in his own room / j
ngôn ngữ có hơi khó chấp nhận, suy nghĩ kỹ =))
2.
phương tuấn ưm a trong cổ họng, bên dưới không chút ngượng ngùng phô bày ra dưới ánh nhìn nóng rực của bảo khánh. hai đùi thon trắng nõn gập thành chữ m mở rộng, hạ bộ ương ngạnh ngẩng cao đang rỉ ra chất lỏng trong suốt. bề mặt ngón tay có chút thô ráp chạm vào phần hậu huyệt đỏ hồng đang không ngừng mấp máy đòi người yêu thương đem lại khoái cảm dị thường khiến cậu không chút phòng bị run lên. bảo khánh vuốt lấy những nếp nhăn xung quanh miệng nhỏ, đầu ngón tay không ngừng trêu chọc như có như không đâm vào trong chưa được nửa đốt đã vội rút ra. anh hài lòng cảm nhận làn da mướt lạnh đang không ngừng uốn éo của cậu nhóc bằng bàn tay còn lại, hạ giọng nói khẽ:
- bình thường miệng nhỏ này được em đút cho bao nhiêu ngón?
- kh...không có tự, ưm, tự đút
- sao vậy?
ngón cái đùa giỡn dùng lực hơn so với ban nãy nhấn vào.
- để dành cho khánh
dưới lớp quần tây chật chội, anh cảm nhận rõ rệt được người anh em của mình trướng lớn thêm một vòng.
bàn tay đặt ngay eo di chuyển lên đầu nhũ đỏ sẫm sớm dựng thẳng của phương tuấn, hết vo lại nhấn khiến lồng ngực trắng mịn của người nhỏ tuổi hơn có chút ưỡn dậy.
- vậy thầy phải làm gì đây?
cậu cắn lấy đôi môi dày mọng của mình, tận hưởng khoái cảm từ đầu ngực mang lại mà quên mất mình phải đáp lời. bảo khánh say mê ngắm nhìn gương mặt sớm đắm chìm vào bể dục của cục bông một thân trắng hồng bóng loáng mồ hôi bên dưới, trong lòng một ngàn lần niệm chú kiềm hãm lại mong muốn đâm thẳng thằng em mình vào bên trong lỗ nhỏ của em.
giành lấy bàn tay đang nắm chặt drap giường, anh hướng dẫn nó chầm chậm xoa lên đũng quần của mình, thoải mái thở hắt ra một hơi.
tác dụng của thuốc ngày càng tác động đến bảo khánh, trán anh rịn mồ hôi rơi xuống vòng eo nhỏ của cậu học trò. anh bằng ánh mắt phủ đầy sương mờ nhận thấy nó đang phát sáng trên làn da có chút tái nhợt vì ít tiếp xúc với ánh nắng.
trang phục trên người lần lượt rải đầy đất, nơi cần được cắm chặt được lấp đầy bởi hai ngón tay có chút thô ráp. phương tuấn bật ra tiếng rên rỉ nỉ non câu hồn, cả thân người lúc này đang quỳ người vểnh cao mông tùy người thao túng. khoái cảm từ phía sau đem lại quá lớn, môi lưỡi đỏ hồng không khống chế được thè ra bên ngoài kéo theo nước bọt chảy dọc xuống cằm thon. cậu một tay chống lên giường nệm, một tay cầm lấy dương vật của bảo khánh ra sức nỉ non ưm a những từ vô nghĩa.
- sao lại bỏ dở rồi? phương tuấn không làm bài tập thầy giao, thầy sẽ mách mẹ em đó
nói rồi lại dùng hông đẩy ra phía trước, đầu khấc rỉ đẩy dịch quẹt vào môi đỏ sưng mọng đem chúng tô lên bóng bẩy.
cảm nhận được quy đầu thô trơn chạm vào da mặt nhẵn nhụi, phương tuấn như hoàn hồn há to miệng ngậm vào gậy thịt của gia sư đáng kính ngoan ngoãn hóp má quấn lưỡi. mái tóc mượt mà được xoa lấy như khen thưởng, bên tai vấn vít tiếng than đầy thỏa mãn của bảo khánh như liều thuốc mạnh tiêm vào người cậu nhóc trẻ tuổi. âm thanh dâm mỹ vang lên càng lúc càng to, vang vọng khắp phòng.
- lúc kí hợp đồng hình như không có điều khoản gia sư phải phục tùng thân thể cho học sinh của mình
ngón tay lại gia tăng thêm số lượng, di chuyển hình cắt kéo ra sức nới rộng địa phương chật hẹp đang không ngừng tiết dịch ruột non bên dưới.
- tôi nghĩ phải tăng thêm học phí
- ah~ mạnh thêm, hưm!
- tăng học phí cơ
- em không có, hưm, tiền, á!
phương tuấn sớm không còn chút sức lực nào, dương vật trong miệng cũng nhả ra. gắng gượng lắm chỉ có thể dùng tay xoa bóp cho anh.
- vậy dùng thân thể em trả cho tôi
- đ..được, cho anh hết
- gọi thầy!
đầu ngón tay hình như chạm được vào điểm gồ lên bên trong hậu huyết. phương tuấn nảy người, nước dãi kéo dài rơi xuống drap
- thầy!! hưm, aaaa
- thầy nào?
- thầy khánh, aa! thầy khánh!!
bàn tay lớn không chút lưu tình vỗ mạnh lên mông trần cong cong. bảo khánh đẩy mạnh cậu nằm ngửa ra giường, ép lấy phần đùi trong non tơ banh rộng, một đường đâm thẳng vào trong.
người bên dưới trợn trắng mắt, miệng há to hết cỡ với đầu lưỡi đỏ mang theo nước dãi tưới ướt phần cằm lẫn cổ. hậu huyệt thít chặt lấy gậy thịt, hàng ngàn miệng nhỏ bên trong hút từng tấc da thịt lấy lòng người phía trên. bảo khánh bị khoái cảm đánh gục gầm gừ trong cổ họng không ngừng. hai tay ôm eo nhỏ dùng sức của một trăm con ngựa thúc không ngừng vào trong lỗ nhỏ. mỗi lần thúc đều chạm vào điểm sâu nhất, không ít lần chạm vào điểm gồ lên mềm mại khiến cả hai thỏa mãn cao giọng hét lớn.
thân thể non nớt của phương tuấn sớm chịu không nổi phun ra đợt tinh dịch không biết lần bao nhiêu, nhạy cảm chồng nhạy cảm càng lúc càng phát tình như uống phải liều kích dục mạnh nhất. cả người cậu bị dốc ngược lên trên, nước mắt sinh lý tràn khỏi hốc mắt, bộ mặt thoái mái dâm đãng càng nhìn càng khiến bảo khánh căng đau.
- thầy, hưm aa, chậm lại, chịu, chịu không nổi aa
- im lặng!
tiếng rên rỉ bao lấy khắp căn phòng, không chút hòa hợp với không gian sáng sủa vốn được thiết kế dành cho cậu nhóc còn chựa đạt đến độ tuổi trưởng thành đang làm chuyện trưởng thành trên giường. va chạm thân xác, âm thanh dâm mỹ, cuồng nhiệt cuốn lấy nhau không dừng lại.
ý thức được bảo khánh sắp rút ra, phương tuấn dùng hết sức đẩy anh nằm xuống để chính mình cưỡi lên. nhấp thêm vài cái liền thoải mái cong người cảm nhạn dòng dịch nóng cháy tràn ngập trong cơ thể. tinh dịch có chút nhiều không chịu được tràn ra ngoài, trượt khỏi rãnh đào mật chảy xuống gốc dương vật thấm ướt phần lông đen dày cộm.
- làm gì vậy?
- muốn khánh bắn vào trong~ sinh em bé
gia sư gương mẫu buông ra một câu chửi thề chối tai, bàn tay lại vỗ mạnh lên cánh mông trắng in hằn vết đỏ. đảo khách thành chủ đè ngược cậu xuống giường, cắn mạnh lên chiếc cổ thanh mảnh rồi lại môi lưỡi quấn quít nuốt vào tiếng kêu la của phương tuấn:
- đã bảo em gọi tôi là gì? phải dạy lại em thôi
giáo án sau hôm đó tủi thân ôm nhau khóc trên mặt bàn gỗ, e rằng phải nghỉ ngơi một thời gian dài rồi.
fin.
báng bổ vl tôi đáng lẽ nên đi ngủ =)))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro