồi." yoongi trả lời rồi cùng bước xuống hành lang. namjoon nhún vai lần nữa.

"em chỉ nhắc anh thôi..." hắn thở dài, lắc đầu. "các cô gái có lẽ đang chờ đợi."

"anh không quan tâm." namjoon cau mày với yoongi, người đang nhìn qua hắn. "gì?"

"anh có thể không quan tâm, nhưng em thì có. làm thế nào mà em ăn nằm với gái được nếu như bọn họ không thích em?" yoongi nhún vai, cả hai tiếp tục bước đi trong im lặng.

yoongi đã không thực sự muốn hẹn hò đôi(*1) cho lắm, nhưng anh phải làm vì là bạn của namjoon. nó cũng là công việc của bọn họ; đó giờ namjoon sẽ hẹn hò với một cô gái, người chỉ cùng hẹn hò đôi, hắn sẽ tìm đến yoongi và yoongi sẽ vờ như mình là trai thẳng hết buổi chiều. một cô sẽ bỏ về sau cuộc hẹn hò để chơi đêm, còn cô kia thì về nhà và xem drama vào lúc tối khuya và ăn đồ ăn vặt trong khi tự hỏi chính bản thân rằng tại sao mình không bao giờ có cuộc hẹn.

"đây." yoongi nói khi cảm thấy gì đó trong túi. anh kéo nó ra và đưa cho namjoon, người đã lấy thứ đó và cau mày khi nhìn chằm chằm vào nó. đó là một gói bao cao su, mẹ yoongi đã tặng anh khi anh rời nhà vào sáng hôm đó. "quan hệ tình dục an toàn là chìa khóa."

"cám ơn..." namjoon nói chậm rãi, bỏ túi gói bao cao su.

"nó có mùi thơm đó." yoongi nói thêm. mẹ anh nghĩ có lẽ một người thú vị nào đó có thể khuyến khích anh dùng nó. nhưng đó không phải thứ anh cần, yoongi có ý định sẽ sớm quan hệ tình dục với cô gái.

"ah huh..." cuộc trò chuyện đã im lặng một lần nữa và bọn họ tiếp tục giữ không khí cho đến khi cả đến cuộc hẹn. namjoon ngay lập tức bắt đầu chú ý tới cách tán tỉnh của mình, trong khi yoongi lặng lẽ theo sau, bạn hẹn của anh lo lắng rằng cô ấy hình như có chuyện không ổn. và trong mắt của yoongi, đó là - cô ấy không có dương vật.

yoongi ngáp khi họ đi đến nhà hàng, ước gì anh có thể về nhà và ngủ. đó là tất cả những gì anh muốn làm, và có thể có lẽ xem một bộ phim nếu đủ tỉnh táo. kỳ lạ thay, khi họ bước đi, yoongi thấy suy nghĩ của mình khi tiến đến chàng trai anh đã ở trong phòng của mình. anh sẽ phải tìm hiểu điều gì đã xảy ra với cậu bé đó vào lúc ấy, bởi vì cậu ta thật lạ kỳ...

yoongi lại ngáp, và giờ thì bạn hẹn của anh cứ nghĩ rằng anh đang cố để nói với cổ chuyện gì đó. cổ nhanh chóng đoán là anh  đang chán cô ta, và để gây khó chịu cho yoongi, cô bắt đầu thử tiếp chuyện. anh tiếp tục tiêu diệt hết mỗi lần thử nghiệm của cô ta cho đến khi cổ đã dừng. điều này làm yoongi cười đắc thắng.

anh rất tuyệt trong những cuộc hẹn.
___

(*1): hẹn hò đôi là hai cặp người yêu (tức hai trai, hai gái) đi chơi cùng nhau.

\ sắp tới fluff hehe /

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro